Ê Tên Kia, TÔI Yêu ANH à?!
<
<
Tin báo lá cải ngoài chợ (hàng chất lượng chỉ có vài con sâu):CHUYÊN MỤC "Ế".Tôi 24 và tôi không lo ế. Bởi vì sao? Ế là một trong những xu thế hot trên quốc tế, nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến nền kinh tế. Không chỉ thế, ế làm tôn vinh lên những con người tinh tế. Vì vậy bạn nên ế. Một ví dụ điển hình bạn nên tin tưởng : It'me. * Vỗ tay nào*.Bạn nghĩ sao nếu thằng chồng nó kém mình tuổi nhỉ? Khi đó nó sẽ gọi mình là chị chăng? Ồ không?Tình yêu lí tưởng là phải hơn mình tuổi? Nhưng không phải ông già. Tính tình à... Phải chiều chuộng yêu thương... kèm theo chính sách đơn giản: Không cần nói chỉ cần nhìn là đủ hiểu?Sẽ thế nào khi chuyện tình ngang trái giữa "gái 24" và "trai 18" nhỉ?----------------------------------------------------------------------------------------------- Hazu và các bạn sẽ cùng đón xem các chap tiếp theo xem sự thể như thế nào nhé. Mong mọi người ủng hộ!!Cảnh báo: Truyện mang tính chất hài hước giải trí vì vậy sẽ mắc rất nhiều lỗi kĩ thuật.... Mọi người thông cảm kẻo rớt hàm...au sẽ không chịu nếu các bạn đánh rơi mất bộ hàm rằng. Hay sặc nước bọt ....…
"Ê thằng bê đê không bố kìa chúng mày!""Con trai gì nhìn ẻo lả như con gái! Tao không tin nó là con trai đâu!" Viên Hữu bị dồn vào góc, cậu đứng sát vào cây cổ thụ đằng sau. Đôi mắt cùng hàng lông mi dài chớp chớp, mắt ngấn lệ nhìn tủi thân vô cùng"Tụt quần nó ra xem nào! Xem nó có cái ấy không!" Cậu nhắm tịt mắt lại mong thời gian trôi qua thật nhanh. Chỉ cần chịu đựng thôi thì mẹ sẽ không phải lo lắng. Cả lũ trẻ con cười ha ha hô hô chỉ chỏ rồi bỗng nghe thấy 1 tiếng thét từ đằng xa vọng lại"Bọn kia! Làm gì thế!" Mộc Nhĩ từ từ đi tới, trên ba lô đeo cặp sách như vừa đi học về. Bọn trẻ con kia quay người lại thấy Mộc Nhĩ thì như thấy ma."Á! Con đàn ông kìa chúng mày! Chạy đi chạy đi!" Mộc Nhĩ từ khi sinh ra đã 4.5 kg. Càng lớn thì càng to, thịt trên người chắc nịch lại thích lo chuyện bao đồng, luôn tỏ ra mình mạnh mẽ hào sảng nên cả xóm này gọi cô là con đàn ông. Ngoài ra vì cha cô là giáo viên dạy Toán ở thôn này nên trẻ con ai cũng sợ đắc tội với Mộc Nhĩ.Lúc Mộc Nhĩ đến, thì quần Viên Hữu đã bị tụt, lộ thiên trước bóng râm của cây cổ thụ. Mộc Nhĩ cũng chẳng thấy ngại ngùng gì, vì ở nhà cô có một đứa em trai 3 tuổi, mà kích thước hiện tại cũng chẳng khác biệt là bao...…
