[SaeIsaRin] Hạnh Phúc
Ai không chịu được bé yoichi ngược lên ngược xuống thì đây ko phải truyện dành cho cậu nhé:<…
Ai không chịu được bé yoichi ngược lên ngược xuống thì đây ko phải truyện dành cho cậu nhé:<…
"Đã gặp rồi, sao lại xa nhau trở thành người lạ Đã xa rồi, sao lại quay về chạm mặt nhau."140722.…
Người mang hạnh phúc tới, tôi liền muốn viết nên những áng văn ngọt ngào.Tình yêu mà người đã trao, tựa ánh mặt trời rạng rỡ.…
"Mưa rơi rồi..Em vẫn ngồi đó,trông chờ một người về mà chẳng thấy đâu,thân hình mỏng manh cô đơn đến kì lạ..""Tình yêu đẹp cũng sẽ tan mau,níu kéo chi để nhận lại u sầu.."…
"Duyên" đã không có duyên vì sao phải ràng buộc nhau . Đã không có duyên thì ngươi có níu giữ có buộc bao nhiêu chỉ đỏ thì cũng vẫn là vô duyên . Hà cớ phải cố gắng rồi tuyệt vọng…
Chào mn tớ là Ni đây là fic đầu tớ viết mong mn ủng hộ. Truyện không có thật !Đam, He, ngọt trước ngược sau…
Một chiếc mèo kiệm lời và một chiếc cún ưa nũng nịu…
Tại sao tôi chết?Tác giả: Trứng Bắc ThảoThể loại: 1x1, công sủng thụ, song khiết, đời ngược. Cấm dục, khó ở công X Trầm cảm thụ.Văn án_________Thời Dương từ nhỏ đã là một đứa trẻ có vẻ ngoài xinh đẹp. Ngón tay thon dài cùng làn da trắng muốt khiến mọi người đều cho rằng cậu là một đứa con trời, được bố mẹ cẩn thận nuôi trong lồng kính. Nhưng có ai biết được, so với lồng kính nó càng giống hơn với nhà tù. Cậu bị nhốt ở đó và ngày ngày bị cai ngục tra tấn, tinh thần bị bọn họ bào mòn từng chút một.Mãi cho đến khi Lam Thâm xuất hiện. Hắn thả xuống một sợi dây thừng để cậu níu lấy và trèo ra khỏi nơi tăm tối đó. Và rồi, cậu đón lấy tia nắng đầu tiên trong đời của mình!__________Đoạn kịch nhỏ:"Lam Thâm, Lam Thâm. Cậu hôn tớ một cái đi!"Lam Thâm nổi bão ở trong lòng, thế nhưng vẫn cố đanh mặt ra. Hắn nhíu mày, liếc tên nhóc đang đứng phạt ở góc tường một cái:"Làm nũng cũng vô ích, cậu cứ đứng ở đó tới tối đi.""Thế hai cái nhé, không hơn được nữa đâu.""Hừ". Còn dám trả giá với hắn. Chẳng phải lúc đầu còn sợ mà tránh xa hắn sao, bây giờ càng lúc càng không xem ai ra gì.~ Một lúc sau"Bảo bối, một cái nữa thôi. Tớ hứa!"…
Số chương: 206Thể loại: Thanh xuyên, Cổ đại Điền văn, HEDịch: Mốc | Edit: Ching LingGiới thiệu"Ai, nắm lấy tay nàng, níu giữ nàng nửa đời cuồng dại. Ai, hôn lên mắt nàng, che chở nàng nửa kiếp lênh đênh."Hiểu Hòa, một cô gái bình thường tẻ nhạt. Không có câu chuyện gì đặc sắc.Nửa đời trước sống ở thế kỷ 21, gia đình bình thường, sau khi tốt nghiệp một trường đại học hạng ba thì làm một cô trợ lý quèn, an phận nhỏ bé như hạt cát. Gặp gỡ Chu Duệ Đình, mới khiến cô nhận ra một cô gái tầm thường mơ tưởng đến hạnh phúc xa vời sẽ bị ông trời chế nhạo thế nào. Cửa nát nhà tan, cô mới vỡ lẽ thì ra mạng của mình còn hèn mọn hơn cả trong tưởng tượng.Nửa đời sau sống ở triều Đại Thanh, làm một nô tỳ tiện tịch thấp kém tên Vân Yên trong phủ Tứ a ca dưới triều vua Khang Hi. Yêu hận tình thù của các cô gái Thanh xuyên với các a ca nhà Ái Tân Giác La, cô đã từng thấy. Nhưng cô không xinh đẹp như những cô gái Thanh xuyên, càng không có khí chất kiêu ngạo như những cô gái Thanh xuyên, chỉ có thể làm một nha hoàn đơn thuần cúi đầu quỳ gối...…
