Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
giới thiệu: Những dòng nhật ký vụn vặt của một con nhóc có thể hơi khó ưa với một cái tên rất chi là lừa tềnh. Đây có thể là những gì đã diễn ra...có có thể là những tưởng tượng bay cao bay xa của chủ nhà. Ký ức....đó là niềm vui, là hạnh phúc, là hối tiếc.......là nơi ta cần nâng niu giữ gìn.…
"Cùng là ruột thịt, nhưng một bên được nâng niu, bên còn lại phải tự sinh tự diệt.""Cùng là sinh mạng, nhưng phải có một người phải hi sinh cho người kia.""Đến cùng, đứa trẻ đáng thương ấy chẳng còn lại gì ngoài trái tim đã chai sạn với đau thương."…
Tác giả: hoatrongdemĐam mỹ, gương vỡ lại lành, hiện đạiCp chính : Hàn Thanh (công) , Thái khánh An tóm tắt truyện : yêu nhau 365 ngày để hạnh phúc để hy vọng đến tương lai để rồi lấy đó làm sợi dây níu kéo suốt 3650 ngày đêm trong đau khổ.…
Vậy đấy, anh cứ tỏ vẻ chảnh chó trước mặt tôi đi, tình yêu của tôi bây giờ sẽ không thuộc về anh nữa.Đừng có nghĩ nghĩ ngợi tôi sẽ mãi là cái đuôi đi theo anh nữa. Chủ động như thế là quá đủ rồi.…
"Khoảng cách giữa người với người luôn là xa xôi, cách trở. Chỉ là muốn níu kéo chút gần gũi giữa hai trái tim thôi đã trăm ngàn khổ khó, nói chi đến những chuyện lớn lao..."(Một fic đã viết rất lâu, đáng ra mình đã định bỏ em nó nhưng khi bình tâm lại, đó vẫn là quá khứ xinh đẹp của mình, kỷ niệm hông có tội mà...)…
- Cách diễn đạt tình cảm của anh rất khác so với em, nhưng em biết đấy, anh vẫn luôn ở đây, đồng hành cùng em.Law đặt lên trán của chàng trai nhỏ một nụ hôn nhẹ - một nụ hôn chứa đựng sự nâng niu và trân trọng của một tình yêu chân thành.Bầu trời đêm hôm nay, thật quý giá.…
Ở đây có one short do con nhỏ này quá vã, tất cả đều là tưởng tượng, không áp vô thực tế, tui dựa vào một vài yếu tố để xào thành truyện, mong mọi người đón nhận trong hoan hỷ nhó 🥰😚💅!!!!💓…
-Trước mặt anh,cô là cô sinh viên năm cuối với vẻ ngoài trầm tĩnh khiến anh nhớ đến người con gái mà anh đang chờ đợi nhưng sau lưng cô lại khiến người khác nể sợ khi hô mưa gọi gió ở 2 giới Hắc-Bạch.-Còn anh là con người sống trong bóng tối với đôi tay nhuốm đầy máu.-2 con người với số phận giống lại bị cuốn vào vòng xoáy tình yêu, tình ái-Khi biết mình yêu anh và mang trong mình đứa con của anh,cô mới biết thì ra trên đời có thứ gọi là hạnh phúc.Trong thời gian đó, anh luôn chăm sóc,bảo vệ cô nhưng khoảng thời gian ấy diễn ra chưa bao lâu thì cô gái mà anh đợi đã trở về,và cô ấy muốn hại chết con cô...-Cô biết mình chỉ là vật thế thân của cô ấy.Anh cho cô tình yêu,cho cô sự bình yên nhưng lại đẩy cô đến đau thương,sóng gió khi tự mình thấy đứa con bé nhỏ còn chưa ra đời của mình bị chính người cha đã từng nâng niu nó hại chết-Cô ra đi để lại cho anh sự mất mát,anh biết thì ra mình đã yêu cô nhưng phải làm sao để trái tim đầy vết thương cô đón nhận anh một lần nữa,...Dù có lật tung cả thế giới anh sẽ tìm lại cô, nhưng anh đâu có ngờ cô lại là....*P/s:Lần đầu mình viết truyện mong mọi người ủng hộ và cho xin ý kiến❤️❤️❤️…