Tôi, Vũ Hoàng Kim Chi. Là một đứa cuồng ngôn tình, yêu đồ ăn, thích ngủ và đam mê nghệ thuật. Từ khi còn nằm dưới móng chân của mẹ, tôi đã được sở hữu kĩ năng vẽ điêu luyện của ba. Ngoài giờ học, thường thì tôi sẽ nhốt mình trong căn phòng màu hồng của mình và đắm mình vào những câu chuyện tiểu thuyết, hiếm hoi lắm mới thấy tôi rời khỏi nhà ngao du phố xá với con bạn thân của tôi - Ngọc Hân, hoặc trừ khi đi học ở trường. Là một đứa cuồng tiểu thuyết ngôn tình nhưng tôi sống rất thực tế, chưa bao giờ hay mơ mộng về một tình yêu lãng mạn, trọn đời với một soái ca tóc tai vuốt vuốt, kun ngầu lạnh lùng vân vân. Đọc tiểu thuyết cũng như một thú vui tao nhã giết thời gian của tôi. Bất chợt một ngày nọ, khi tôi nhìn thấy đám du côn đang làm chuyện chướng mắt thì tôi đã tẩn chúng một trận tơi bời. Thế nhưng, hắn- Lâm Gia Kỳ, một kẻ đáng ghét, kì đà cảng mũi đã xen vào việc tôi đang làm vì thế mà tôi ghét hắn kinh khủng. Ông bà xưa nói câu nào là đúng câu nấy, chẳng hạn như " Ghét của nào, trời trao của nấy ". Đúng vậy, hắn nay lại trở thành cấp trên của tôi và cũng là chồng tương lai của tôi sau này. Nghe thật là ba chấm quá đi mất. Và bây giờ, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về câu chuyện ngôn tình của riêng tôi, bắt đầu với hôm " Trễ học " của tôi và Ngọc Hân. Chúc các bạn có những phút giây thoải mái và thư giãn cùng " Gặp được nhau là do duyên số "…
Tác giả: Diệp Phi DạThể loại: Ngôn TìnhTrạng thái: Hai tháng sau khi bị ép yêu 100 ngày, và một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời cha mẹ mà kết hôn.Cô nói: "Cố tiên sinh, tôi thích đồ ăn nhà hàng này", ngay ngày hôm sau đầu bếp nhà hàng đã trở thành đầu bếp riêng trong nhà cô.Cô nói: "Cố tiên sinh, tôi thích túi ở cửa hàng này", ngay đêm đó nhà thiết kế này liền trở thành người thiết kế riêng của cô.Những tưởng kết hôn không có tình yêu ngôn tình, cô và anh sẽ giống như trước, nhưng anh lại sủng ái cô đến tận trời... không biết có mưu đồ làm loạnhay không?Cô muốn đi làm, anh không đồng ý, cô liền lén tìm việc nhưng cuối cùng do anh sau lưng dở trò quỷ khiến cô không tìm được công việc. Cô tức giận đến tìm anh, anh liền cười híp mắt an bài cho cô một công việc. Truyện ngày hôm sau, cô vui vẻ đi làm lại phát hiện ra bản công việc của mình viết, họ và tên: Tần Chỉ Yêu, chức vụ: Vợ của Cố Dư Sinh…
• Author: Jane• Category: Psycho logic, Fanfilm, Romantic, Creepy, ...• Age allowed: 13+ • Length: Long fic• Summary:Câu chuyện được dựa trên những tình tiết của phim "The Turning" 2020.Syllia Forks từ gia tộc Forks, người đã tốt nghiệp trường đại học Harvard khi còn rất trẻ, vì lẽ đó nên cô đã có một lời mời đến làm gia sư tại gia cho trang viên Fairchild, một người bạn lâu đời của Forks.Flora Fairchild, cô chủ nhỏ của Syllia với những con búp bê kì dị của cô ấy. Và người còn lại, Miles Fairchild, một cậu bé bằng tuổi cô với sở thích cưỡi ngựa và đặc biệt thích đánh trống lớn, mở nhạc hết cỡ khi cậu ở một mình trong phòng. "Cậu Miles chưa từng gần gũi với bất kì ai khác trừ cô chủ Flora như cô hết, Mrs. Syllia." Quản gia."Syllia Forks, em thích chị. Bình thường thì em sẽ chẳng nói như vậy vào lần đầu tiên gặp gỡ một ai đó đâu. Nhưng anh Miles thích chị rồi, cho nên em nghĩ chúng ta sẽ là những người bạn tốt đấy." Flora."