TỰ KỶ BẤT ĐẮC DĨ
CHƯƠNG 1: DANH XƯNG ĐỊNH MỆNHTôi - một cô gái bình thường, nhưng mẹ tôi lại gọi tôi là "tự kỷ bất đắc dĩ". Tôi chỉ muốn sống yên tĩnh, nhưng mẹ lại thích nói xấu tôi với mọi người. Dù tôi không thích giao tiếp, nhưng mẹ cứ khẳng định tôi là "tự kỷ", khiến người khác cũng tin theo. Dần dần, tôi nhận ra cái danh này có lợi - không ai bắt tôi tham gia hoạt động nhóm hay giao lưu. Nhưng liệu tôi có mãi sống trong thế giới của mình?CHƯƠNG 2: KIẾP TRƯỚC LÀ TÔI, GIỜ TÔI ĐÃ KHÁCTôi quyết định thay đổi, giao tiếp nhiều hơn và tham gia hoạt động ngoại khóa. Tuy vậy, mẹ vẫn không thay đổi cách nhìn về tôi. Mặc dù tôi đã cố gắng, họ vẫn coi tôi là "tự kỷ". Liệu tôi có thể thay đổi được hình ảnh trong mắt mọi người?CHƯƠNG 3: NẾU TÔI PHÁ VỠ VỎ BỌC?Tôi quyết định phá vỡ vỏ bọc của mình. Chủ động bắt chuyện với bạn bè, tham gia hoạt động, nhưng mẹ vẫn khẳng định tôi là "tự kỷ". Dù vậy, tôi không ngừng cố gắng và tự tin hơn. Tuy nhiên, liệu tôi có thể thay đổi được cái nhìn của mọi người?CHƯƠNG 4: CHỌN CHO MÌNH MỘT CON ĐƯỜNGCuối cùng, tôi nhận ra rằng tôi không cần phải chứng minh gì cả. Tôi có thể thích sự yên tĩnh nhưng cũng có thể giao lưu khi muốn. Tôi không phải "tự kỷ" hay "thiên tài giao tiếp", tôi chỉ là chính tôi. Và đó là sự bình yên tôi tìm kiếm.-HẾT-…