Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hôm nay gã đào mỏ ấy lại đến gặp nàng, gặp nàng thơ của gã. Đầu hạ nàng mỹ nhân lại đến gặp gã, người yêu của nàng. Đây là commission mình viết cho bạn Phạm Hiền. Vui lòng không mang đi nơi khác nhé, xin cảm ơn. @Vivianne_102…
Andrew mất tất cả mọi thứ trong cuộc đời sau khi mẹ em qua đời, nhưng khi một gương mặt quen thuộc tìm thấy em đang sống lang thang trên đường phố, cuộc đời em đã rẽ sang một hướng khác (có lẽ là tốt hơn).…
Truyện được viết do mình nứng lên giữa đêm (4h7')Fic đầu tay, ko có kinh nghiệm, văn phong đíu hay, gạch đá xin nhận hết nếu đc thì ném thêm xi măng, sơn để mình xây nhà.Cốt truyện ko biết trước do mình viết theo cảm tính.Chưa chọn được anh bìa do...mình nứng lên viết mà =)))Nhân vật ko thuộc về mình nhưng trong này thì số phận do mình quyết định.Ờ, đọc đi nhé, comment nhiệt tình vào.…
Mặc cho hắn đe doạ, Norton vẫn chẳng có vẻ quan tâm lắm. Ánh mắt vẫn hướng về phía biển khơi. "Ngươi có nghĩ... Những con sóng rất tự do không?" Y thì thầm, giọng khản đặc. "Thoả thích vẫy vùng trên biển lớn, trong khi cả ta, và ngươi, và cả Tạ Tất An nữa, cả đời trói buộc mình vào trò chơi vô nghĩa không hồi kết này" "Kết thúc tất cả đi Phạm Vô Cứu. Ở tại nơi đây, ngay lúc này. Hãy để cái chết của ta được hoà vào biển lớn. Và ta sẽ được tự do." Cp: Phạm Vô Cứu x Norton CampbellWarning: OOC, có vẻ hơi deep, cân nhắc trước khi đọc. Mình bỏ bê fd một thời gian khá lâu thế nên sẽ có vài chi tiết hoặc thông tin sai sót, mong mọi người góp ý cho mình nha.Có gì mọi người ghé page bánh Oreo kẹp cục vàng be bé để ủng hộ bọn mình nghen ^^…
"Bông hồng kia, giá chúng ta gọi bằng một cái tên khác thì hương thơm cũng vẫn ngọt ngào." (Juliet, "Romeo and Juliet")Ghi chép về quá trình chăm cây hoa hồng đỏ tới khi mùa đông đến.*Tuyến nhân vật thuộc về "Boboiboy" của hãng phim Monsta, Au chỉ chịu trách nhiệm plot. Boy love. Nếu bạn không thích, xin đừng đọc.**Mọi ý kiến đóng góp đều rất được hoan nghênh.**Ảnh bìa do Au bỏ tiền mua, mọi người vui lòng không mang đi đâu hết. Xin cảm ơn ^^*Artist: Yoh Rùa trên Facebook.…
"Tối hôm ấy Aesop quyết định bơi lên bờ. Chẳng biết lý do vì sao, nhưng có lẽ cũng chẳng cần biết. Khi cậu ngẩng đầu lên khỏi mặt nước thì trăng cũng đã lên cao, vầng trăng khuyết và vàng ươm. Ánh trăng hắt lên mặt biển đen ngòm, lấp lánh như ngàn viên kim cương nhỏ."AU, Aesop là nhân ngư, Norton là người. Có yếu tố angst nhẹ. Truyện ngắn thôi, 4 chương gọn gàng dễ thương, mọi người vô đọc cho vui…
Cẩn thận với những gì được thấy, đôi khi những thứ trước mắt chưa chắc đã là thật, và những câu chuyện được nghe qua chẳng phải lời bộc bạch đơn thuần. Xin đừng hiểu lầm, đôi khi một nghệ nhân rối mắc kẹt trong câu chuyện do chính mình viết ra, cùng với những con rối không cần dây cước điều khiển.Truyện được đăng duy nhất tại W🅰TTP🅰D,tất cả những trang còn lại đều là reup…
Tag couple: LuchiNor Thể loại: Fanfiction - OneshortAuthor: Tử Nguyệt Hồ - Kitsune Mô tả truyện: Cuối cùng cả hai kẻ ngỡ như đã thuộc về nhau, cuối cùng lại cách nhau hai miền thế giới. Cậu bây giờ thuộc về một nơi xa, nơi ấy không có gã. Luchino thuộc về trang viên này, nơi ấy thiếu vắng bóng người kia. Loài hoa thủy tiên kia, tượng trưng cho một mối tình đơn phương mà giờ đây và mãi sau này cũng chẳng thành.…