Ôi vì chúa, xin lỗi vì đã làm cậu giật mình, tôi chỉ định bắt con nhện đang bò ở trên gương mặt xinh đẹp của cậu mà thôi." Miles.Noted:• Hỏi qua ý kiến của tác giả trước khi mang đi đâu khác.• Follow để cập nhật các thông tin liên quan.…
Wow thời gian trôi nhanh thật đóĐã bao lâu rồi ấy nhỉ?Kể từ cái ngày đầu tiên em gặp anh?10 năm?15 năm?20 năm?...em cũng chẳng nhớ nữaHay là chúng ta cùng điểm lại những ngày tháng đầu tiên đấy nhé,như vậy anh sẽ có thể giúp em nhớ lại được đây là năm thứ bao nhiêu chúng ta bên nhau rồi,thế nhé Rei!…
Tác giả: Mặc Bảo Phi BảoThể loại: Tình cảm, Xuyên không, HESố chương: 17 chương + kết + 3 ngoại truyệnTình trạng: Ngàn năm quạnh quẽ xương trắng thành bùnDuy chỉ Thời Nghi là anh mong cầu".Kiếp trước chàng, một vương gia dốc lòng cống hiến cho đất nước, không phụ thiên hạ chỉ phụ nàng.Còn nàng, được hứa hôn với Thái tử, nhưng lại đem lòng yêu chàng, một tình yêu sâu nặng không nói thành lời.Nếu có kiếp sau, ta chẳng cần dung mạo này nữa, chỉ mong tiếp nối mối duyên với nàng.Kiếp này, lại được gặp anh, dáng hình đổi khác thì đã sao, không nhớ cô cũng có sao, chỉ cần được ở bên anh, cho dù phải đánh đổi tất cả cô cũng không buông tay...Mỹ nhân có cốt cách, thế gian này rất khó tìm.Người có vẻ đẹp nội tâm thì không có nhan sắc bên ngoài, một số người thì chỉ có diện mạo bên ngoài mà thiếu đi cốt cách bên trong. Đa số con người trên thế gian này tầm nhìn đều hạn hẹp, chỉ có thể thấy vẻ đẹp bề ngoài, không thể nhìn thấu phẩm chất, nhân cách bên trong. Nếu như ở hiện tại, có một người vẫn mang theo ký ức của cả hai kiếp mà yêu bạn sâu nặng, đó thực sự là một niềm hạnh phúc lớn lao.Tình yêu của Thời Nghi dành cho Châu Sinh Thần là như thế. Nhưng anh đã quên cô từ lâu."Phù sinh tựa mộng, vui được là bao?"…
Tác giả: Ta Là Thanh TửThể loại: Xuyên không, nữ cường, nam cường, HEConverter: ngocquynh520 (diendanlequydon)Editor: LynvaĐộ dài: 339 chươngDiễn viên chính: Trầm Tâm Dao - Tiêu Hàn VũMở đầu:Ban đêm, hoàng hôn trầm trầm, trong khu rừng hoang ngoài kinh thành bộc phát lên hơi thở âm trầm kinh khủng. Đi sâu vào chính giữa rừng sẽ thấy có một bãi tha ma, chất đầy những thi thể, đều là những thi hài của phạm nhân bị Quan phủ địa phương xử quyết rồi vứt bỏ. Cỏ cây khô khốc tiêu điều, theo màn đêm phủ xuống, sương cũng ngày càng dày đặc, không khí u lãnh lạnh lẽo khắc nghiệt. Loáng thoáng có thể