Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tags:
85 Truyện
Ở Nơi Đó, Có Ánh Nắng Kìa

Ở Nơi Đó, Có Ánh Nắng Kìa

2 0 1

Nơi đây có một cô gái, một mẩu chuyện đời ta thật muốn viết hơn bao giờ hết. Về cuộc đời của một người phụ nữ giỏi giang, tần tảo, cô ấy chống chọi với mọi thứ đổ bể và vẫn cố đi tiếp nơi con đường người khác đã tạo ra rồi bắt cô gánh lấy. Từ thuở bé đến khi lưng đã còng, mái tóc xanh đến khi thời gian điểm bạc chúng._________ Viết theo sở thích, kiến thức hạn hẹp, văn phong và logic chưa được chặt chẽ, sẽ không có thời gian ra chương cụ thể, thông cảm nhé Tự biên tự diễn, đừng tin vào bất kỳ thứ gì, đọc và cảm nhận thôi…

Căn phòng trống

Căn phòng trống

0 0 2

Nội dung của câu chuyện xoay quanh về hai chị em Thy và My họ bị tai nạn giao thông,khi tỉnh dậy họ thấy họ đang ở ngã ba và có một cô lao công điểm lạ là bà ta không có đầu*bùm* lại một cảm giác kì lạ 30p sau My choán ván gọi em gái mình dậy họ đang ở trong một căn phòng chả có gì ngoài ánh đèn mờ ảo trong căn phòngGiới thiệu về nhân vậtThy : Em gái của My:15t tính cách sợ hãi mọi thứ,mê ngủMy:Chị gái của Thy 18t tính cách dũng cảm,hay cọcBác lao công:oán linh giúp họ???:thực thể không xác định…

[ Taekook ] 행복 - Hạnh Phúc.

[ Taekook ] 행복 - Hạnh Phúc.

43 4 3

" Jeon ! Anh yêu em. Làm bồ anh nhé ? "..." Jeon yêu anh nhất, chỉ có anh thôi ! "" Coi kìa, em học đâu ra cái kiểu nói chuyện như trẻ con thế hả ? "" Jeon không biết gì hết a, Jeon yêu Kim nhất ! "..._______- Anhon, tui là wiindy, là au của chiếc fic mang tên Hạnh Phúc này. Đây là lần đầu tui viết fic nên có gì sai thì mấy bà cứ nói để tui sửa nhé. - Cốt truyện là do trăm phần trăm ý tưởng của mình viết và tạo dựng chúng lên nên mong mọi người đừng lấy fic mình và đăng lại khi chưa có sự đồng ý nhé ! Cảm ơn.- Nhỏ au bận nen có thể sẽ chỉ ra thêm chap vào kì nghỉ Hè thôi, mong mấy bà thông cảm nè.…

[NGOẠI TRUYỆN 1] Nam Hữu Phong Linh, Bắc Hữu Hành Mộc

[NGOẠI TRUYỆN 1] Nam Hữu Phong Linh, Bắc Hữu Hành Mộc

883 3 49

MÌNH CHỈ ĐĂNG TẢI BỘ TRUYỆN NÀY LÊN ĐỂ MÌNH ĐỌC THÔI, CHỨ KHÔNG CÓ Ý LẤY TRUYỆN HAY GÌ HẾT! MÌNH CHỈ ĐĂNG PHẦN NGOẠI TRUYỆN!Tác giả: Thanh Thanh Thùy TiếuThể loại: Ngôn tình, Trọng sinhGiới Thiệu: NỘI DUNG TRUYỆNBị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là ngư…

Le Service

Le Service

72 32 2

một lần nữa tôi mơ màng bước vào giấc ngủtôi mơ thấy bản thân đang đứng giữa khoảng sân trong góc bị che khuất của sân trường, bầu trời lúc này cũng đang giăng kín mây, mắt tôi nhìn lên sân thượng, nơi có một nữ sinh đang đứng trên lan canđây chắc hẳn là lần thứ 3 tôi nhìn thấy cô bé ấy, một cô bé có mái tóc ngắn đen dài đến vai, cùng khuôn mặt khá xinh xắn và dễ nhìnnhưng khuôn mặt ấy lại tựa hồ như mặt nước hồ tĩnh lặng, không có một biểu cảm nào rõ rệt mà tôi có thể nhìn ra, hoặc có thể vì tôi không thể đoán được biểu cảm của cô bétôi nhìn thấy mắt con bé hướng về phía xa xăm, lúc này nó đang đứng trên sân thượng dãy E của trường, cùng với đôi chân trần đang rươm rướm máu, tôi đoán chắc là chân con bé vì bị thương bởi các mảnh thủy tỉnh của cửa kính phòng thư viện khi nó chạy lên đócó lẽ cho khi gió nổi lên, ánh mắt nó dừng lại ở tôi, trước khi nở một nụ cười méo mó đến đáng sợ, nhưng nụ cười ấy dần bị thay thế bởi vẻ mặt đau đớn khi con bé nhảy từ trên sân thượng xuốnghai mắt tôi mở to, gương mặt phút chốc cứng đờ, hai bên tai cũng vọng lại tiếng ong ong, tôi chỉ cảm thấy khó thở ngay lúc nàytuy biết là mơ, nhưng nó chân thật đến mức đáng sợthi thể con bé rơi xuống cách không xa chỗ tôi đang đứng, đầu của nó nát nhừ, bê bết máu, khuôn mặt của con bé cũng đã bị phần tóc che khuất mất, một khoảng đất xung quanh cũng dần bị nhuộm màu đỏ thẫm…