Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên: [KnY] •AllGiyuu• Sugar CandyTác giả: Mây_[Asuri2007]Thể loại: OS, ngọt, hài, OOC,...Những đoản ngắn về OTP của toi, xin vui lòng không đục thuyền.Giyuu là uke, là bot, là thụ, điều quan trọng phải nhắc 3 lần.Bìa: Des by me•Do not repost without permission•…
Cp: Kaine (Top) x Stuart (Bottom)Cách xưng hô/ngôi gọi:• Stuart - Anh/Hắn[À thì mình muốn gọi Stuart là "hắn" khi thằng này bắt đầu hắc hóa đồ á. Còn lúc gọi "anh" thì, hmm..chắc là giống như việc Stuart khi bé vẫn sót lại chút ít sự trẻ con thôi.]• Kaine - Cậu-------------------Fanfic thuộc quyền sở hữu của page KaineStuart•Ánh mặt trời năm ấy còn đâu?Xin vui lòng không mang đi bất kỳ nơi nào khác khi chưa có sự cho phép, thậm chí là dùng làm reference cũng không được phép nhé!!!…
Seulgi sống cùng một người bạn không ai nhìn thấy - một ánh sáng dịu dàng tên Jaeyi.Nhưng ánh sáng ấy dần mờ đi khi Seulgi bắt đầu hồi phục.Jaeyi biết, mình phải rời đi... Vì nàng không có thật.…
Những bức thư không có nơi nhận mà Seulgi gửi Jaeyi.(Tập trung chi tiết vào khoảng thời gian sau timeskip 6 tháng ở cuối ep 16. Các chi tiết trong fic đều là giả tưởng, không ảnh hưởng đến nội dung chính của phim.)…
Bé cưng đáng yêu Yoonie :3Không chuyển ver, mang fic đi đâu mà không có sự cho phép!Fic này mình ship Allga nên những bạn nào không thích BTS, không thích bl hoặc không ship các cặp này có thể không xem ạKhông có lịch ra chap cố định nhưng mình sẽ hoàn thành nó♡AllgaJingaHopegaNamgiMingaTaegiKookga Lời cuối mình mong các bạn đọc fic vui vẻ nhaaa^^Start: 29/10/2021…
❝người ta gọi tôi bằng nhiều cái tên, buồn thay, nhưng tôi sẽ làm rõ từ lúc bắt đầu vậy: tên tôi là rạng đông.❞translated by skylar;original by nostalgia; julia- id:8321746…
"Và tôi, khi còn là Mây" - là cách tôi gọi bản thân ở một thời điểm rất xa: khi tôi còn nhỏ xíu, cắt tóc ngắn, thích chơi siêu nhân hơn là búp bê, và tin rằng mình đủ mạnh mẽ để lãnh đạo cả một hội trẻ con lóc nhóc chỉ vì thắng oẳn tù xì.Tôi đã từng sống những năm tháng đầy nắng như thế - ở tầng 24 của một khu chung cư kiểu cũ, ở một khu xóm vắng vẻ vỏn vẹn 4 nhà, với những đứa bạn tưởng như sẽ chơi với nhau cả đời. Tuổi thơ ấy không phải lúc nào cũng đẹp - nó có những nỗi sợ không gọi được thành tên, có những lần bị mắng vì mãi chơi không về, có cả những chia tay chẳng kịp nói lời tạm biệt. Nhưng nó thật. Thật như cái cách nắng trưa in bóng qua lớp rèm, như mùi những bữa cơm giản dị trong bếp nhỏ, và như tiếng sáo diều trên những cánh đồng quê.Giờ đây, khi đã lớn - khi tóc đã dài hơn, giọng nói không còn sự năng nổ, và những niềm vui ngày bé không thể tìm lại nữa - tôi bỗng nhận ra mình đã không còn là "Mây" từ lúc nào. Có những năm tháng, một khi đã rời xa, thì không thể quay về nữa.Nếu bạn từng có một quãng tuổi thơ vụng về và rực rỡ - nơi bạn tin rằng cả thế giới được xây từ trò chơi trẻ con, từ một món ăn quen, hay từ tiếng những đứa hàng xóm gọi vọng lên từ sân - thì có lẽ, bạn sẽ hiểu.Còn nếu chưa từng, thì cũng không sao. Chỉ mong khi bạn đọc những dòng này, bạn sẽ chạm được vào một điều gì đó đã mất - nhẹ như gió tầng năm, nhòe như vết nắng cuối ngày, và xa như chính cái tên "Mây", mà tôi giờ đây cũng chẳng còn là nữa.Cre ảnh: Pinterest…
"người không nhớ tôi, là người tôi nhớ nhất.".."trong bộ bài ký ức, cậu là lá thứ 13 - không có tên, không có hình.và tớ đã đánh mất nó khi chưa kịp nhìn rõ một lần."tác giả: Lạc Tiểu Vi (洛小薇)…