Trái Tim Nhỏ ( BH)
Bản chuyển sang Bách hợp đầu tiên sẽ là truyện đang hot này...Mong mọi người ủng hộ nhé...Hi vọng cũng như bản EunYeon fanfic…
Bản chuyển sang Bách hợp đầu tiên sẽ là truyện đang hot này...Mong mọi người ủng hộ nhé...Hi vọng cũng như bản EunYeon fanfic…
Tác giả: Nhĩ Đông Thố TửCr: truyenfull.vnHồi cấp ba, Vu Hảo và Lục Hoài Chinh từng có quan hệ mập mờ mà mọi người đều biết, người của cả Thập Bát trung đều biết đội trưởng Lục Hoài Chinh của đội bóng rổ trường thích Vu Hảo lớp 5, rất sủng cô, rất nhường cô. Kết quả sau khi Vu Hảo chuyển trường, hai người cắt đứt liên lạc, đến khi gặp lại nhau lần nữa là khi ở trong đơn vị đồn trú của anh, cô vô tình trở thành nhà nghiên cứu tâm lý trong đội bọn họ. Cô hỏi có phải tiểu đội trưởng của các anh có phải cũng phụ trách phòng ăn tên Bếp Số Sáu không.Anh cười nhạt: "Không thì cô tưởng mình có thể được đặc cách đặc biệt à?"Cô phớt lờ, truy hỏi đến cùng: "Vậy vì sao gọi là Bếp Số Sáu?"Lúc này, giọng anh càng khó chịu: "Sao cô nói nhảm nhiều thế?"Vu Hảo cảm thấy có lẽ anh ghét mình thật, thế là không dám tiếp lời nữa, tránh anh từ xa. Cho đến một lần khắp người dính đầy 'máu, anh bước đến từ đối diện, Vu Hảo kinh hãi đi lên kéo tay anh xem xét, Lục Hoài Chinh đau đớn gập người, tưởng mình đã động đến vết thương của anh nên vội đưa người tới quân y. Nhưng lại phát hiện anh ôm cánh tay dựa vào bàn cười không ngừng. Vu Hảo chợt cảm thấy bị mắc lừa, tức máu xoay người định đi, nhưng bị anh kéo tay, nói xin lỗi một cách thẳng thắn thoải mái: "Xin lỗi, chỉ vì muốn một mình ở bên em một lúc, nên mới lừa em."…
Bác sĩ x Luật sưTruyện chuyển ver zui lòng k leak cho chính quyền😭Người thật việc giả…
He he he heHỗn thì thôi nhé 😞…
"Chị... chị đang tán bác sĩ Phương hả?""Không." "Tôi đang yêu bác sĩ đó. Nhưng cô ấy chưa chịu nhận."Ái Phương: "Trời ơi...Sao cô không im lặng một lần nào được vậy trời?"..."Bác sĩ Phương ơi..."Ái Phương cắn răng, ngẩng lên nhìn trần nhà như cầu cứu thần linh. Và khi cô mở cửa, mặt lạnh như tiền, chỉ buông đúng một câu:"Tôi không quen cô."Mà tiếc thay... ngoài hành lang, có tới năm người chứng kiếnMấy y tá thì thầm: "Cái câu này... chắc chắn là câu nói dối tệ nhất từ đầu năm đến giờ."- ca sĩ Bùi Lan Hương x bác sĩ Phan Lê Ái Phương…
đây là truyện mik nghĩ ra chứ ko có thật mong mn ko ném đá xin cảm ơn ạ…
Shortfic] MƯA RÀO---o0o---Author: DuParing: Changmin/Yunho Disclaimer: TVXQ không thuộc về Au nhưng trong fic, số phận họ do Au quyết địnhSummary: "Có đôi khi, người đề nghị chia tay với bạn mới là người yêu bạn nhất.Người hy vọng bạn sẽ buông tay họ mới là người quan tâm bạn nhất.Người theo đuổi bạn đột nhiên không tin tức mới là người làm bạn bâng khuâng nhất.Người rời xa bạn trong im lặng mới là người làm bạn luyến tiếc nhất.Trong cuộc sống có đầy những mâu thuẫn mà chúng ta phải cố gắng vượt qua.Tình yêu bất quá không phải là trò chơi mà hai người bên nhau thì có thể kết thúc được.Đôi khi, tình yêu chính là lúc bạn nhớ nhung mong ngóng nhất nhưng lại phải đau khổ mà rời xa"---o0o---…
