Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Ngọt :))) . Ngôi trường Yuehua - nơi đào tạo như sinh viên ưu tú, nổi tiếng phải kể đến học trưởng Lew - sinh viên năm 2 , nổi trội của trường, tuy nhiên với khuôn mặt đáng yêu thì ai cũng nghĩ là Omega trội . Còn Hanbin - đầu gấu, nghịch nhất trường, học kém, ngoài cái mã ra thì chẳng có gì nổi bật , tưởng là Alpha . Cuối cùng thì ai cx biết , Lew bất ngờ là Alpha , còn tên quậy phá kia thì lại omega . Tiếng chát oan nghiệt :)))…
Hoàng tử Heeseung là con cả của Quỷ Vương , hắn cậy quyền ức hiếp anh em trong nhà . Ni-Ki đến cứu anh , hắn và cậu xảy ra xô sát . Nữ Thần Chết ( mẹ Heeseung) đến ngăn cản.…
- fluff, domestic, happy ending- đã nhận được sự đồng ý của tác giả (tsukitachinu trên archive of our own)gửi lời cảm ơn đến @bluehyonnie vì đã giành thời gian beta cho truyện <3…
Rating: K+Pairings: YoungDong (MXM), ChamSeob, OngNiel,..Mỗi trang là một oneshot riêng.Disclaimer: Không gì thuộc về tôi trừ nội dung ficCẤM ĐEM RA NGOÀI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC…
Writer: Cờ Disclaimer: couple trong fic không thuộc về tác giả. Rating: PGPairing: Lee Euiwoong x Ahn Hyungseob (WoongSeob)Summary: Ahn Hyungseob bị Lee Euiwoong lừa một cách trắng trợn...…
Author(s): KuehkiVtrans: Aimee@JunHaoVNCharacters: Junhui (Jun), Minghao (The8), Seventeen.Fluff JunhaoTHIS IS NOT MY WRITING. FULL CREDITS TO THE OWNER. AND THANKS FOR YOUR WONDERFUL WRITING.…
Tổng hợp đoản/one shot/ drabbles mình trans về couple 106 - Tất Văn Quân x Chu Chính Đình.Vì Xã trưởng đối với Bối Bối của mình rất soft, rất ôn nhu ~~Ai chèo thuyền này hãy về bên tôiiii…
Bố tôi tóc bạc thân gầyBốn mươi tám tuổi vẫn gầy như xưaBao năm chịu nắng chịu mưaNghỉ ngơi đọc sách vẫn chưa một ngàyNhững lúc bố uống rượu sayMặt bố đỏ ửng như ngày sắp buôngMặt thì góc cạnh hình vuôngTâm thì tròn sáng như gương chẳng mờBố tôi là một nhà thơNgẫu hứng là viết ra thơ một bàiBố tôi đích thực người tàiLuôn luôn hướng dẫn giảng bài cho conBố tôi rất mực thương conLo lắng chăm sóc cho con từng ngàyBố ơi con nói câu nàyChúc mừng sinh nhật bố ngày hôm nay - Vũ Vũ - 11/11/2012 -Bố tôi thích làm thơ, cũng chưa từng có ý định trở thành một nhà thơ nổi tiếng. Chỉ là làm thơ cho thanh thản tâm hồn những lúc cuộc sống bộn bề công việc. Và tôi muốn thay mặt bố tôi chia sẻ tập thơ này đến tất cả mọi người. Bố tôi - Vũ Văn Khoa…
Cô là du học sinh người Việt Nam tại Trung Quốc. Anh là chàng trai người Trung Quốc bị khuyết tật hai chân.Cô gặp anh ở chợ đêm phố cổ, ngày càng có cảm tình và muốn thân thiết với anh hơn.Sau đó cô phát hiện đến bây giờ là năm 2020 rồi nhưng anh vẫn không sài điện thoại? anh không thích nói chuyện với người khác hay là không được nói? Và sự thật đằng sau đôi chân tàn khuyết của anh được phơi bày với cô.-----Dạo gần đây anh thấy cô không còn hay đến gặp anh nữa.Cô đi làm rồi, anh vẫn còn đi học, nhưng luôn cố gắng đến trước cửa ga tàu điện ngầm gần công ty chờ cô, vì sợ đồng nghiệp cô thấy thân tàn này của anh. Nhưng đã 2 tuần rồi anh không thấy cô.Anh gọi điện cho cô thì cô chỉ nói nhanh rằng mình hơi bận rồi dỗ dành anh, nhanh chóng tắt máy.Chỉ còn 1 tuần nữa là sinh nhật anh rồi, anh chỉ muốn hỏi cô ngày đó có bận gì không, nhưng còn chưa kịp hỏi thì...cảm giác lồng ngực gấp gáp đến đau nhói. Anh tự hỏi "liệu cô đã chán anh rồi hay sao? Hay cô cũng đến thời điểm đó, cô cũng như người khác, cảm thấy ghê tởm cơ thể tàn khuyết của anh sao?".Càng nghĩ tim anh lại càng đau nhói, ê ẩm, anh bỗng cảm thấy bất an, nếu cô chán anh rồi, thì không biết anh phải vượt qua như thế nào đây.-----Ngày 15 tháng 5, hôm nay đúng vào thứ 7, cô không đi làm nhưng cũng khá lâu rồi cô không tìm anh, hôm nay là sinh nhật anh nhưng anh đợi từ lúc 00h hôm nay vẫn chưa thấy cô liên lạc với anh.Anh cảm thấy trống rỗng đến khó chịu, bản thân còn chờ đợi gì khi chỉ là một thằng tàn khuyết, còn mong người ta nhớ đến mình. Cô đã làm…
Câu chuyện "Những Ngày Mưa Chậm Rãi" là một lát cắt nhẹ nhàng, sâu lắng về cuộc sống làng quê, nơi những ký ức và cảm xúc đan xen trong từng giọt mưa và nhịp sống chậm rãi. Người kể chuyện trở về quê hương sau một thời gian dài xa cách, mang theo nỗi nhớ về gia đình, tuổi thơ, và những hình bóng đã mất.Qua góc nhìn của ngôi kể thứ nhất, câu chuyện dẫn dắt người đọc khám phá những chi tiết quen thuộc nhưng đầy ý nghĩa: căn nhà cũ, dòng sông lặng lờ, và những hình ảnh của người mẹ, người cha hiện lên như những biểu tượng của sự hy sinh, bền bỉ trong đời sống nơi thôn quê. Mưa, với vai trò như một nhân vật thầm lặng, không chỉ là phông nền mà còn là nhịp cầu kết nối giữa hiện tại và quá khứ, giữa những nỗi đau và sự an ủi.Bằng lối hành văn giàu chất thơ và những hình ảnh gợi cảm, câu chuyện khéo léo sử dụng các biện pháp nghệ thuật như so sánh, ẩn dụ và tả cảnh để tạo nên một không khí buồn man mác nhưng đầy tình người. "Những Ngày Mưa Chậm Rãi" không chỉ là câu chuyện về sự trở về, mà còn là hành trình tìm lại ý nghĩa của ký ức và quê hương trong cuộc đời mỗi con người.…