WITCH CODE
Phù thủy.Những kẻ dị hợm đầy quyền năng, lại trở thành nô lệ cho thứ công nghệ hạ đẳng của con người.Trong gian phòng đầy bụi, dưới ngăn tủ cũ kỹ nơi từng giấu các hũ mứt dâu ngọt lịm của bà, Serein kéo ra một chiếc hộp gỗ phủ đầy mạng nhện, cái khóa móc đã rỉ sét như một thứ bị lãng quên từ thế kỷ trước.Nick quỳ xuống bên cạnh, tay phủi lớp bụi dày như tro than. Những ngón tay khẽ chạm vào các hoa văn khắc sâu trên nắp hộp - những vòng tròn, đường xoáy, biểu tượng cổ xưa mà ánh sáng leo lét cũng không thể làm mờ ý nghĩa.Chỉ cần một con dao phết mứt, móc vào và gảy nhẹ, cái khóa lập tức bật ra.Không có tiếng động lớn. Chỉ là một tiếng "cạch" khẽ khàng, như thể chính cái hộp cũng đã sẵn sàng hé lộ bí mật sau ngần ấy năm im lặng.Một mảnh giấy da.Một trang sách bị xé vội.Một cái mề đay bạc xỉn màu.Và mùi oải hương, nhạt đến mức như ký ức rơi vỡ giữa không khí."Toàn những thứ vớ vẩn." Ser thở dài.Nick nhặt mảnh giấy, đọc lướt những dòng chữ viết tay bằng mực đen đã nhòe ở mép."Ser." giọng anh ta trầm xuống, gần như thì thầm. "Nếu tôi không nhầm thì bà của cô là một phù thủy."Serein không đáp.Cô nhìn chằm chằm vào cái mề đay như thể hy vọng nó tự giải thích mọi thứ. Nhưng nó chỉ nằm đó, nặng trĩu và lạnh lẽo.Nick tiếp tục: "Và cô... có thể cũng vậy."…