thấy được một bóng đen đang từ từ nâng người lên, mắt nhìn xung quanh, không khỏi làm người ta hoài nghi hắn đang tráo đổi thi thể. Mượn ánh trăng, vẫn có thể thấy được kia nhưng là một nam nhân trung niên. Lúc này, hắn đang cố hết sức nâng cao thi thể ném vào giữa bãi tha ma, trong mắt hình như còn có thể liếc thấy một tia sợ hãi. Thế nhưng Tử Thần - danh xưng là Hắc đạo Nữ Bang chủ - Trầm Tâm Dao, chính là vào tình huống như vậy mà thức tỉnh.…
Tên truyện: Bông Hồng TrắngTác giả: Mây nhỏThể loại: Hiện đạiBìa truyện: Pinterest***Văn án:-"Kể chú nghe sao con lại buồn."-"Con sợ bố không nuôi con nữa."-"Sao con lại nghĩ thế?"-"Tại...bố từng nói vì yêu thương con nên mới nuôi con. Nhưng giờ bố yêu người khác rồi, bố sẽ nuôi người khác. Không nuôi con nữa."-"Thỏ ngốc, bố con nhất định sẽ mãi nuôi con."-"Thật không ạ?"-"Thật mà, chú đã bao giờ lừa con chưa?"-"Nhưng mà con sợ dì không thương con. Sợ dì không cho bố thương con."-"Không cần sợ...Nếu dì không thương con thì bố sẽ không thương dì đâu."-"Thật không ạ?...Con Lại thấy không phải thế."-"Tại sao?"-"Vì mỗi lần bố thấy dì đều rất vui...không thèm chơi với con nữa."-"Vậy sao?...Vui như thế nào."-"Thì...vui như lúc con gặp chú vậy."-"Con thích chú lắm hả?"-"Dạ...Con thích chú lắm luôn."...***Truyện này chính chủ chỉ đăng tải trên Wattpad.Vui lòng không mang truyện ra khỏi Wattpad. Cảm ơn rất nhiều.***Ngày đăng tải: 10/10/2022…
Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…
Tên chi tiết hơn: Thiếu nữ qua đường trong truyện ngôn tình đạp bẹp Long Ngạo Thiên bên sảng văn của nam tần.Tên đơn giản hơn: Gấu mẹ gầm thét.Ý chính: Dù ở nơi đâu chúng ta mãi là người một nhà_______________Thế giới Diên Niên sắp bị vai ác quậy tan tành, cho nên Mẹ Diên Niên khẩn thiết cầu cứu bạn thân của mình: Mẹ Trái Đất. Và bà bạn thân của Diên Niên gửi thư hỏa tốc sang cứu viện ngay lập tức, đính kèm Nguyễn Kinh Thu cùng Trần Tương Tri.Thế là câu chuyện của chúng ta bắt đầu._________Truyện vô tri viết để thỏa cái nư ham đường ham ngọt của tớ. Truyện này tớ chỉ viết khi rảnh rỗi, viết tới đâu đăng đến đó chứ không có tỉa tót hoa lá cành gì hết, cho nên nếu phát hiện ra lỗi gì thì mọi người hoặc bỏ qua hoặc note lại, tớ thấy tớ sẽ chỉnh sau nha.Nói sơ về truyện này, tớ sử dụng một kịch bản khá quen thuộc đối với dân đọc ngôn tình, đó chính là xuyên vào trong sách và cảm hóa vai ác. Tuy nhiên mọi người đừng hi vọng vào cái gì đó quá đao to búa lớn, toàn là lông gà vỏ tỏi xung quanh cuộc sống của gia đình nhỏ nằm trên ảnh bìa thôi (Sẵn đây tớ giới thiệu luôn, đó, mấy ní thấy không? Gia đình kiểu mẫu tiệt zời của chúng ta do tớ vẽ đấy =)))P/s1: Truyện sẽ không bôi đen nhân vật chính trong nguyên tác. Mẹ Diên Niên đã dùng sức mạnh để quay ngược thời gian, cho nên điều khác biệt chỉ có hai thứ là Nguyễn Kinh Thu cùng Trần Tương Tri mà thôi.P/s2: Truyện chỉ đăng tại kênh Wattpad của Mèo Thiếu Muối. Ai đi ngang qua có lỡ gặp nhau trên fb thì úm ba la quên tớ-tếu-táo này đi nha :))…
