Hoseok | Là Một Câu Chuyện Thanh Xuân Đau Lòng
Hpbdtn.…
Đây là đời thật của mình.Mối tình đơn phương suốt bảy năm.Bình tâm viết ra như một kỷ niệm.Cậu, thanh xuân của tớ nhưng mãi không phải là "cậu của tớ".…
Tôi, một người có suy nghĩ không mấy tin tưởng vào tình yêu, lại chọn bắt đầu mối tình đầu tiên của bản thân với Nguyễn Minh Đức.Một trapboy. Thú thật khi bắt đầu mối quan hệ redflag này tôi chẳng mong chờ gì lắm nhưng hình như bản thân tôi đã sai rồi.Người ta thường nói "Tuổi trẻ ta bị cảm động bởi lời nói, trưởng thành hơn ta bị cảm động bởi hành động." Nhưng tôi đã trải nghiệm được cảm giác ấy khi độ tuổi còn đang ở giữa tuổi trẻ và trưởng thành khi gặp được Nguyễn Minh Đức. Đức đã làm cho tôi từ một người chỉ biết cảm thấy hâm mộ tình yêu của người khác, trở thành người được người khác hâm mộ về tình yêu của tôi và nó. •Everybody wants to be loved by the one they love. 21/4/2023__________.________________._____________* Đây là một câu chuyện hư cấu được viết lên để thỏa lòng đam mê yêu đương thôi ạ ( nhưng vẫn có 1 số chi tiết là thật).* Vì là hư cấu nên những địa điểm trong truyện sẽ thay bằng chữ in hoa A,B,C,... ạ* Trong chuyện sẽ có một số từ ngữ chửi thề.* Đây là câu chuyện đầu tiên mong mọi người đọc vui và không quá khắc khe ạ.…
My - một cô tiểu thư thành thị xinh đẹp, vụng về và chưa từng biết đến cuộc sống tự lập - được cha gửi về quê sống cùng Phong, một người nông dân chân chất, hơn cô 5 tuổi. Những ngày đầu đầy bỡ ngỡ, ngô nghê và cả tiếng cười, dần trở thành mùa hè đáng nhớ nhất trong đời cô. Từ giặt đồ, mần cá đến nấu cơm củi và chạy xe máy, My học cách sống chậm, sống thật - và yêu thương.Thế nhưng mùa hè ấy rồi cũng qua. My rời đi với lời hứa sẽ quay lại, để rồi năm này qua năm khác, Phong vẫn chờ bên mái nhà xưa, giữa đồng quê vắng lặng.Năm mùa hè trôi qua. Khi tưởng như tất cả đã là kỷ niệm... thì một vòng tay ôm từ phía sau, và một câu nói khẽ vang lên:"Em về rồi đây."…
Truyện tiếp nối phần của 3 năm trước khi Bảo nhân vật chính của chúng ta đi du học tại Mỹ. Câu chuyện sẽ tiếp diễn thế nào, xem đi hồi sau sẽ rõ.…
Hoàng Khánh và Châu Anh là "Thanh mai trúc mã". Vì có bố mẹ là bạn thân nên họ lớn lên cùng nhau. Cả hai đều thích đối phương nhưng luôn chôn vùi tình cảm của mình vì họ không muốn mất đi tình bạn này.Hoặc có lẽ họ không nhận ra được tình cảm của mình dành cho người ấy..KHÔNG REUP DƯỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC NÀO!!!!!!!!…
"Taehyung à , mình thích cậu "" Haha cậu nói thích tôi sao nghe hài nhè " "JungKookie ơi, em đồng ý làm người yêu mình nha ""Xin lỗi , tôi đã có người mình thích r Tae à "" Cậu cậu yêu ai thích ai cậu mau nói đi " " Tớ sẽ tìm ra nó cho cậu khỏi thích luôn " ;)) Mà mình lười gõ chữ lắm nên chắc sẽ chỉ tầm 300 chữ -600 chữ một chap thôi nha 🫠🫠…
