Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Vậy nhiệm vụ của con là...""Nuôi dạy thằng bé cho tốt."Ngài mỉm cười. Còn cô, đã hoàn toàn câm lặng."Tại sao lại là con?""Chúng ta không nên nói ra việc đó thì tốt hơn."Cho đến ngày cô biết được lý do mà ông ta lựa chọn cô, suýt nữa thì cô mở cửa nhà túm cổ thằng con ổng ném ra ngoài đường. Mẹ kiếp nhà ông! Thằng bé còn đang nằm trong tay chị đây! Ông cứ đợi đấy!Và đây là câu chuyện về công cuộc nuôi dạy nên một người phi thường của một người hoàn toàn bình thường. Nhưng dĩ nhiên, trong cái công cuộc gian nan đó luôn tràn đầy những điều bất thường cần phải vượt qua...…
Phùng ChúcBất TrầmHán việt: Phùng Chúc Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thànhTình trạng edit: đang từ từ Nguồn Tấn Giang: http://(.)www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=4523816 ( bỏ ngoặc nha mọi người, tại có nhà đã bị quét ấy)CP: Trình Ngự- Chúc Hoa逢祝作者:不沉Tích phân: 760,981Yêu em từ cái nhìn đầu tiên không có logic, không có cân não, biểu đồ hình tròn ngọt ngào, một hạnh phúc dài hạn.Với trái tim nồng nàn này, tôi trao gửi tình yêu của cuộc đời này.Ôn nhu luật sư công x đáng yêu sinh viên thụ-------Edit: An Lạc, WangShuBeta: WangShu, Linlin*Tác giả mới đồi tên thành 予沉 nhưng vì mình edit quyển này hồi đọc Khói Lửa Nhân Gian nên để tên cũ cho ai thích tác giả này*Edit không chuyên, không thuần Việt 100%Đúng 60-70% so với bản gốcInkitt: anluoshanPage: Góc nhỏ của An Lạc- An Lạc Sơn- 安洛山Wordpress: anlacson.wordpress.comWattpad: An Lạc Sơn- fujiwara1202-- Bản edit thuộc sở hữu của team An Lạc Sơn, vui lòng không tự ý reup. Update ngoài các tài khoản thuộc team An Lạc Sơn đều là ăn cắp---Bản edit hoàn toàn là edit chui, phi lợi nhuận. Vui lòng không mang đi đâu.…
Anh là chủ nợ của ba cô không biết vô tình thế nào lại phải lòng cô gái kiên cường Ngược lại lúc đầu cô chẳng ưa gì anh nhưng rồi cũng bị anh thâu tóm.Anh trêu đùa tình cảm của cô nhẫn tâm dẫm đạp lên nó....Cuối cùng cũng phải quỳ xuống xin lỗi mong cô tha thứ.- Thể loại: Trâu hơi già × gặm cỏ non - Có hơi darama.- Ngược vừa phải không khiến đau tim.- Nhớ đọc hướng dẫn sử dụng trước khi đọc truyện nè.- Áp dụng công thức là ra chương mới ha.Truyện có yếu tố H++ xin vui lòng cân nhắc trước khi đọc…
Một người đang có nhiều tâm sự thì lòng họ thật sự rất nặng nề,đôi khi họ muốn điên lên ấy chứ.Thế nên để cân bằng cảm xúc họ thường tìm cách cân bằng cảm xúc của chính mình. Đơn giản là họ muốn được giải thoát khỏi một một mớ cảm xúc bồng bông đó.Có người tìm một người lắng nghe họ nói,có người lại tìm đến âm nhạc,hội họa hay tìm kiếm cảm giác mạnh.Trong số đó sẽ có một số người tự trải lòng với chính mình.Họ sẽ viết nhật kí. Mà tôi là một trong số họ.Chỉ khác trước đây là tôi không viết tay nữa mà đánh máy mà thôi.Con người mà nên có những khoảng lặng ....ĐỀ RỒI HỌ SẼ CÓ NHỮNG QUYẾT ĐỊNH ĐÚNG ĐẮN TRONG CHUYẾN ĐI CỦA HỌ...TRONG DÒNG ĐỜI…
(Tada no shikabane no youda to iwa rete ikuseisou, kidzuitara saikyou no andeddo ni natteta - After Spending Hundreds of Years as a Common Undead, I've Become The Strongest Undead When I Woke up, Suicidal Undead)Zion, một nhà thám hiểm một mình, liều lĩnh bước vào một hầm ngục vượt quá khả năng của mình. Bản đồ, đó là điều cuối cùng anh ta làm. Lang thang trong ngục tối hàng trăm năm, với tư cách là một xác sống, anh ta tiếp tục tiến vào trong ngục tối. Chém quái vật trái và phải cho đến khi cơ thể undead của anh ta trải qua quá trình tiến hóa nhiều lần. Vào thời điểm anh ta lấy lại được bản ngã của mình, anh ta đã trở thành xác sống mạnh nhất: No Life King. lớp quái vật thảm họa, cảm thấy sợ hãi khi họ rơi xuống vực thẳm của sự tuyệt vọng. Thế giới được tạo ra vì Hoặc để họ nghĩ. Không sao đâu, tôi có giống như một undead ác đối với bạn không? Cười lên ~ HIIIIIIIIIIIIIII MỘT NGƯỜI XIN VUI LÒNG NÓI CHO TÔI TẠI SAOOOOOOOOOOOOO!? Đây là câu chuyện về những con người run lên vì sợ hãi [vì sự tiện lợi của họ ] và anh ta, một xác sống, người thực sự không có ý định hủy diệt thế giới.…
Nàng biết trong lòng nàng luôn có một nỗi nhớ khắc khoải dành cho chốn Giang Nam đầy mưa bụi nhưng mà nàng rốt cuộc không hiểu vì sao lại như vậy? Vì sao lại thương nhớ một Giang Nam mỏng manh như sương khói, vì sao lại vấn vương bờ Tần Hoài xa xôi? Khát khao mãnh liệt ấy khiến nàng một thiếu nữ mười bảy tuổi quay ngược thời gian trở về Long Thịnh Hoàng Triều, bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm một đoạn hồi ức đã mất.Nhân duyên dở dang từ kiếp trước tiếp nối định mệnh của kiếp sau, trải qua nhiều chuyện, gặp gỡ nhiều người, nàng cuối cùng cũng đã hiểu rõ, vì sao tự của nàng lại là Phi Yến Nhược Lam, vì sao nàng lại vương vấn Giang Nam đến như vậy.Hết thảy hóa ra là bởi trong lòng nàng đã khắc sâu một hồi chuyện cũ như nước chảy về đông, hóa ra tâm niệm quá lớn, lớn đến nỗi cho dù bước qua cầu Nại Hà dài đằng đẳng, uống qua bát canh Vong Xuyên nàng vẫn không thể buông xuống đoạn hồi ức ấy...Hắn nói: Hết thảy tùy duyên đi.Nàng đáp: Duyên phận vốn rất mỏng manh, cho nên kiếp này ta nhất định phải ngoái đầu lại năm trăm lần, chỉ có như vậy ta mới có thể đổi lấy cơ hội gặp gỡ người đó, dù chỉ là thoáng qua thôi cũng đủ.Hắn nói: Dây tơ hồng đã đứt, còn có thể hay sao?Nàng đáp: Không mong đời đời kiếp kiếp kề cạnh, chỉ mong kiếp này có thể cùng người bắt đầu, mặt đối mặt, tay nắm tay.o0oChúc các bạn đọc truyện vui vẻReposted by Lam Vũ…