Thiêu Thân [Jensoo] Oneshot
Đến cuối cùng, chúng ta mới biết người chúng ta rung động là ai.…
Đến cuối cùng, chúng ta mới biết người chúng ta rung động là ai.…
chào nhé hai là chủ fic "em bé" và seri H+ đây, dù mất đth nhm hai vẫn mê bray nên vậy đó:3 tự viết tự thẩm…
Đây Là 1 Truyện Theo Kiểu Harem1 thụ , 3 côngTruyện đầu tay của tớ có thể ko hay Cre: 1 bộ phim trên youtube…
Unending Stories - Những câu chuyện không hồi kết của OC và OCTP của tôi…
Cre ảnh: Tui ko tìm ra tw tác giả :
Kiếp trước ta mất nhau rồi! Đã hứa là đợi... Sao anh bỏ em rồi? Levi - san!!!…
E iu a Rei-chan♡♡♡♡…
Một buổi chiều đầy nắng, buồn chán lượn vài vòng thì có ngang qua ngôi trường cấp III. Nơi tôi vừa rời khỏi cách đây 3 tháng. Tạt vào quán nước quen thuộc cạnh ngôi trường chống xe xuống bay vào bàn và gọi nước."Cô ơi, cho con 1 chai trà ô long" - tôi gọi lớn."Cô không bị lãng tai đâu mà la to thế. Mà sao nay lại uống trà ô long vậy. Bộ uống sting miết đổi máu hay sao?" - cô cười nóiRa trường cả 3 tháng mà cô vẫn không quên món nước yêu thích của tôi. Đi tới quán nào cũng vậy, tôi đều nhất nhất gọi sting. Nhưng hôm nay vì muốn đổi vị một chút, à không, không phải đổi vị mà là muốn kêu gọi cái cảm giác lần đầu được cho uống món nước đó trở lại...Tôi và cô trò chuyện hỏi thăm nhau các kiểu cả buổi thì cô nhường lại không gian riêng cho tôi.Liếc nhìn lại ngôi trường rồi lại đưa tầm mắt đi về phía hoàng hôn xa xăm. Đầu tôi tự nhiên hiện lên chuỗi kí ức vẫn còn đậm màu kia. Chuỗi kí ức gắn với ngôi trường. À, và còn gắn với một người nữa....…
warning: OOC đọc đi rồi biết…
Rất gần nhau nhưng không nhận ra nhau.Có lẽ vì thời gian chia cắt quá lâu.Liệu có thể nhận ra nhau?…
🚫OCC🚫motip bủlly học đường,có thể cao H ngược…
Truyện teen , thanh xuân vườn trường , lãng mạn , sủng…
-không có khiếu viết mấy này nên chủ yếu đọc cho vui thôi hehe.tôi sẽ rất cảm ơn nếu cậu nhận xét.cứ gọi tôi là khiết đông.lối viết lowercase, không thích thì đừng đọc.@khiet dong…
Tổng hợp những stt trên facebook…
Chuyện kể về Giám Đốc giàu có yêu cô thư ký ngốc nghếch lúc nào không biết Mọi người cứ đọc rồi tìm hiểu nhé 😁😁…
''Mùa xuân tới rồi kìa, Takana-chan.''..OOC ( maybe)Truyện ra chậm thì không phải tại tôi,tôi luôn làm sau một ''ai đó''.…
Câu chuyện này là tôi tự nghĩ và đây là OTP trên trường của tôi Boylove nha :3…
Ta vốn không biết bản thân đến với đại lục này là vì cái gì? Chỉ nhớ lần đầu tiên mở mắt ra, ta nằm giữa vạn ngàn thây xác huyết nhục, đỏ đen khó phân. Hắn ăn mất mẹ ta, diệt cả tộc bạch miêu của ta, giết luôn cả phụ thân ta. Hắn bế ta về, đặt tên cho ta là Thanh Nhan Từ. Ta chỉ biết như vậy. Ta đặt biệt còn biết, hắn rất cưng sủng ta, ta không hiểu tại sao lại như vậy. Đại lục to lớn này gọi ta là Thần, gọi ta là Họa Yêu, nhưng hắn lại gọi ta là tạp chủng, ta cũng không câu nệ hắn xem ta là gì, vì ta không biết những thứ đó là thứ gì... Hắn nói ta cho dù có là thần linh gián tục, hắn cũng quyết không cho ta có quyền mọc cánh bay đi làm thần tiên a. Ta là thất hoàng tử Thanh Nhan Từ, là con của Thanh Vũ, Thanh long hoàng tộc, sát tộc siêu việt hung tàn đứng đầu Phong Lý đại lục. Cũng là đệ đệ nhỏ nhất của hắn. Hắn có tận 6 vị đệ đệ tài mạo hiên ngang, hung thần át sát, trừ tên bạc nhược như ta ra. Mà hắn, Thanh Huyền Cầm, ngan tàn ngạo mạn, xem trời bằng vung, hai tay trái phải nắm quyền sinh sát, hắn muốn ai chết thì người đó không thể sống, hắn muốn ai sống thì nhất quyết chọn cái chết là việc khó nhất trên đời. Mấy trăm năm qua, hắn vẫn luôn như thế, tùy tiện ôm ta, tùy tiện nắm tay ta, tùy tiện kéo ta lên giường của hắn, còn tùy tiện lột sạch quần áo của ta ném đi...Hắn nói, ta cho dù có là thần, hắn cũng gút hết xương cốt tiên tủy tử quỳ của ta ăn sạch. Ta chỉ được ngoan ngoãn làm đồ chơi của hắn. ____ Hoàn toàn là sủng văn... Xung quanh là một đám mỹ nam như ong như bướm…