[HàoThừa] Mặt Trời, Nắng Nhỏ Và Mưa
"Đừng khóc nữa Thừa Thừa ngoan.""Huhu có phải là em quá yếu đuối không?""Không có, bảo bối của anh dịu dàng như nắng nhỏ, ấm áp như mặt trời và hay khóc nhè như mưa."Mục Chỉ Thừa ngước đôi mắt ngấn nước lên nhìn chăm chú vào Trương Tuấn Hào. Trương Tuấn Hào khẽ cười rồi hôn nhẹ lên mí mắt ướt của cậu như một lời an ủi, sau đó hôn lên chiếc môi nhỏ xinh thơm đỏ mọng.Không ai có thể biết trong thâm tâm hắn muốn giam giữ tiểu tâm can này đáng sợ đến nhường nào!…