Tác giả: Ngã Yêu Thành Tiên Nguồn: diendanglequydon.com Chuyển ver: SuzuThể loại: Cổ đại xuyên tới hiện đại, sủng, HE Nguồn covert: Wikidich Độ dài: 111 chương + 1 ngoại truyện Tình trạng: Hoàn thành Giới thiệu: Thật vất vả mới từ thứ nữ leo lên vị trí Trắc Phi của Thái Tử, khăn voan còn chưa kịp xốc lên thì lập tức biến thành một nữ diễn viên bị mang tiếng bình hoa di động. Dương Mẫn: "Cái gì? Đóng phim sao?" Từ đây, giới giải trí phát hiện một việc kỳ lạ, nữ diễn viên bình hoa kỹ năng diễn xuất nát bấy bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn, còn tinh thông cầm kỳ thi họa??? --- MC: Dương tiểu thư, trước đây nghe đồn Điền ảnh đế bởi vì kỹ năng diễn xuất của cô không tốt nên mới từ chối vai diễn trong bộ phim này, quan hệ của 2 người có phải thực sự như lời đồn không hợp không? Dương Mẫn: Chuyện này nọ thực ra do cư dân mạng nói không có căn cứ, Điền ảnh đế là một tiền bối rất tốt của tôi, cũng cho tôi rất nhiều lời khuyên trong việc diễn xuất, chúng tôi không có không hợp nhau (mặt mỉm cười) MC: Vậy hiện tại chúng ta cùng gọi điện thoại nói chuyện với Điền Chính Quốc một chút nhé!Điện thoại sau 1 hồi chuông được chuyển, trong điện thoại truyền đến 1 giọng nam lười biếng: "Khi nào em mới về, anh đói bụng."MC: ???!! Người xem: !!!! Dương Mẫn: ╮ ( ╯_╰ ) ╭…
Học sinh mới chuyển từ Giang Nam đến kia tên là Đoàn Duật Vân, dịu dàng mà lạnh lùng có phần kiêu ngạo xa cách, là kiểu con gái trong nhu có cương. Vừa vào trường đã oanh tạc bảng xếp hạng thi thử, chẫm chệ ở vị trí top 1 khối.Thường xuyên tới lui văn phòng, chẳng biết từ khi nào lại cùng đại lão khối 11 Hoắc Đình thân thiết, hành động thân mật dễ làm người ta lầm tưởng.Trường học đồn thổi, Hoắc gia thay bạn gái lần này lại là học thần top đầu khốiCó lần Hoắc Đình ngồi cạnh ngắm cô sửa bài thi, bạn học khộng nhịn được tò mò lại hỏi:"Duật Vân, cậu cùng Hoắc Đình đang yêu yêu đương à?"Hoắc Đình cười cười ngắm cô, đợi cô trả lời. Vốn tưởng cô sẽ im lặng hay e thẹn thừa nhận.Nào ngờ Đoàn Duật Vân mặt lạnh trả lời:"Chỉ là bạn"Hoắc Đình nghe xong mặt tối sầm, đứng bật dật bỏ ra khỏi lớp 1 trước khi đi còn không quên đạp ghế đẩy bàn.Trường học nhốn nháo cho rằng Hoắc gia là đang theo đuổi song lại bị học bá từ chối rồi.---------------------Thời gian sau lại có người thấy Hoắc Đình để Duật Vân ngòi đùi tay ôm cổ cậu mà khóc, bản thân cậu thì tay này vòng qua eo tay kia vuốt vuốt lưng dỗ dành. Cả trường lại một phen thất kinh.