Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả : Ngô Bảo Châu và Nguyễn Phương VănAi và Ky ở xứ sở những con số tàng hình là tên một tiểu thuyết viết về toán học dành cho thiếu nhi xuất bản năm 2012 của hai đồng tác giả là Giáo sư Ngô Bảo Châu và Blogger Nguyễn Phương Văn.…
Câu chuyện không có phần mô tả...Lưu ý : Đây là câu chuyện chỉ có trên Wattpad, nếu bạn thấy câu chuyện này ở trên một trang wed hay của một người trên facebook, zalo, youtube, Instagram...đều là vi phạm bản quyền !…
"Sóng Vỗ Trái Tim Em" kể về cuộc gặp gỡ tình cờ giữa Phong Du - travel blogger lạnh lùng - và Lâm Hạ - chủ quán cà phê ven biển duyên dáng. Qua những buổi chụp hình, tách trà gừng và tiếng sóng vỗ rì rào, hai chàng dần hé lộ những tổn thương, rồi cùng chữa lành cho nhau. Bối cảnh cát vàng, biển xanh và những khoảnh khắc đời thường hứa hẹn mang đến một hành trình tình cảm vừa ngọt ngào, vừa hài hước, dẫn dắt đến cái kết viên mãn.…
Tôi là Hao Yu, một sinh viên đại học năm hai. Tôi có một người bạn thân kiêm bạn thời thơ ấu là Taros Jason, và một người khác mà tôi quen được khi lên đại học, đó là một cô gái cực kì dễ thương - Jessica Scarlet. Chúng tôi, là những người sống sót cuối cùng của thành phố bị nguyền rủa mang trong mình mầm bệnh hủy diệt loài người - Wonderland Và đây, là câu chuyện về cuộc đời của tôi trong chuỗi những ngày kinh hoàng này…
Gặp nhau là duyên, bên nhau là nợ, đúng người đúng thời điểm là hạnh phúc.Câu chuyện về đôi nam, nữ với một quá khứ đau khổ. Hai người họ ban đầu không liên quan gì đến nhau, vô tình một vài chuyện xảy ra mà bắt đầu nảy sinh tình cảm.Thế nhưng ông trời vẫn không để họ dễ dàng đến được với nhau.…
Hôm nay là ngày cô họp lớp. Thanh Tri thực sự không muốn trở về trường, nhưng vì cô bạn thân cứ mè nheo mãi, cô mới đứng dậy thay quần áo để đi. Đứng trước gương, cô mỉm cười tự hào. Cô mang cái tên Thẩm Thanh Tri - nay đã là sinh viên năm hai trường đại học Y, nổi tiếng về "tài sắc vẹn toàn" khiến ai cũng phải ngưỡng mộ. Vậy mà khi nhắc lại về mối tình đầu, cô cảm thấy cực kì xấu hổ. Bản thân cô không muốn trở về trường, cũng chỉ vì lo sợ "mặt đối mặt" với cái "tình đầu". Thông Linh hết lòng khuyên nhủ. Cô cũng cảm thấy có lý, trở về cô sẽ 'thay đổi' được phần nào, sẽ đủ dũng cảm để mở cửa trái tim đóng khóa lâu nay?…
Zhang "Smoggy" Zhao / Zheng "Zmjjkk" Yong-KangCó một điều mà Trịnh Vĩnh Khang thực sự giỏi ngoài Valorant, em ấy có khả năng thể hiện tình cảm một cách rõ ràng.Một điều nữa là Trương Chiêu nghĩ rằng, em ta làm như vậy với tất cả mọi người và không có gì đặc biệt.…
⚠️: Otp Cún ship, đục thuyền là Cún cạp cái đầu của bạn liền✌- Không theo mạch phim, chỉ có nhân vật trong phim còn lại tất cả đều dựa vào trí tưởng tượng của Cún.- Để yên nó ở đây, đừng đem đi đâu !…
