Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Author : LillyHope7Translator : #ĐHBeta : #BiRating : PG-13Bản dịch đã có sự cho phép của tác giảTruyện chỉ được đăng tải trên Jack-Bam Vietnamese Fanpage và WattpadVui lòng không mang đi nơi khác!---TÓM TẮTĐã đến lúc làm mới lại tủ quần áo của mình, và Jackson ngay lập tức bị đứa bạn chí cốt kéo tuột vào một cửa hàng quần áo xa lạ, nơi anh đã được một cậu nhóc stylist mới tuyển của cửa hàng giúp đỡ hết sức nhiệt tình. Nhưng vấn đề là có điều gì đó hấp dẫn ở cậu ta khiến Jackson phải theo đuôi như một chú cún con đầy phấn khích.…
"... Tamiko giờ đây vẫn ôm chặt tấm ảnh của tôi và bức thư ngày đó trong ngực mình, lặng lẽ ngủ bình yên giữa vòng tay của loại hoa cúc dại. "- Trích Mộ Hoa Cúc DạiTruyện hoàn thành ngày : 15-2-2017 => 15-2-2017LyHn58…
Truyện có yếu tố kinh dị [Horror]Tam quan lệch lạcKhông thích truyện xin đừng buông lời tổn thương, em làm vậy tôi đau lòng, một phần vì truyện một phần vì em…
"Khi mà mọi người đều chắc nịch rằng Seokjin và Jungkook đang hẹn hò, ngoại trừ hai người họ."A story by tastelessfool. Translated by flyhighandshine.Cover by flyhighandshine.…
Tác giả: queen.Edit: SillyHumanOnlineCảnh cáo: Đã đứt đầu.Lãnh tình công công (thái giám) X nhiệt tình si nữ.Kỳ Uyên: Rảnh rỗi liền đem nữ chính coi như chó mà chơi đùa, mặt lạnh vậy mà cũng sẽ cười.Phùng Tử: Lúc phấn khích coi mình là thiếu nữ? Thiếu nữ trẻ, tuổi tác không rõ.Nam chính là thái giám thật, không gà không trứng không gốc rễ.Tỷ đệ, điềm văn, 1V1.P/s: lần đầu edit, thỉnh độc giả khoan hồng.…
Tác giả: 🌸 - Tĩnh CaCảnh báo: Có thể OOCVăn án: "Trường tương tư hề, trường tương tưTrường tương tư hề, vô tận cực (*)"Tương tư một khắc cũng là tương tư, tương tư bảy năm chưa phải cả đời. Bút tích còn đây, người đi mất Một bức tình thư, chẳng vẹn toàn. - Bằng Nghị | Giấy Rách - (*) Trích "Trường Tương Tư" của Lương Ý Nương: "Tương tư hoài, dài tương tưTương tư hoài, dài khôn xiết"Vui lòng không chuyển ver hay đem đi nơi khác mà không được sự đồng ý của tác giả.…
Tác giả: Ma AnDịch giả/Editor: MerlotDesigner: JianFeiThể loại: Đô thị tình duyên, Gương vỡ lại lành, HE, Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt, Nhẹ nhàng, Sạch, Showbiz, Sủng.Tổng chương: 114Chương mới nhất: Chương 114: Ngoại truyệnTình trạng: Đã hoàn thànhVăn án: Một nữ diễn viên tuyến mười tám bất ngờ bị mất trí nhớ, sau khi tỉnh lại thì phát hiện mình đã nhảy vọt lên tuyến ba, không những có sự nghiệp mà còn có... chồng.Người này không ai khác chính là nam thần đang đứng trên đỉnh cao của giới giải trí, là người trong mộng của biết bao nhiêu cô gái - Lục Lâm Thành.Lương Yên sợ đến mức hai chân như nhũn ra thành bùn, lảo đảo đỡ lấy vách tường: "Chuyện này, chuyện này, chuyện này, là thật sao?''Lục Lâm Thành thờ ơ chơi chiếc bật lửa trong tay, liếc nhìn người phụ nữ đang co ro trong góc, không vui nhíu mày, giọng điệu châm chọc giống như ngày thường: "Cô lại đang giở trò gì vậy?''--Tất cả mọi người đều biết Lục Lâm Thành đối xử vô cùng lạnh nhạt với người vợ Lương Yên của anh, ngoại trừ tuyến bố kết hôn thì chưa bao giờ công khai nhắc đến bà xã mình, lượt tương tác trên Weibo của hai vợ chồng bằng không, một lần duy nhất cùng đứng trên sân khấu dự lễ trao giải nhưng từ đầu đến cuối Lục Lâm Thành vẫn không hề liếc mắt nhìn sang Lương Yên một cái.Vì thế trong làng giải trí bắt đầu chờ ngày Lục Lâm Thành và Lương Yên ly hôn, nữ diễn viên tuyến ba hãy trả lại người đàn ông độc thân của hàng ngàn hàng vạn cô gái đi.Cho đến khi trong hậu trường của một buổi lễ trao giải nào đó, có một ký giả chụp đ…
Không ai biết được rằng, cậu ta đã từng là một người rất yêu nắng- Cậu say mê mơn trớn những tia nắng vàng của buổi sớm tinh tươi, của ánh bình minh nhẹ nhàng- Cũng chẳng ai hay biết, cậu cũng yêu lắm cơn nắng gay gắt của buổi trưa hè, dưới những tán phượng đỏ rực rỡ...- Và cũng chẳng thèm để ý tới, rằng cậu cũng yêu những tia nắng hiu hoắt yếu ớt của buổi tà dương.-----------------------------------------Cậu từng mơ được làm một nhạc sĩ, hay một nhà thơ nào đó, sống bằng mộng mơ hơn là thực tại đầy rẫy tiếng cười nhạo.Nhưng rồi, người ta dập tắt tất cả."Thằng ái nam ái nữ.""Điệu quá, chắc bị ảo tưởng rồi?""Mày tưởng ai cũng muốn chơi với mày à?"Cậu học cách im lặng, học cách giả vờ như không nghe thấy. Nhưng mà... vết thương đâu nằm ở tai. Nó nằm ở nơi sâu hơn - nơi chẳng ai thèm nhìn vào.Có hôm, cậu đứng thật lâu trong nhà vệ sinh, nhìn mặt mình dưới làn nước. Không khóc. Không tức giận. Chỉ thấy... mình mờ nhạt quá."Tôi là ai?""Nếu ngày mai biến mất... có ai đi tìm tôi không?"--------------------------------------------Tôi nhớ có lần tôi lỡ tay đổ nước lên vở của Khánh. Cậu chỉ cười, rồi nói không sao. Nhưng tôi lại tức - vì cái nụ cười đó."Giả tạo." - tôi nghĩ vậy.Giờ thì nghĩ lại... có khi đó là nụ cười cuối cùng tôi nhìn thấy thật lòng.Tôi từng ước gì cậu biến mất.Và giờ, ước nguyện đó thành thật rồi.Nhưng sao tôi thấy mình trống rỗng đến thế?-----------------------------------------------ĐẾN cuối cùng, cậu mơ thấy mình đứng trên một sườn đồi, dưới trời đổ nắng...…