---------------------Sau này giữa năm 12 hai người công khai nắm tay đi dọc sân trường hôm đại hội thể thao, thầy cô nhìn đi nhìn lại một là học bá học lực vượt trội hai là giáo bá gia thế kinh người đang cố gắng học tập, vẫn là nhắm mắt cho qua.---------------------Về sau mội lần kỉ niệm trường hai người đều xuất hiện, thình thoảng lên phát biểu…
Câu chuyện soay quanh cuộc sống của cậu nhóc Jeon Jungkook và 6 vị tổng tài khét tiếng nhất Hàn Quốc.Hộ yêu cậu ngay từ lần gặp đầu tiên,chính cậu người đã dánh cắp đi trái tim họ.Thời gian đầu tiên cậu khá là "khó chịu" vì họ cứ quan tâm cậu thái quá,cậu đôi lúc cũng lớn tiếng với họ nhưng thứ cậu nhận lịa không phải là ruồng bỏ,chán ghét hay mắng mỏ mà chỉ là câu nói của họ:"Bọn anh đợi em."sau câu nói đó cậu chợt như nhận ra điều gì đang khuất ẩn trong trái tim cậu.Cậu gần như đã yêu họ mất rồi,cậu quan tâm họ nhiều hơn,lo lắng cho họ nhiều hơn. LÀM ƠN ĐỌC CHUYỆN ĐỂ BIẾT THÊM CHI TIẾT!!!…
▪︎Tên truyện:The Taste of Roses - KuroTsuki ▪︎Tác giả: @HappiVivy▪︎Người dịch:@bapvisaurieng2707▪︎Nguồn: https://www.wattpad.com/story/278828062-the-taste-of-roses-kurotsuki▪︎Char in Hakyuu▪︎Thể loại: Fanfiction▪︎Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành▪︎Tình trạng bản dịch: Chưa hoàn thànhTsukishima không chắc nó bắt đầu khi nào, có lẽ đó là khoảng thời gian của trại huấn luyện đầu tiên. Nó bắt đầu chỉ là một cảm giác khó chịu nhẹ ở cổ họng, anh ấy không nghĩ gì về nó và hy vọng nó sẽ sớm biến mất. Tuy nhiên, nó chỉ trở nên tồi tệ hơn, trong những khoảng thời gian dường như ngẫu nhiên. Tsukishima cố gắng kết hợp các biến chung của mỗi lần cơn đau nhức ập đến nhưng nhận ra rằng mình không thể. Đôi khi anh đang ở nhà, trong sự thoải mái của chính ngôi nhà của mình; đôi khi anh ấy ở phòng tập thể dục Karasuno, tập bóng chuyền.Và có vẻ như hôm nay là một trong những thời điểm đó.# Không có bản beta !!BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!! !!KO MANG BẢN DỊCH ĐI NƠI KHÁC,KHÔNG REUP!!…
Nói về những câu chuyện mà Nalu trải qua…
• Tên truyện: Tôi thề sẽ làm trái tim em tan chảy bởi tôi! Tên khác: Ôsin! Em sẽ phải tan chảy vì tôi!• Tóm tắt nội dung: Câu chuyện kể về chuyện tình của 1 cô nàng bất hạnh và 1 chàng công tử nhà giàu ăn chơi, sát gái. Chàng và nàng là hai thế giới hoàn toàn khác nhau nhưng số phận lại kéo họ đến vs nhau trong thân phận chủ- tớ. Truyện có nhiều tình tiết gay cấn, li kì, hồi hộp nhưng không kém phần ngọt ngào, lãng mạn. Người đọc sẽ được nhấn chìm vào nhiều cảm xúc khác nhau!