Nhan Diệp vốn là tiên tử cao cao tại thượng, là nữ nhi duy nhất của hai vị thượng tiên Liên Chu quân và Vân Du tiên tử. Từ nhỏ đã sống trong yêu chiều nâng niu của phụ mẫu mà lớn lên.Ai ngờ được một cơn biến loạn, vị hôn phu của nàng hãm hại phụ mẫu nàng, nữ nhân nàng xem như tỉ muội phản bội nàng, khiến Nhan Diệp tan cửa nát nhà, phụ mẫu vong mạng, sủng vật tan thành tro bụi. Nàng lại rơi vào tay nam nhân độc ác điên cuồng nhất tam thiên cửu giới, bị hắn ngày ngày đày đoạ, chịu đủ nhục hình.Một kiếp đó Nhan Diệp ra đi tâm lạnh như tro.Sống lại một đời, nàng muốn báo thù rửa hận, bảo hộ người thân, lại không tránh được mà dây dưa với một nam nhân thần thần bí bí...Trích đoạn nhỏ:...Thời khắc Nhan Diệp đâm một kiếm vào tim hắn, nàng nói: "Ngươi lấy gì để trả cho ta? Nói yêu ta? Ngươi không có tư cách!"Trả cho nàng thế nào? Hắn từ sớm đã vì nàng mà cái gì cũng dám làm....Truyện hư cấu, tất cả nhân vật, địa điểm, sự kiện trong truyện đều là hư cấu.…
Tên gốc: And they called it puppy loveĐây là fanfic dịch lại và không thuộc quyền sở hữu của mình, mình dịch để mọi người cùng thưởng thức và cũng để chính bản thân mình đọc.----------------------------------------------------------------------Tóm tắt:Thật sự để nói, Butch không có ý định mang chú cún con về căn hộ của anh ấy. Nhưng cô bé này đã ở đó và trời thì đã quá muộn.Tuy nhiên, khi anh trở về, anh phát hiện ra mình không biết cách chăm sóc một chú cún nhỏ, vì vậy anh đã gọi cho cộng sự có trách nhiệm hơn anh ấy: Buttercup Utonium.…
Tần Mịch , Tiểu Hàn, Tử Kì là ba cô bạn thân từ thời tiểu học. Tần Mịch có một vị hôn thê do ba mẹ cô sắp đặc tên là Thiên Sơ... nhưng cô không hề có tình cảm với vị hôn phu này vô tình trong lần xuyên không đầu tiên của cô quay về thời tam quốc lại vướn phải những rắc rối không đáng có... cô đã đắc tội với Âu Băng người mang danh lạnh lùng nhất phong kiến thời đó .cô lại trùng hợp đến đúng lúc hoàng thượng đang tuyển nô tỳ hầu hạ nhị hoàng tử cô đã được tuyển vào cung nhờ vào tài năng xuất chúng của mình... nhưng liệu nó sẽ dẫn cô đến con đường tràn đầy hạnh phúc hay là những phiền phức rắc rối không cần thiết..? liệu cô sẽ có thể trở về để thành hôn với Thiên Sơ theo lời ba mẹ cô hay là bị sự quyến luyến của thời tam quốc níu chân... hay cô đã tìm được ý trung nhân của mình chăng !? đó vẫn chỉ là một dấu chấm hỏi vì thời hiện tại cô đang sống quá cách xa với thời cô xuyên không trở về năm cô sống ở hiện tại là năm 3320 năm cô quay trở về lại là năm 1320 cách nhau tận hai thế kỉ thì liệu cô sẽ chon con tim hay là nghe theo lý trí !?…
Edit: Hạt, Lục Lục Beta: Nhungg ---- Giang hồ nói, trên núi Thần Liệt kia, có Chúc Âm giáo thần bí, quỷ thần khó lường. Giáo chủ của Chúc Âm giáo là một người trẻ tuổi, thanh lãnh bạc tình, bên người có một Hộ pháp thường khoác hồng bào lộ vẻ tiêu sái nhưng lại rất ngoan độc và cứng rắn. Giang hồ nói, Giáo chủ của Chúc Âm giáo Vân Trường Lưu và Hộ pháp Quan Vô Tuyệt, tâm linh tương thông, tình đầu ý hợp. Giang hồ nói, Vân Giáo chủ đã sủng Hộ pháp nhà y lên tận trời lúc nào không hay. ................ Vào ngày đông năm đó, Quan Vô Tuyệt, người được phái ra ngoài giám sát phân đà, chưa được cho phép đã tự tiện trở về, còn dẫn theo một dược nhân* áo xanh ôn nhuận yếu ớt. [*] dược nhân: người chuyên thử thuốc, như chuột bạch vậy. ____ Giang hồ không hề biết, người được Vân Giáo chủ nâng niu trên đầu quả tim, còn có một ánh trăng sáng vào thời niên thiếu. Hôm nay Quan Vô Tuyệt hái vầng trăng kia xuống, túm đến trước mặt Giáo chủ nhà hắn. #Trên dưới toàn giáo đều ủng hộ cp Giáo chủ x Hộ pháp, chỉ có Hộ pháp bám riết không tha việc tìm đối tượng cho Giáo chủ# #Trên dưới toàn giáo đều nghe nói Giáo chủ và Hộ pháp đang ầm ĩ, vậy mà hôm nay vẫn hớn hở ăn cơm chó như ngày nào# #Trên dưới toàn giáo đều biết Giáo chủ đã tìm được ánh trăng sáng, Giáo chủ vẫn đang rối rắm không biết có nên làm hòa với Hộ pháp hay không# ___________ Cp: Giáo chủ công bề ngoài cao lãnh bên trong thâm tình x Hộ pháp thụ bề ngoài ngang ngạnh bên trong trung khuyển. Cường cường, từ đầu đến cuối công thụ luôn là hai đầu mũi tên (không có…
Anh chỉ là một nhân vật phản diện, anh rất căm hận em nu9 à nếu em không thể quỳ xuống chân anh và van xin được tha thứ thì anh sẽ cho chàng trai em yêu phải quỳ xuống chân anh mà nũng nịu đòi ôm HÃY NHỚ KĨ CÂU ĐÓ !!!…
Nói về cô gái ôm hy vọng về một chàng trai tuy cô đã biết kết quả nhưng vẫn cố níu lại một chút hy vọng nào đó vì cô sợ mình sẽ......…
_Tương tư, chỉ như tên gọi, chỉ là một cô nương bình thường sống ở ngoại thành, chỉ vì một chuyện nhỏ mà tương tư. Dẫu biết y là nữ những vẫn mặc kệ. Vẫn níu kéo lại…
- Yêu thì hãy làm cho người đó hạnh phúc :) đừng níu kéo làm gì chỉ làm tăng thêm khoảng cách giữa cta mà thôi !!!Đề nghị đem chuyện ra ngoài nhớ ghi rõ nguồn ;) ♡♡♡ OK iu iu…
Author: Mnhi." Không có bất kỳ điều gì có thể níu giữ chúng ta lại.. "…
Khởi đầu - Nơi tiếng yêu thầm kín và lặng lẽKết thúc - Nơi lời thương khẽ hôn lên má đào.…
Người ta nói thanh xuân là ngưỡng cửa, cũng là một bước chuyển mình trong cuộc đời, giống như một cơn mưa rào dù cho bạn từng cảm lạnh vì tắm mưa nhưng bạn vẫn muốn đắm chìm trong nó một lần nữa. Thanh xuân có lẽ có những chuỗi thời gian có những mắc xích, cũng có những tình cảm nảy nở như cánh hoa bằng lăng trong gió. chỉ là cả một đời người ta vẫn không thể hiểu được...những phút giây đó vì sao lại thích một người, vì sao quay đầu nhìn lại, chẳng mấy chốc đã nhanh như thế, nhanh không kịp níu giữ bất cứ điều gì.Tớ bước một bước về phía cậu, cứ như trở lại quãng ký ức mơ hồ không rõ nét. Cứ như một cuốn phim quay chậm, cậu có lẽ chỉ là thước phim cũ kỹ, là tấm ảnh trắng đen phai màu nhưng cứ chầm chậm, dùng nét cũ kỹ ấy khắc trong tâm trí tớ. Để rồi khi tớ quay đầu lại, giữa cái nắng dịu nhẹ, giữa cơn gió hất nhẹ mấy cánh hoa rơi trong gió. Tớ thấy cậu là hình ảnh một thiếu niên đang mỉm cười đẹp đẽ ngọt như nắng hòa tan vào tớ, còn tớ chính là viên kẹo ngọt giữa đời của cậu, ăn qua một lần sẽ mãi nhớ về mùi vị của nó, chỉ là...sẽ khó để cảm nhận nó thêm một lần nữa, vì duy nhất và chỉ duy nhất trong đời, tớ mới là viên kẹo ngọt mau hòa tan trong cậu, là viên kẹo dẻo trong suốt không vẩn đục...…