Hán Việt: Ngã đích tiểu đạo quan hựu thượng nhiệt sưu liễuTác giả: Mộc Nhất LiễuTình trạng: Hoàn CVEditor: Metlozghe Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Làm ruộng, Chủ thụ, Sảng văn, Kim bài đề cử 🥇, Linh dị thần quái, 1v1Văn án:Một ngàn năm trước, Hứa Thanh Mộc là Đệ nhất Huyền môn tiểu bá vương, tác oai tác oái, nghênh ngang mà đi không thèm nể ai. Một hôm độ kiếp thất bại, trực tiếp bị sét đánh chết.Ngủ say ngàn năm, lúc tỉnh lại đã là thương hải tang điền. Tiên đạo điêu tàn, lòng người không còn, tông môn của Hứa Thanh Mộc xuống dốc, đồng môn đổi nghề, địa bàn bị công ty bất động sản xây thành khu du lịch. Bản thân Hứa Thanh Mộc bị biến thành đạo sĩ nhỏ đáng thương, đạo quan nhỏ thì dột tới nóc, ai cũng khinh thường, chó thấy cậu cũng phải sủa hai tiếng.Hứa Thanh Mộc bấm tay tính toán: Trừ tà, xem bói, vẽ bùa, nâng cao hiệu quả cây trồng, chuyên trị vô sinh. Ừ, tay nghề tổ truyền vẫn còn, vậy thì không cần lo Đông Sơn tái khởi.Cho nên, định ra mục tiêu trước, trọng chấn tông môn, tiếp tục tác oai tác oái.Đại thiếu gia tập đoàn Tống thị Tống Quyết bệnh tật ốm yếu từ nhỏ, ngồi trên xe lăn vượt qua 28 năm.Có người nói: Trên núi Lăng Vân có tiểu thần tiên, cầu gì được nấy, đi đốt nhang thử xem.Tống Quyết: Cút, đéo tin.Sau đó...Tống Quyết: Cây nhang to bằng cái bát đâu, bổn thiếu gia muốn đích thân khiêng lên núi, đốt cho tiểu thần tiên.…
Duma t thề , fic này ngọt tiểu đường luôn á VUI LÒNG CHƠI TRONG ĐÂY , KHÔNG ĐEM RA NGOÀI VỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC NÀO ❗…
• Oneshot allLâm ở đây •CHÚ Ý: Fanfic là giả‼️ Fanfic là giả‼️ Fanfic là giả‼️Author: Yang YeonYi ( Yii )📌Không up nơi khác hoặc chuyển ver khi không có sự cho phép của tác giả.📌Tất cả các ảnh chèn vào đều lấy trên mạng.--------------------XinLin🦊🐰WenLin🐺🐰XuanLin🐳🐰QiLin🐴🐰YuanLin🐿️🐰XiangLin🐻🐰…
Nếu bạn đọc, hãy cho mình góp ý về truyện đầu tay của mình.Nếu thấy hay, hãy bình chọn và chia sẻ cho mình nhé.TRUYỆN CHĂM VỢ NHỎ ĐƯỢC LẤY Ý TƯỞNG VÀ NỘI DUNG CỦA GIE GIE, CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TRÊN TRANG WATTPAD GIEGIEMEMAMAMEMKhạp khun kha…
Tác giả: Trường YênNhân vật chính: Hoắc Dữ Xuyên x Lâm MiểuTag: Hiện đại, yêu thầm, hài, 1v1, HE…
-người yêu mày là đại ca cơ mà? tao đánh nhau giỏi lắm đấy cớ sao bị bắt nạt lại không nói với tao? Kwon Soonyoung "mày- tao" × Lee Jihoon "mình - cậu"***Xưng hô hơi lạ nên bạn nào không thích kiểu mày-tao thì đừng đọc nhe. Fic này hai bạn vẫn bằng tuổi nhau. tg: thuyduong…
Pairing: Ly Luân x Anh Lỗi Warning: OOC, ko giống nguyên tácNghiêm cấm hành vi re-up🚫🚫🚫Hòe yêu sống trăm năm, ngàn năm, rễ bám sâu vào lòng đất, cành vươn ra đón gió. Mùa hạ trổ hoa, hương thoảng nhẹ mà dai dẳng, như chính tâm tư của hắn-lặng lẽ, không ai hay, chẳng ai biết.Nhưng từ khi có tiểu hổ bên người, mùa hạ của hắn trở nên rực rỡ hơn.Tiểu hổ là ánh dương, là ngọn lửa bừng sáng trên nền lá xanh. Đôi mắt nó long lanh như nắng sớm, giọng cười lanh lảnh như chim hót đầu ngày. Nó không giống hòe yêu, chẳng cần phải đứng yên lặng lẽ, chẳng phải chờ đợi gió xuân