Những mẩu truyện ngắn về cuộc sống hàng ngày của cặp đôi Nguyễn Phong Hoàng và Đỗ Thu Trang…
Thanh xuân là chuyến tàu vội vã một đi không trở lại. Níu giữ lại một chút hồi ức, một vài kỉ niệm để thành xuân không trôi qua vô nghĩa…
Thanh xuân của tôi, trôi qua như đóa bằng lăng tím biếc. Âm thầm chớm nở âm thầm trôi. Nhưng dư vị khóm hoa ấy để lại sâu sắc hơn cả, giống như một thanh âm cứ vang vọng luyến lưu ở cõi xa.…
Chỉ là một số đoản tự viết, viết phục vụ sở thích. Vui lòng không re-up khi chưa có sự cho phép của tác giả. #Nguyệt…
Chỉ là một câu truyện…
cô gái nhỏ bít yêu…
Trại hè ngày hôm đó, giáo viên phát cho mỗi người một tấm phiếu, yêu cầu hai người một đội. Tất Hạ lấy được tấm phiếu số 7, lần đầu tiên cùng Trần Tây Phồn gặp mặt.Cậu ấy đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, giọng nói nhẹ nhàng, cong môi cười nhẹ: "Tìm thấy cậu rồi, bạn học số 7, có thể chung đội với cậu không?Khi đó, cậu ấy là đứa con kiêu ngạo của trời, có thể nhìn mà không thể chạm tới, mà Tất Hạ chỉ là một trong vô số nữ sinh thích cậu ấy, là một người không ai chú ý đến. Việc yêu thầm này đã định sẵn sẽ chẳng đi đến đâu.Nhiều năm về sau, Tất Hạ gặp lại Trần Tây Phồn, ngày hôm đó mưa tuôn xối xả, cô ấy bị mắc kệt ở một thành phố xa lạ.Người đàn ông mím mím môi, ngữ khí chắc chắn nói: "Yên tâm, nhất định đưa cậu về nhà an toàn".Sau đó lại cùng nhau tham gia họp lớp, có người đùa giỡn nhất định bắt Trần Tây Phồn kể về lịch sử tình trường, Trần Tây Phồn không có cách nào nói: "Chưa yêu bao giờ nhưng thật sự có thích một người".Mọi người kinh ngạc hỏi người cậu ấy thích là ai, Trần Tây Phồng nhìn về phía Tất Hạ, ánh mắt giao nhau, khóe mắt cô ấy dần đỏ lên, tim chậm một nhịp.Trần Tử Phồn môi mang ý cười, từ từ nói: "Bạn học số 7 của lớp chúng ta".Không ai biết được, buổi tối ngày hôm đó ở hành lang, Tất Hạ bị cậu ấy vây vào tường, tránh cũng không thể tránh khỏi, hơi nóng của Trần Tử Phồn phả vào, gần như khẩn cầu: "Thích tôi lại nhé bạn học số 7".TÁC GIẢ: 楠知北Tên gốc: 七号同学…
"Tôi từng nghĩ mùa hạ chỉ có nắng và tiếng ve. Cho đến khi gặp cậu - người khiến trái tim tôi lỡ nhịp bởi những điều nhỏ xíu nhất."Tôi gặp cậu ấy vào một sáng đầu năm lớp 10 - cái ngày mà tôi muộn học, tóc rối tung, mặt chưa kịp rửa kỹ, và phải tranh chỗ ngồi với một người... chẳng thèm nở nổi một nụ cười.Phạm Nguyễn Gia Huy - bạn cùng bàn bất đắc dĩ, mặt lạnh, nói chuyện cụt ngủn, chữ viết nghiêng nghiêng đẹp như in - là kiểu người mà tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ để ý.Nhưng rồi, bằng một cách nào đó, tôi lại dần thuộc lòng những điều rất nhỏ ở cậu.Cách cậu viết Văn nghiêm túc như đang