Cố Sênh dùng khả năng nấu ăn để kiếm tiền, Lý Tu Viễn dựa vào khoa cử để thăng tiến.Từ nghèo khó vươn tới đỉnh cao, từ khách sáo hóa tri kỷ.Ẩm thực và khoa cử song hành, sự nghiệp và tình yêu đều viên mãn!Tiểu thụ ngây thơ rực rỡ như mặt trời × Đại công lạnh lùng ngoài mặt, sủng vợ điên cuồng bên trongCó yếu tố sinh con (giai đoạn sau), thế giới giả tưởng có ca nhiMạch truyện nhẹ nhàng, nội dung khoa cử không quá nặngMột câu tóm tắt:Dựa vào tài nấu ăn nuôi chồng đỗ trạng nguyên, tình yêu và tiền bạc đều nắm trong tay!Thông điệp:Chỉ cần nỗ lực và yêu thương đúng người, thì có thể đạt được cả sự nghiệp lẫn hạnh phúc.…
Review của một blogger trên Pixnet:...Lý Kỳ Nhiễm, thời cấp ba thích một người, người đó vừa khéo là nam và lại vô cùng ghét đồng tính. Thế là sau khi tính hướng của mình bị phát hiện, cậu ấy bị người đó bắt nạt, cho dù như thế, cậu cái gì cũng không nói, chỉ yên lặng chịu đựng, làm cho thời gian làm phai nhạt vết thương.Nhiều năm sau ngẫu ngộ, người nọ đã trở thành nghệ sĩ tiền đồ sáng lạn người người tôn sùng, còn bản thân lại là một công chức quèn buộc phải cùng hắn giao thiệp. Sau đó những vết thương cũ lại bị hắn ta hung hăng mà cắt, mà người con trai đã mất việc ấy lần thứ hai lựa chọn rời đi.Mãi cho đến khi tin tức người đó bị tai nạn giao thông truyền đến, cậu quá mức mềm lòng, dù cho bản thân đau cũng không hy vọng nhìn thấy người mình thích đau. Thế là cậu trở thành người chăm sóc cho người đó, mặc hắn giận chó đánh mèo các thể loại....Thụ yêu đến hèn mọn vô cùng, rất tuyệt vọng, cho dù công có quay đầu lại thụ vẫn không tin....Nói chung đây là một câu chuyện về thánh mẫu tiểu thụ yên lặng trả giá cảm động tra công, bẻ thẳng thành cong!…
"Phía Đông, Thượng Hải.23:39."Đội trưởng, cánh cổng có dấu hiệu mở rộng khoảng 20 mét." Người đàn ông mặc bộ đồ rằn ri nói vào bộ đàm, anh ta nhíu mày nhìn hai người đang được khiêng ra từ đống đổ nát, có vẻ bị thương khá nặng.Người được khiêng ra ngoài rên lên một tiếng sau đó đau đớn xoay người, cánh tay với hình xăm baton trượt ra khỏi cáng cứu thương rồi buông thõng xuống đất."Đội trưởng, đơn vị biến dị của chúng ta bị thương thêm hai người." Anh ta dừng một chút, trong giọng nói mang theo tiếng thở dài khó nhận ra: "Vũ khí bình thường đã hết tác dụng với bọn chúng rồi."Trước khi người đàn ông mặc bộ đồ rằn ri rời khỏi khu vực an toàn, một bóng đen đã lẻn ra sau lưng anh ta rồi nhanh chóng khuất bóng vào khu rừng."…
Lạch cạch lạch cạch.......Tiếng đá và gạch vụn rơi.Hắn đứng dậy. Sau khi đẩy tấm ván đè trên người mình. Vụ nổ quá lớn. Không ai còn sống sót. Trừ hắn.Hắn ngửa mặt lên. Ánh sáng của những tòa nhà sáng rực từ mọi hướng đang soi rõ con người của hắn. Như những ánh đèn sân khấu đang hội tụ lại nơi vị nghệ sĩ của mình.Khói. Những đốm lửa bay li ti trong gió. Chúng sáng bừng lên giữa đêm đông lạnh giá. Ừ. Đẹp thật. Đẹp thật đấy. Có ai? Từng nghĩ rằng. Đó cũng là một nghệ thuật. Một nghệ thuật rực rỡ và chết người.- Haahahahaakakkaa.....Hắn đang cười. Một tiếng cười man rợn và điên loạn đang vang lên. Hòa theo những âm thanh được tạo nên khi những gì còn sót lại của tòa nhà đang dần đổ sập xuống.Hắn điên rồi. Điên thật rồi.Không thể tưởng tượng nổi thế giới này có một kẻ như thế. Làm sao hắn có thể ôm mặt cười trước một khung cảnh như thế này? Nhưng... tại sao hắn lại cười? Phải!!! Sau tất cả, có lẽ hắn thực sự đã điên...…