hay ánh tà dương. Nó là kẻ không chịu ngồi yên, hết đu cây lại trèo lên người hắn, khi vui thì cọ cọ làm nũng, khi giận lại gầm gừ như con thú nhỏ đang xù lông.Hòe yêu đã sống bao nhiêu năm, chưa từng nghĩ mình lại có một vầng dương thuộc về riêng mình.Dương quang ấy nhỏ bé, nghịch ngợm, đôi khi cũng rất phiền, nhưng hắn không nỡ buông tay. Vì hắn biết, nếu ánh dương ấy mất đi, lá hòe sẽ héo, hoa sẽ tàn, mà lòng hắn cũng chẳng còn ấm áp như trước nữa.…
Cô út nhà ông Thạch năm nay đến tuổi cập kê mà chẳng thấy cô ưng ai cả. Mấy lần người ta qua hỏi cưới nhưng cô không thuận........- Út Duyên, sao khuya rồi còn ở đây ?- Em chờ cô Triệu, hai hôm rồi không gặp cô, có chút nhớ…
Fic vô tri ra đời vì 1 nhà 7 người quá đáng iu (•ө•)♡ và tôi cần lan tỏa sự vô tri này đến với mọi người ⁽⁽◝( •௰• )◜⁾⁾…
Tác giả: Đông Bôn Tây CốThể loại: Ngôn TìnhNguồn: Diễn Đàn Lê Qúy ĐônTrạng thái: FullVăn Án:Một câu chuyện tình yêu giữa vị bác sĩ tài ba cùng cô luật sư danh tiếng, hai người ở hai lĩnh vực khác nhau đã vậy tính cách cũng khác nhau.Một Ôn Thiếu Khanh dịu dàng, tao nhã; khi khám bệnh thì ăn nói nhẹ nhàng, trên bàn mổ thì mạnh mẽ, oai phong. Anh chưa từng nghĩ rằng trên đời này lại có một cô gái nói với anh rằng cô sẽ tung hoành chiến đấu trong lĩnh vực của cô, bảo vệ anh chu toàn.Một Tùng Dung điềm đạm, lão luyện, dựa vào ba tấc lưỡi gây dựng tiếng tăm trong giới luật sư. Cô chưa từng nghĩ rằng sẽ có một người đàn ông tên "Ôn Thiếu Khanh" khiến cô ngoài miệng thì á khẩu thế nhưng trong lòng lại nở hoa.***Ôn Thiếu Khanh: "Thông thường bệnh nhân sẽ trải qua năm giai đoạn tâm lý trong quá trình chấp nhận mình bị bệnh, giống như em không thể tiếp nhận việc em yêu anh!"Tùng Dung đỏ bừng mặt: "Em không yêu anh!"."Giai đoạn thứ nhất là giai đoạn chối bỏ, em không chịu chấp nhận hiện thực!""Anh nói linh tinh!"."Giai đoạn thứ hai là giai đoạn căm phẫn.""Kệ anh nói sao thì nói. Em mệt rồi, về trước đây.""Trong trường hợp cá biệt, bệnh nhân sẽ có hiện tượng phản ứng bất ngờ với mục đích vùng vẫy vào phút chót."Tùng Dung tức giận: "Em không yêu anh."Ôn Thiếu Khanh chậm rãi nói: "Nơi có tình si, dẫu xa ngàn dặm ta vẫn cứ nhớ nhung. Tùng Dung, anh nói là anh thích em."…
Truyện Cô Gái Nhỏ Bị Cầm Tù của tác giả Đại Phi kể về Anh là người trưởng thành, hai mươi ba tuổi, cô lại nhỏ hơn anh mười tuổi, vẫn chỉ là một cô bé nhỏ.Cô không biết làm sao để anh hiểu, cô không thích anh, cô không muốn ở cùng anh.Nhưng anh lại yêu cô điên cuồng, không muốn buông tay.Anh muốn giữ cô bên mình, mặc cho cô cự tuyệt, anh giam cầm cô, để cô chỉ có thể là của mình anh......Kiểm Kiểm đã từng khóc lóc cầu xin Mạc Thiên Trạch: Chú, thả cháu đi đi!Nam nhân ngồi bễ nghễ, lãnh khốc kia lại cười, nụ cười thực đáng sợ.…
"Tụi nó không giống nhau về tính cách, tụi nó giống nhau về độ simp con mèo Hồng Cường""Cường ơi em thích anh.""Cường, anh thích em."…
dương trọng hoàng nói thích hồng trí tú mà hở ra cái đi chọc điên người ta là sao?rồi hồng trí tú kêu ghét dương trọng hoàng mà ngồi đọc tin nhắn người ta xong cười là sao nữa?…