viết cho riêng mình. Cách cậu trả treo rất khẽ mà khiến người ta phải bật cười. Cách cậu ngồi im nghe tôi nói đủ thứ chuyện trên đời mà chưa từng tỏ ra khó chịu.Không ai nói ra điều gì. Không ai chủ động trước. Nhưng hình như, cảm xúc là thứ dù cố giấu cũng sẽ lộ qua ánh mắt...Và trong tất cả những điều tôi từng viết vào nhật ký - có những dòng tôi ước gì cậu đọc được.Hay ít nhất... nghe được."Hạ Vị Thanh Âm" là bản tình ca không lời của tuổi mười sáu - nơi tôi kể về một người khiến mùa hạ của tôi không còn chỉ có nắng."…
là đoản của ÂN . anh chị độc giả nào yêu thích hãy ủng hộ ÂNđoản này hoàn toàn là tâm tư của ÂN gửi đến một Người . và cx là do ÂN tự viết ra . mn ủng hộ và góp ý nhiệt tình nh yêu thg♡♡…
ngày bé, em và hắn là hai người bạn lớn được tí nữa thì đưa nhau đi học, che chở cho nhau, chăm sóc nhau từng tí một.đến một ngày định mệnh hôm ấy, em đi, bỏ lại kí ức ủa vây nơi địa đàng là mảnh kí ức dang dở của một thời niên thiếu... !!!Không reup!!!…
Ấn tượng đầu tiên giữa Dương Thiên Yết và Đồng Bạch Dương là một cuộc tai nạn, kèm theo đó là một đống rắc rối không thể tránh khỏi. Từ đây, Dương Thiên Yết trở thành "chân sai vặt" của Đồng Bạch Dương. Mới đầu là sự cà khịa, đến khi cùng nhau vào sinh ra tử trải qua nhiều chuyện, cả hai dần có cảm tình dành cho đối phương. "Nếu không gặp được cậu, có lẽ cuộc đời tôi sẽ đi sang một ngã rẽ mới, đầy thích thú nhưng lại thiếu vắng hình bóng cậu..."…
Tác giả: Trần Trúc NgânThể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, hài hước, nhẹ nhàng, nhiệt huyết học tập, phấn đấu vì ước mơ.Học bá đứng đầu toàn trường x Thần đồng Văn họcNhân vật chính: Trầm Lục Nam X Nhan KhảNhân vật phụ: Hồ Hữu Khánh, Tần Dật, Tương Mộ, Lâm Nhân, Lý Viên Viên, quý thầy cô và bạn học trường trung học Lâm Hải.Lời nhắn: Ước mơ tuy đẹp, nhưng dáng vẻ phấn đấu và nỗ lực của bạn còn đẹp hơn rất nhiều.Văn án: Tạm thời chưa có văn án chính thức!!…
"Anh không hứa rằng mình sẽ yêu em nhưng anh sẽ chăm sóc em, cùng em bước qua những năm tháng thanh xuân ấy. Chờ anh nhé. Anh nhất định sẽ tìm được em một lần nữa."Anh và cô... hai người gặp nhau như cuộc gặp gỡ định mệnh... Cuộc gặp gỡ định mệnh ấy... Liệu có thể đưa họ đến gần với nhau hơn?Câu chuyện của Chu Tử Yên cô học trò bé nhỏ và anh Lãnh Đình Huân rồi sẽ đi về đâu...??Mời mọi người đón đọc!!- Đây là lần đầu tiên Yan viết truyện nên có gì sai sót mong mọi người rộng lòng bỏ qua và góp ý nhiệt tình. Truyện này thì hoàn toàn do Yan viết và không hề sao chép từ bất kì một ai cả. Ý tưởng truyện này do chất xám bản thân và kinh nghiệm đọc sách và truyện mà Yan tích góp được theo thời gian mà có. Yan sẽ cố gắng viết hay nhất có thể để mọi người có thể đón nhận một cách hài lòng.…