Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Ai nhặt được mùa hè tôi đánh mấtXin trả lại cho tôiXin trả lại cho tôi người yêu tôiDẫu chỉ là xác con ve sầu chết khôẤy chính là mùa hè của tôi"Truyện viết vì muốn cải thiện văn phong, chắc chắn là OCC, mong được các bạn đón nhận.…
"Tao chả nghĩ ra cái gì mà bố mày ghét tao được." Phong cáu bẳn xen ngang. Cốc cốt dừa cốm xanh của cậu đặt mạnh xuống bàn, va vào miệng cốc của Mộc cái 'keng'. "Trừ việc tao là đàn ông. Bố mày cũng sẽ hiểu thôi mà phải không?" Vừa nhận được cái gật đầu của Mộc, Phong liến thoắng nói: "Tao có nhà mặt phố Hà Nội, có công ty sau này tốt nghiệp là làm, biết chơi nhạc, biết nấu cơm cho mày, còn đưa đón mày đi chơi đi học. Tao có cái gì mà bố mày chê được chứ?"…
vietnam!aubối cảnh giống như phim "Mùa hè chiều thẳng đứng"-Rồi qua một giấc trưa, chắc là mình sẽ có cái thôi thúc được ngắm nhìn bầu trời đấy, hoặc là sẽ bật một bản nhạc tình ca nước ngoài lên, bắt chước các cô các bà tập nhảy ở bờ hồ lúc sáu giờ tối để nhảy một điệu valse thật tình trong căn phòng xanh lá man mát như lòng Thành khi được Hựu hôn một cái lên má. Rồi có lẽ chúng mình sẽ hôn nhau, dắt nhau đi ăn kem, hoặc là anh sẽ nằm lên đùi Thành mà kể những câu chuyện mà anh nghe được trong buổi gặp với bạn mẹ Cung hôm nay, còn cậu sẽ tỉ mẩn bóc vỏ từng quả quýt, đút cho anh ăn từng múi một. Quýt ngọt tan trên đầu lưỡi, có thể cảm nhận được trong từng cái hôn, hay trên đầu ngón tay còn dính nước quýt mà Thành bắt anh phải đi rửa cho bằng sạch. Tiếng ve ồ à như bé đi so với tiếng người, tiếng nhạc, thậm chí là cả tiếng hai đứa khúc khích với nhau những bí mật không ai biết, và phố thị nhòa đi sau khung cửa sổ thành những đợt sóng âm thanh và sóng ánh sáng dìu dặt. Giàn hoa giấy dập dìu trong cơn gió hiếm hoi, những cánh hoa mỏng may rơi rụng khắp ban công, nổi bần bật trên nền gạch, tạo thành từng cụm, từng cụm rất nịnh mắt. "Thành ơi, hôn anh một cái..."-written by n.…
yakuza!AU.Miya Atsumu không biết được những xáo động đã và đang diễn ra trong lòng anh, cũng không biết được sự giác ngộ lớn lao mà nụ cười vu vơ của hắn đã mang lại cho anh, và - như tháng năm niên thiếu xa xưa - không nhận ra rằng vị thế của hắn trong anh vững chãi như đỉnh núi Phú Sĩ trong tâm thức của một người con Nhật Bản. Hắn là hiện thân của Nhật Bản trong anh, của cái gần gụi nhất với tình yêu mà anh còn nhớ tới, dù không thể nào mô tả được. Dẫu sao hắn vẫn - chà, hắn đã dày vò anh khổ sở biết bao nhiêu, nhưng anh vẫn sẽ bỏ qua để dang rộng vòng tay với Atsumu ngay lúc này. Trên chiếc xe tuk tuk chật chội đầy mùi khói thuốc cùng phố biển về đêm, không ai nhận ra được thay đổi trong trí não của Sakusa Kiyoomi, cũng không nhận ra được nụ cười rạng rỡ ẩn sau hai lớp khẩu trang của anh. Ngày mai, hai người sẽ rời khỏi Pattaya. Từ Pattaya lên Bangkok là hai tiếng đi xe, và anh đã nghĩ đến sự im lặng dễ chịu của khoang xe rộng rãi, khi mà Atsumu nghiêng đầu lên vai anh say ngủ. Ngón tay út của anh sẽ ngoắc vào ngón tay út của hắn dưới lớp áo khoác đen của Kiyoomi, anh sẽ nghe được nhịp thở đều đều của gã bên tai mình, thậm chí, nếu đủ thinh lặng, có thể còn là nhịp tim của hắn. Những tưởng tượng ấy, dù chỉ trong thoáng qua, cũng làm tim anh đập nhanh hơn vì hạnh phúc. -written by n.…
two men growing old together in an apartment in seoul, hoping to visit a field of tulips in the Netherlands one day, and kiss the other fiercely as if tomorrow never existed.…