Tình yêu thời thiếu niên có thể là thứ tình cảm khó phai nhất. Và có lẽ chẳng ai muốn kết thúc một mối quan hệ khi chúng ta đã cố gắng để giành lấy được thứ tình yêu không rõ ràng đấy. Nhưng liệu rồi có thể níu kéo một mối quan hệ khi đã tới bờ vực tan vỡ không? Liệu rồi qua tình yêu đó, chúng ta đã biết được chính xác mình là gì của nhau?…
Nếu như họ gặp nhau trước đó liệu câu chuyện có thay đổi?Nếu như họ không phải kẻ thù liệu trận chiến giành lấy ngôi vua sẽ chấm dứt?Nếu như họ lợi dụng tình cảm của nhau để trở thành thủ lĩnh liệu họ có hối hận?Nếu như họ thật lòng yêu nhau liệu có thể níu lấy người kia?"Senju. Anh lại nhớ em rồi..."…
"Lâu rồi không gặp." 12 năm gặp lại anh ấy. Ánh mắt anh ấy đối với tôi giờ đây đã không còn dịu dàng như trước nữa. Cũng đúng thôi là tôi đã nhẫn tâm trước mà. "Ừ 12 năm rồi, cô vẫn khỏe chứ." "Ừm vẫn khoẻ, em còn việc đi trước đây". Tôi có hàng vạn câu muốn hỏi anh ấy nhưng tôi làm gì có tư cách ấy. Không thể níu kéo anh chỉ có thể giữ anh trong trái tim mình.…
"Chỉ cần ai đóCạnh bên dừng lạiVà níu lấy em chỉ một phút giâyDù là có đúng hay sai...Vẫn cứ yêu thêm một lần chẳng cần nghi ngại.."Tớ mới tìm hiểu về JaeDo nên viết không hay lắm,mong mn thông cảm <3#bubble_team🏐 #forever_luv_jaedo🐶🐰#soonie_luvu❄️…
"Em thấy mình như kẻ lạc lối, bước mãi mà chẳng tới đâu. Chỉ có bóng tối vây quanh, còn tiếng người ngày một xa dần. Em sợ lắm, nhưng cũng chẳng biết phải làm gì hơn ngoài việc im lặng. Nếu có lúc anh biến mất, anh đừng tìm em, đừng cố níu giữ những gì đã chẳng thể cứu vãn."…
Mười tuổi, cậu chạy theo nhõng nhẽo với hắn vòi vĩnh đòi mua cho bằng được cái điện thoại giống bạn giống bè. _Appa ah~ Mua cho Seobie đi mà~~ Hai mươi tuổi, cậu bám theo nũng nịu tuôn tràng mật ngọt nịnh hót để xin tiền hắn. _Oppa đợp dzai~ Cho Seobie tiền đi mà~~~ Ba mươi tuổi, cậu vừa về đến nhà đã hét ầm cả lên... _YEOBO!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Trải qua bao nhiêu năm. Một người đàn ông của cả đời cậu. Vẫn là anh, vẫn chỉ anh, vẫn mình anh...…
An viết " Thanh xuân ấy nếu có " Giá như" " khi vừa tròn 18 tuổi. Thời điểm ấy An vừa quên đi mối tình đơn phương ba năm. An viết truyện để kể về một phần đầu thanh xuân của mình, của những người xung quanh, về người đã cũ và về người tới sau này. An vốn dĩ đã có thể chọn cho mình một lối đi khác dễ hơn, yêu một cách an yên hơn nhưng từ đầu An đã chọn cho mình thứ tình yêu từ 1 phía. Nếu thanh xuân năm ấy Cường không xuất hiện thì An sẽ không thể biết rằng sau những vấp ngã đầu đời cô gái ấy vẫn khát khao được yêu một người theo đúng con tim mình mách bảo dẫu cho có những hối tiếc về sau. Nếu ngày ấy An không tới thì