[Jarhead x Cocoa Bean]Trong một thành phố nhộn nhịp, nhà hàng của White Truffle nổi tiếng với hai đầu bếp trẻ: Basil - thiên tài được mọi người khen ngợi, và Cocoa Bean - kẻ bị lu mờ, luôn sinh lòng ghen tức và đố kỵ với Basil.Một đêm giông bão, Cocoa gặp Jarhead, một kẻ lang thang kỳ lạ nên đã đưa anh ta về nhà, cho anh ta ăn và chăm sóc. Ban đầu chỉ là sự thương hại không chủ đích, nhưng ngay sau đó Cocoa nảy sinh một nỗi ám ảnh: Biến Jarhead thành nguyên liệu hoàn hảo để chế biến một món ăn có thể vượt qua Basil.!!! Toàn bộ nội dung đều là ý tưởng của mình và không liên quan gì đến cốt truyện trong game !!!OOCOOCOOCẢnh bìa: @n0isetanks (Buhitter)…
This is just a fanfiction, do not take any of this seriously.Pairs:Norton/Naib, Aesop/Naib, Jack/Naib, Eli/Naib and a few more but not important. All characters in this story belongs to Identity V.…
[Soul Catcher x Tea Party]Bạn đã bao giờ nghe về một vùng đất không thuộc về cõi sống, cũng chẳng hoàn toàn là cõi chết chưa?Nơi ấy, ánh đèn chẳng bao giờ tắt, khúc nhạc ngân nga trong không gian không giờ ngừng lại. Những ngọn nến cháy mãi mà không hao mòn, và bàn tiệc dài luôn đủ ghế, chờ những vị khách chẳng hẹn mà đến.Người ta nói rằng đó là nơi để những linh hồn cư trú khi mỏi mệt. Một bữa tiệc vô tận, với kẻ chủ tiệc lập dị và nụ cười lúc nào cũng ở trên môi, luôn dang tay chào đón những người lạc lối.!!! Toàn bộ nội dung đều là ý tưởng của mình và không liên quan gì đến cốt truyện trong game !!!OOCOOCOOCẢnh bìa: Pinterest…
Nguồn:battrixu.wordpress.comTrạng thái:FullKIM BÀI BẢO PHIÊUThể loại: cường cường, tương lai giá không, nghiệp giới tinh anh, bạo lực đặc công công x bệnh thần kinh phú nhị đại thụBản gốc: Hoàn 104 chương + 4 phiên ngoạiBiên tập: Tẩu Thi Hoàn Hồn Cha Lyle dùng mọi cách cưỡng chế Lyle để sắp xếp cho Lyle một vệ sĩ bên cạnh.Lyle: "Cái họ Campbell này thật sự rất khó đọc tôi không nhớ nổi, tôi đổi cho anh tên khác nha là Sweetheart nhé?"Lyle: "Sweetheart, so với làm vệ sĩ, sao anh không đi lồng tiếng cho phim đen, chưa ai nói cho anh biết giọng anh gợi cảm đến đau "trứng" à? Tôi vừa nghe đã cứng rồi."... Lyle đờ đẫn tỉnh lại, cả người tê dại, cuống họng khô rát (bị tiêm ma túy).Lyle: "Sweetheart, anh làm tôi rồi à?"Kane bình tĩnh lau súng: "Cậu mơ đi."*Sweetheart là đại từ nhân xưng để gọi người yêu, tình nhân…
"Anh gì ơi."Norton không thích những âm thanh tự tạo ra văng vẳng trong đầu mỗi khi lơ đễnh với mọi thứ, như lúc này vậy. Trời thật lạnh biết nhường nào, gió không ngừng thổi dồn vào từng ngọn cây nhành cỏ, ước chi anh có thể trở thành một chú mèo, chẳng cần lo gì nữa, chỉ cần cuộn tròn thành một cục tìm chiếc hộp nào đó mà nằm vào thôi."Anh gì ơi, anh gì ơi!"Một bóng hình nhỏ bé lay lay tay áo anh, dáng vẻ một cô gái tóc vàng ngắn xuất hiện bên cạnh từ lúc nào, làm Norton một giây bất ngờ, hai giây mất bình tĩnh, đến giây thứ ba mới hoàn hồn tỉnh táo trở lại để nhận ra rằng âm thanh kia không phải là do anh tưởng tượng mà thành."Cô gọi gì tôi à?"Anh đáp lời, nuốt một ngụm nước bọt vào cổ họng, câu nói của anh có hơi run lên, chẳng biết là do tiết trời buốt lạnh hay vì cô gái trước mặt khiến hồn anh treo ngược cành cây nữa đây."Anh không có dù à? Em có hai cái, cho anh một cái nè."Norton hơi ngạc nhiên, hoặc chí ít khuôn mặt anh hiện rõ điều đó. Cô gái nọ nở một nụ cười tươi cứ như mang theo nắng ấm làm anh hiện một chút ánh đỏ trên đôi má. Cô gái đặt chiếc dù vào tay anh, chưa kịp nghe anh nói lời cảm ơn đã đi mất, anh gãi đầu, cùng với suy nghĩ thế giới cũng không quá đau khổ mà trở về nhà.…