Thật May Mắn
Tác giả : Nuôi một con cá Tag: rape, giam cầm, tâm lý , ngược , có yếu tố bạo lực xin cẩn thận trước khi click.Link mới để theo dõi nèee : Mn copy rồi dán ra google nhahttps://yanderelandblog.wordpress.com/2023/07/24/doan-ngan/…
Tác giả : Nuôi một con cá Tag: rape, giam cầm, tâm lý , ngược , có yếu tố bạo lực xin cẩn thận trước khi click.Link mới để theo dõi nèee : Mn copy rồi dán ra google nhahttps://yanderelandblog.wordpress.com/2023/07/24/doan-ngan/…
Thế nhân trong mắt bại hoại, cũng là ta trong mắt anh hùng.Tối phá hư ngươi, tặng ta tốt nhất tình yêu.Của ta nam nhân là cái không việc làm, không hề tiền đồ, hai bàn tay trắng.Rất nhiều người hỏi ta coi trọng hắn điểm nào nhất, ta chỉ có thể nói:Thứ nhất, tình hình cụ thể thỉnh nhìn mặt hắn.Thứ hai, ta mới trước đây muốn cứu vớt thế giới, nguyện vọng thất bại sau, miễn cưỡng đổi thành cứu vớt trượt chân nam thanh niên.-- tuyển tự [ bài này nữ nhân vật chính kết hôn lời thề ]Đọc chỉ nam:1. Bài này tác giả tiếp đất khí, theo mặt chữ ý tứ lý giải chính là, này văn khả năng thực hoàng thực bạo lực [ thiếu như vậy khoa chính mình ].2. Sáng tác phong cách lấy lải nhải sở trường, bởi vì không dong dài tổng cảm thấy chính mình hội nghẹn tử [ này tuyệt đối là thật ].3. ← càng nhiều kết thúc văn từ nơi này nhập Nội dung nhãn: Tình có chú ý đô thị tình duyên vui mừng oan gia thiên làm nên cùng Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Vưu Khả Ý, Nghiêm Khuynh ┃ phối hợp diễn: Nhất đống lớn tên luôn không nhớ được [⊙o⊙]! ┃ cái khác: Tác giả trí nhớ mặc dù kém, nhưng hố phẩm đặc hảo →_→!…
Truyện đầu tay, viết về cô chị gái quậy phá và ông sếp em trai!! Xa nhau vì công tác nên tách ra riêng, nào ngờ cậu vừa lập chi nhánh thì cô lại vào làm, cô không biết sếp lớn là em trai của mình vì không có cơ hội gặp mặt!! Kkk .Đặc quyền cấm trẻ 18- và trẻ biết nghe lời😁…
Truyện được sáng tác như những trang nhật ký của Newwiee - Our Polar BearNhững điều được viết hoàn toàn dựa trên cảm xúc chủ quan của mình. Mình rất hoan nghênh những lời nhận xét chân thành từ phía bạn đọc để giúp mình ngày càng cải thiện kỹ năng viết của mình.Nếu bạn không chọn tiếp tục là một Polca, bạn có thể click back vì không yêu, xin đừng buông lời cay đắng.Mãi yêu cả nhàMây#oncepolcaalwayspolca…
Truyện xoay quanh các nhân vật trong giới gian hồ của Sài Gòn cũ :\ :\ :\Phạm Khánh Vy (Nó): 18 tuổi con gái Phạm Đình Vũ,cá tính, thích tự do,nó thường hay rong rãi trên khắp nẻo của thành phố để tìm thú vui cho mình.Nó vốn xinh đẹp, thông minh, học được chút ít võ. Từ nhỏ đã được cha cưng chiều nên nó khá là bướng bỉnh và chẳng coi ai ra gì.Phạm Đình Vũ: 45 tuổi, một tay chơi khét tiếng ở Sài Gòn, chuyên buôn bán hàng lậu xuyên quốc gia, nhờ vậy rất có thế lực cũng như khối tài sản kết xù, vốn là một tay giang hồ nhưng ông rất yêu thương con gái mình. Cầm đầuThần Ưng Hội.Lê Hữu Khang: 24 tuổi, đàn em của Phạm Đình Vũ, cũng là dân anh chị khét tiếng ở đất Sài Gòn. Có tình cảm với (nó) từ khi gia nhập Thần Ưng Hội.Trịnh Đức Bảo:45 tuổi,cầm đầu Thiên Long Hội,hiện tại cũng là một tay buôn bán hàng lậu xuyên quốc gia.Thế lực cũng như tài sản gần nư ngang ngửa Phạm Đình Vũ,và là đối thủ cạnh tranh lớn nhất với Thần Ưng Hội.Trịnh Đức Thiên(hắn): con trai duy nhất của Trịnh Đức Bảo, là một thiếu gia kiêu ngạo nhưng lại là một" công tử bột" bởi từ nhỏ đã được cha hắn chăm sóc, bảo vệ kĩ lưỡng.NGOÀI RA CÒN MỘT SỐ NHÂN VẬT KHAC SẼ ĐƯỢC BIẾT SAU KHI ĐỌC....MONG CÁC BẠN SẼ ỦNG HỘ...…
