h
kjjj…
Tamlihoc : thể loại Kể những nỗi đau và vết thương của người qua đường trên thế giới này.. câu nói chung đều là "giá như " họ quá phụ thuộc vào trái tim mà không để ý thế giới vẫn trôi như một tuần hoàn vô tận.. nó đều mang đi điều tốt đẹp nếu chúng ta ko tin vào sức mạnh của bản thân, đôi khi vực thẩm đi nhanh như cơn gió đầu mùa nhưng lại dài như sự sống của con người! Có thể là vài tháng hoặc cả đời...…
- Title: Tomorrow- Author: tHỏ dOrAeMoN- Type: Threeshots- Pairing: VKook- Calerory: Romance, SA, Sad.- Ratting: PG- Disclaimer : Họ là của nhau và Thỏ viết fic vì mục đích phi lợi nhuận.- Warning: No- Summary: Đọc đi rồi biết :”> =]]]]]]]]]]]]]]]- Note: Ai dị ứng với thể loại Boylove xin click back giùm ạ.Mình đang nghe bài Tomorrow của BTS thì chợt có cảm hứng và nghĩ ra fic này, các bạn có thể vừa nghe bài ấy vừa đọc nhá :”>Anyway, cảm ơn vì đã ghé đọc ^^Enjoy~…
Tôi là Lai GuanLin!T ôi bj lạc cha mẹ từ nhỏ. Tôi đc 1 nhà nhận nuôi nhg họ đối xử vs tôi giống như ng' hầu.Dù là con trai nhg tôi bj bắt lm tất cả mọị vc trong nhà. Họ thậm chí cn đánh đập và ko cho tôi ăn.Tôi đã tìm cách thoát ra khỏi đó và gặp đc 1 thiên thần.JH(JiHoon):A zì ơi! A có s ko? Này....này...Tôi bj ngất lúc nào ko bt, nghe thấy tiếng gọi tôi liền mở mắt thì thấy tôi đang nằm trong vòng tay của ng' con gái xđ như 1 thiên thần vs bàn tay ấm áp.JH: A zì ơi!Sao a lại nằm ở đây!? Nhà a ở đâu để tôi đưa về.Gl(GuanLin): KO...KO...Đừng ...Tôi ko muốn về đó.JH:Vậy phải lm sao?Ng' a lạnh lắm .GL:Tôi ko...ko sao! E đừng lo.JH: Vầy mà ko sao!Thôi đành đưa a về nhà tôi z.Thế là cô khoác áo của mk cho anh và đưa anh về nhà mk.JM:Con về rồi sao JH!đÓ LÀ AI Z!?JH: Con ko bt! Thấy a ta ngất giữa đg nên con đưa về đây vì a ta bảo k muốn về nhà.SG: Z con đưa thằng bé lên nghỉ ik, lấy đồ của ba cho cậu ấy mặc.JH: Nae~!JH hì hục kéo GL lên phòng , lên đến nơi cô đặt a xuống giường , thanJH:Ng' đâu mà nặng dữ!!!GL: Hơ...ơ..đây là đâu..JH: A tỉnh r sao! Đây là nhà tôi. Tại a ns k muốn về nhà nên tôi....GL: Nên e đưa tôi về đây sao!?JH: Ko lẽ a tự đi. Tại a nên tôi ms đưa về đây chứ bộ đâu thể để a ở đó đc.GL:Cảm ơn e, tiên tử nhỏ *cười*JH: *đỏ mặt*Anh...anh ..thay đồ đi , tôi..tôi xuống nấu đồ ăn cho anh.(đưa quần áo cho GL r chạy đi)GL: Đáng yêu thật<3…
Hạ Mộc Cầm là một bác sĩ tài giỏi, y có một cuộc sống rất viên mãn với khối tài sản không nhỏ. Tưởng như với mức lương bác sĩ này của y, chỉ vài năm nữa thôi y sẽ trở thành tỉ phú trẻ, một cuộc sống đáng mong ước của bao người. Thế nhưng y lại xuyên không trở thành một cô thôn nữ không gốc gác không cha mẹ, không tài sản. Đến thế giới hoàn toàn khác này sẽ có những điều ngạc nhiên nào xảy ra với y. Chúng ta cùng theo dõi nhé:3…
Lấy ý tưởng từ bài hát cùng tên…
Họ và anh bảo em quên anh đi, nhưng e không quên được, mọi kỉ niệm mọi hành động khắc sâu vào tâm trí e. Anh xa cô ấy nên anh thấy cô đơn, a cần làm gì đó cho vơi bớt nỗi nhớ da diết, và cái gì đó làm anh tạm chấp nhận sự xa cách- lại vô tình là em. Họ và a bảo a k hề y e đâu, nhg cho đến cuối cùng e vẫn tin a cũng đã từng có tình cảm vs e, chỉ là bọn mìh biết nhau k đúng thời điểm thôi. Nếu không thì sau những lần tưởng như mọi ch đã chấm dứt, thì a đã k vẫn cố để e ở lại bên a, à mà thật ra do e cứ nghĩ thế thôi nhỉ. Họ và a thật tệ quá!!…
Đây là một quyển nhật ký thanh xuân. Đừng nghĩ ràng nhật ký thật nhạt nhẽo nhg hãy đọc đi, biết đâu bạn lại thấy mik trong đó…
Cứ đọc điRồi sẽ btMà nhớ vote nhaaaLove uViết truyện nhìu rNhg mấy acc kia rẻ rách quáNên thôi Viết bằng acc nàyVà cx là acc cuối cùng luônHihiChúc mọi người đọc zui zẻ…
Thật may mắn khi Nguyên không đẩy tôi ra. Thằng bé nó không trả lời lại với tôi câu nào. Tay nó quàng qua vai tôi cứng ngắc biểu hiện cho sự cưỡng ép. Tôi nghe rõ tiếng tim đập nhanh ở lồng ngực nó. Chắc nó đang vô cùng khó chịu vì tự dưng bị một con ất ơ kéo tay đi, chưa hết sốc thì bị ôm một cách chớp nhoáng không kịp trở tay. Ít ra nó không làm tôi bẽ mặt trước mọi người. "10...9...8...7...6...5...4...3...2...1...0. Được rồi, Bảo Vy thắng nhé." Tài nhắc tôi rồi tắt tiếng kêu điện thoại đi.…