Cường sẽ không biết rằng thì ra một thằng con trai dù cho cuồng nhiệt bao nhiêu, ngang tàng bao nhiêu thì tới cuối cùng họ vẫn muốn níu giữ một người từng đánh mất. Nếu An không buông bỏ thì có lẽ duyên phận sẽ không để cô gặp Kai, để sau tất cả họ dám yêu thêm một lần cuối trong an yên. Hy vọng " Thanh xuân năm ấy nếu có " Giá như"" sẽ cho mỗi chúng ta thấy phần nào tuổi trẻ cuồng nhiệt yêu ai đó, vì ai đó mà có một thanh xuân trọn vẹn. Để sau cùng có thể thanh thản nắm tay ai đó bước đi trong hạnh phúc. ..............An.............…
Tên gốc: 我不可能会怜惜一个妖鬼Tác giả: Đằng La Vi ChiSố chương: 102c chính văn + 5c phiên ngoạiCouple: Yến Triều Sinh, Lưu Song*Vào ngày ta chết, mưa xuân bắt đầu rơi.Vào lúc này vậy mà ta lại nhớ Yến Triều Sinh.Hơn trăm năm qua, hắn luôn liều lĩnh đứng trước mặt ta, thậm chí còn thay ta cản sấm sét.Khi đó ta ngây thơ, luôn cho rằng hắn yêu ta. Mãi về sau hắn mang về một nữ nhân có diện mạo tám phần tương tự với ta, hóa ra nàng mới là người hắn yêu.Ta thở dài, thảm.Tôi chết sớm quá không nhìn thấy trong cơn mưa ấy có bóng người lảo đảo chạy đến. Bát Hoang yêu quân Yến Triều Sinh, một khắc này liền đằng vân cũng sẽ không.*Lần nữa mở mắt ra, thì đã trở về 700 năm trước.Khi đó Yến Triều Sinh không phải yêu quân mà chỉ là một đệ tử cấp thấp thân mang yêu mạch và nhận hết mọi sự khi dễ của các đệ tử.Khi đó ta có cảm nhận sâu sắc làm kẻ ngốc một lần là đủ.Khi hắn níu lấy góc áo ta, ta giẫm nát xương ngón tay hắn, hắn vậy mà vẫn không chịu buông ra.Từ đây ta không còn yêu hắn nữa.[Yêu quân x trong ký ức là tiểu kiều thê ngọt ngào, nhưng hiện tại không phải ]Sau đó mưa mưa gió gió, mặc kệ Yến Triều Sinh đáng thương thế nào, Lưu Song đều nhớ kỹ thời khắc độ kiếp ấy, nàng đều tự nói với mình, vĩnh viễn đừng thương tiếc một yêu quỷ như hắn.Mà Yến Triều Sinh, người vì nàng tôi hồn hoán cốt, lại không đổi được sự dịu dàng ngày xưa trong ánh mắt nàng.…
Tế thủy trường lưu: dòng suối nhỏ nhưng chảy dài. Ý nói tình yêu nảy nở dần theo năm tháng, từng chút từng chút âm thầm đến khắc cốt ghi tâm. Tập truyện ngắn về yêu, thương, níu giữ, thờ ơ, đánh mất, ân hận và trân trọng.Cảnh báo tình tiết namxnam, truyện đa phần là ngược nhẹ nhàng, không có bạo lực, không tiêu cực đến vô vị.…
Một khi đã đi cùng đường thì chẳng ai muốn chia xa Nhưng một khi đã từ bỏ thì chẳng thể níu lại được.Cũng chẳng ai muốn vậy!! Nhưng tình đã bay thì chẳng thể với lại được.Nhưng rồi sẽ có một ngày... ta tìm được một người đi cùng con đường đến hết đời.…
đây là môt cuốn tiểu thuyết nhỏ, tôi viết về hoàng hậu, một mẫu nghi thiên hạ sinh ra đã là phụng hoàng định mệnh nhưng đến tình yêu nhỏ bé cũng chẳng thể níu giữ. Thiên hạ nghĩ nàng là người phụ nữ hạnh phúc nhất trần gian nhưng đâu ai biết nỗi lòng của hoàng hậu. Hoàng hậu đã làm cách nào để tìm được định mệnh của đời mình?…