😍• Giới thiệu nhân vật: ~~Nvật nữ~~- Nữ chính:Châu Hương Lê(cô): 22t, là cô nàng luôn tạo cho mik cái vỏ bọc mạnh mẽ nhg ẩn sâu trg cô là 1 quá khứ bất hạnh đau thương. Cô có ngoại hình chuẩn chữ S , mắt đen to tròn, mái tóc hạt dẻ dễ thương, tính tình thân thiện dễ gần- Hà Chi Mai( nhỏ): 22t, xinh đáo để vs mái tóc nâu đỏ, mắt cũng nâu, đai đen và là 1 tiểu thư nhà giàu- Hà Chi Lan( nhỏ): em song sinh của Hà Chi Mai, bạn thân của cô, hiền lành, đáng yêu- Trịnh Hà Mi(ả): 26t nhưng lại là cô em họ chảnh chó của cô . Là thiên kim tiểu thư họ Trịnh Hà nhưng cty của ả chỉ thuộc 1cty con của nhà anh nam chính, cũng xinh nhưng ko bằng cô, mái tóc đỏ chót xoăn tít thò lò, 3 vòng tạm gọi là chuẩn ~~Nvật nam~~- Nam chính: Âu Trường Quân( hắn): 26t, thiếu gia tập đoàn Sunshine đứng đầu thế giới về mọi mặt. Body 6 múi nha! Da trắng mịn như con gái, mũi cao, tóc nâu, mắt tím hờ hững lạnh lùng ( tóm lại soái lém lun)- Vũ Minh Khôi( anh): 26t, bạn thân của hắn thuở " cởi truồng tắm mưa''. Thiếu gia họ Vũ…
Tác giả: Hạnh TrangVui lòng nếu có re-up hãy hỏi ý kiến của mình! Mình xin cám ơn rất nhiều!Văn án:Khắp Xuân Thủy Quốc, có ai là không biết đến tiếng tăm lẫy lừng của Bắc Điển Hầu, Đại đô đốc của Tông gia, Thất lang Tông Trì. Luận mưu lược hay võ công chỉ dùng một lời: "Văn thao võ lược, anh hùng hào kiệt, nghĩa sĩ đương thời."Trên chiến trường, chính là con chim ưng sải cánh uy phong.Trong trí nhớ của hắn, hình bóng nàng luôn là một giấc mộng khó có thể nắm lấy.Dưới gốc hoa hợp hoan, cánh hoa vẫn còn đung đưa, bay lượn trong gió, nhưng người ngắm hoa, nay chỉ còn một mình hắn. ....Thanh Mộc Ly ngồi bên cầm án, đôi mắt diễm lệ chất chứa một loại cảm xúc khó tả. Ngón tay nàng yêu kiều, uyển chuyển trên những sợi dây đàn.Bản thân nàng tự hỏi, nàng có yêu hắn không? Nàng có đủ rộng lượng để nhìn hắn bên cạnh một nữ tử nào khác không?Nàng không nỡ nhưng nàng có thể làm gì được ? Một nữ tử xuất thân chốn phong lưu như nàng, lấy tư cách gì đường đường chính chính ở bên chàng.Cho đến hiện tại, điều làm nàng canh cánh cũng chỉ duy mỗi mình chàng.Thanh Mộc Ly đáy mắt chỉ toàn nỗi nhung nhớ, cất lên câu hát trong bi thương:Một nhành hoa hợp hoan đổi một kiếp ngườiTa nâng ly rượu kính trượng phu ngày xuất chinhMột đời ta may áo cười. Một kiếp tương tư.Ngẩng đầu đối nguyệt, lòng ta đã tỏ tường hay chưa ?…
Moon Woochan đập đầu trúng cái quần què gì đó và bị khuyết mất một mảng trí nhớ, xu cà na cái là chả biết não bộ cậu ta vận hành thế nào mà lại tự đi tái tạo một ký ức mới.Và trong cái ký ức trời đánh đó, Woochan đang yêu nhau với Giin.----Chúc mừng sinh nhật lần thứ 25 của tuyển thủ Kim "Kiin" Giin, wish you all the best!Warning: bad words, mất não phi logic và cực kỳ cực kỳ cực kỳ OOC.…