Đây là một tự truyện ngắn, Leo dành tặng cho cô bạn ngồi sau mình.Hãy lưu ý khi đọc vì nó rất buồn và kể về cuộc theo đuổi tình yêu gian nan của một cô nàng nhưng đến khi nắm được thì phải chia xa do nhiều lý do vô lý đến bất công..."Cùng em đi qua hết mùa Đông, ngắm mùa Xuân về và vẫy tay chào mùa Hạ.."Cùng đọc truyện để biết thêm về hành trình theo đuổi khó khăn này nhé!!!Ảnh bìa: sưu tầm…
Cứ đọc thôi, vì biết đâu cậu sẽ tìm thấy chính bản thân mình trong những câu chuyện nhỏ nhặt và nhạt nhẽo của tớ ....Hãy đọc, nhé..?!…
Fourth Nattawat Jicrochtikul là một ca sĩ tài năng và đc rất nhiều người săn đón, tới buổi biểu diễn thú hai cậu lọt và mắt xanh của tên Gemini Norawit. (Nhưng cậu chẳng phải dạng vừa?) Gemini Norawit TiTicharoenrak trùm mafia của rất nhiều băng đảng…
Đồng nhân đấu la 3 Tỷ phu làm ta hôn một cái chương xôi thịt, đặt ở đây chia sẽ với cùng xem truyện các bạn nhỏ, không thích đam mỹ, không thích này truyện đồng nhân thỉnh lui tán.…
Ahjhj…
lời nói đầu tiên xin chào các bạn các bạn có biết tại sao mình lại để bìa ảnh như vậy không vì mình chỉ mới viết truyện nên mình xin giới thiệu về bản thân mìnhtuổi: của mình từ 13 đến 14 tuổi và mình thật sự không biết tuổi mình là bao nhiêu nữavề sở thích và không thíchsở thích:nghe nhạc xem anime love live thích đi Nhật Bản và thích món ăn nhật bảnkhông thích:nhạc kpop và luôn sống nhạt nhẽo luôn thích sống tự lập và không có tình cảmtổng kết: lại là mình không có bạn Nhưng mình có một người bạn nhật gốc Việt…
Từng mẫu oneshort đạo tàn bụ bùng nổ an ủi 2 otp âm âm và âm dương…
Tôi yêu anh trường tồn🌝❤️…
Bạn hẹn hò với các chàng trai trong HaikyuuCó gì sai mình xin lỗi 🍀…
TÁC PHẨM DO MÌNH SÁNG TÁC. TUYỆT ĐỐI KHÔNG REPOST KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP!!!Ôn Khánh Vũ x Lam Cẩm DươngThể loại: 1x1, sủng ngọt, cao H (sẽ có ở các phiên ngoại), thanh xuân vườn trường, ngược tâm, ôn nhu nhẹ nhàng si tình công x nhà mặt phố bố làm to thụVăn án:Ôn Khánh Vũ ngủ thiếp đi vì quá mệt. Hắn bay chuyến đêm qua từ thành phố khác về đây, sáng nay chưa kịp đến nhận chức cơ quan mới gần đây vì máy bay gặp sự cố khởi hành chậm, nhân viên khuân vác vừa đến đã làm ồn cả nhà vì lúc chuyển đồ đạc luôn gây ra tiếng động, Ôn Khánh Vũ không yên tâm nên mới trực tiếp ra chỉ huy. Giờ đã quá mệt, hắn nên ngủ một chút.Ôn Khánh Vũ thấy một giấc mơ kỳ lạ.Hắn mơ về thời trung học, hắn vẫn còn mặc áo trắng đứng từ lan can nhìn xuống sân trường. Lần đó là mùa thu, lá vàng trải khắp nơi, trời quang đãng, gió se se..."Học trưởng, em là Lam Cẩm Dương."Ôn Khánh Vũ quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt ngang tầm mắt mình, nở nụ cười trong sáng."Ôn Khánh Vũ." Hắn vẫn luôn nhã nhặn như vậy, luôn xa cách với người ta.Lam Cẩm Dương nhìn Ôn Khánh Vũ một lát, rồi kéo tay hắn đi. Ôn Khánh Vũ ít nhiều ngại tiếp xúc người lạ, định vùng tay ra. Nhưng ngay khi dừng lại Lam Cẩm Dương đã buông tay trước. Hắn lục lọi thứ gì đó trong ba lô, một hồi lấy thứ đó ra."Học trưởng, của anh."Ôn Khánh Vũ nhận lấy, mắt nhìn chằm chằm Lam Cẩm Dương."Cộc cộc."Hắn chợt tỉnh dậy vì tiếng gõ cửa. Ôn Khánh Vũ ngủ không sâu lắm, liền mở mắt, xỏ dép bông ra mở cửa."Tôi cho chó ăn xong rồi. Giờ chúng ta có thể nói chuyện được chứ?"…