Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chúng tớ cùng nhau đi qua những phong ba để lớn lên. Cậu ấy thì tổn thương, tớ thì trưởng thành...Tớ đến hôm nay không cố hy vọng chỉ cố tình cảm. Tớ không còn chờ đợi,chỉ biết khi nào mình muốn quay về. Có những album trong ngăn bàn cũ chỉ cần lật ra nó lại tỏa sáng như ban đầu…
-Em đã Thích anh Lâu như vậy , nhưng Em không bao giờ dám Hỏi rằng Tại Sao anh không thích em ?!- Nếu được Chọn làm nữ Chính nhưng anh chỉ là Nam phụ, Em nguyện được làm Nữ phụ cùng anh Vượt qua Thăng Trầm.…
Không còn là những câu chuyện tình yêu ngọt ngào sâu lắng , cũng chẳng phải một nỗi day dứt tâm can hận thù dai dẳng .... Tình yêu tiến lên từ con đường tình bạn của Minh Ngạn và Diệu Nhi - có chút ngọt ngào nhưng cũng pha lẫn chút nuối tiếc ! Nếu mối tình ấy nở lúc họ đủ trưởng thành , đủ thông minh và thấu hiểu thì liệu kết quả có ấm áp hơn ? Tuổi học trò có biết bao vấn vương và xao xuyến, có biết bao thứ tình cảm khó nói thành lời ... Dĩ nhiên tình yêu và tình bạn cũng là một trong số đó 💜 Người ta nói rằng : "Tình yêu tuổi 16 17 đẹp nhưng rất mong manh " Tựa hồ như bong bóng mưa tuy đẹp nhưng tan vỡ trong phút chốc ! Nhưng khi tan vỡ rồi ... Nếu là bạn thì liệu kí ức ấy sẽ được lưu giữ hay không ? Còn với cô thiếu nữ mới lớn Diệu Nhi ấy ... Khoảng thời gian đó là mãi mãi ❣️P|s : Mình viết không chuyên ... Mong mọi người thông cảm ạ 😅😅😅…
" 9 năm ròng gắn bó và cùng nhau trưởng thành, 3 năm trời tôi thầm thương trộm nhớ nhưng cuối cùng cũng chẳng thể nắm lấy tay cậu, cũng chỉ vì hèn nhát, tôi sợ người bị tổn thương không ai khác ngoài mình nhưng tôi đã nhầm...."_Xin chào, mình là Mây, đây là tác phẩm truyện ngắn đầu tay của mình. Mình biết rằng sẽ có rất nhiều lỗi trong quá trình viết, nên mong mọi người hãy góp ý cho mình, mình chắc chắn sẽ cải thiện để có thể cho ra những tập truyện hay và chất lượng hơn ^^_…
Có những tháng năm trôi qua tưởng chừng vô nghĩa, nhưng mãi mãi in dấu trong tim bằng những điều rất nhỏ: ánh nắng cuối buổi tan trường, tiếng cười lạc giữa sân, hay một ánh mắt nhìn nhau mà chẳng ai dám thừa nhận điều gì.…
Cả cuộc đời Chi Khanh chưa từng nếm được hương vị của may mắn. Trước khi xuyên vào cuốn truyện nào đó ngày bé cô từng đọc, cô cứ nghĩ cô đã không còn gì để mất, cho đến khi cô mất mạng...Sau khi Chi Khanh xuyên vào truyện, vừa nhận ra cô trở thành nhân vật nào đó đóng vai trò làm nền cho sự phát triển của nữ chính, cô rất muốn an phận mờ nhạt như vậy đến cuối đời, thì đột nhiên phản diện bỏ vai và bắt cô gánh chịu hết tất cả...…
Di Di xuyên vào các cuốn tiểu thuyết, ở đó cô luôn là những nhân vật phản diện bị ném đá, cô cũng đã từng đọc về quá khứ của nhân vật này rồi...nhưng khi thực sự trải nghiệm nó cô mới biết thế nào là Cuộc Đời Của Phản Diện…
Giữa ngã tư phồn hoa rực rỡ ánh đèn, em từng nằm mơ thấy mình trong vòng tay anh - người khoác áo sơ mi trắng, bờ vai gầy và ánh mắt yên tĩnh nhìn trời sao. Thời gian như dòng sông lặng lẽ trôi qua, xoa dịu những vết thương cũ, để lại trong lòng em những hồi ức không thể nào quên.Em yêu cả vũ trụ rộng lớn trong trái tim anh, yêu cả sự dịu dàng và kiên định của anh giữa những xô bồ của cuộc sống. Nhưng rồi, giữa đêm khuya tịch mịch, khi ngoảnh đầu nhìn lại, mọi thứ chỉ còn là hoài niệm. Làn gió nhẹ lướt qua lầu cao, chẳng còn ai đứng đó chờ đợi như xưa.Một câu chuyện về những năm tháng thanh xuân, về tình yêu không trọn vẹn nhưng đẹp đẽ và sự tiếc nuối chẳng thể phai mờ. Bởi đôi khi, chúng ta gặp được nhau vào thời điểm sai lầm, để rồi mãi mãi chỉ có thể nhìn lại và mỉm cười buồn bã trong ký ức.…
Năm mười bảy tuổi, chúng ta là bạn thân.Chỉ là bạn thân - dù tớ đã thích cậu rất nhiều.Thích đến mức chỉ cần một cái ngoảnh đầu, một nụ cười của cậu... cũng đủ khiến tớ giữ mãi trong lòng suốt tuổi thanh xuân.Nhưng tớ im lặng.Cậu cũng im lặng.Và mùa chia tay trôi qua như một buổi chiều nhiều nắng, không lời hứa hẹn, không lời tạm biệt đủ sâu.Lần cuối gặp nhau là đầu năm lớp 12 . Tớ định nói:"Nếu đây là lần cuối... thì cậu có từng thích tớ không?"Nhưng rốt cuộc, tớ chỉ mỉm cười.Và quay đi.Chúng ta đã bỏ lỡ nhau, không phải vì không yêu - mà vì quá sợ mất đi tình bạn.Chín năm sau, khi gặp lại, tớ nhìn thấy cậu giữa phố đông mà tim bỗng thắt lại.Cậu không thay đổi nhiều, chỉ là đôi mắt buồn hơn.Lần này, tớ không còn im lặng nữa."Tớ đã từng đợi cậu, Huy à. Rất lâu. Nhưng tớ không biết... mình có quyền được đợi."Cậu nhìn tớ, giọng khàn đi:"Tớ biết...Ngôi sao xanh của tớ, năm mười bảy tuổi tớ đã để lạc mất.Nhưng lần này, tớ sẽ không để cậu đi nữa.Nếu cậu chưa từng có một vì sao cho riêng mình... thì tớ sẽ hái cả bầu trời sao cho cậu.…
Tác giả: Triệu Kiền KiềnThể loại : Ngôn tình, lãng mạn, vườn trườngDịch: Celia NguyễnChỉnh sửa: Yui ChanChương : Tình trạng: HoànGiới thiệu: Tình yêu vốn là một điều kì lạ. Chẳng phải người ta vẫn hay nói là tình yêu không thể dùng lý trí để giải quyết sao? Nhưng không ngờ cô lại có thể lý trí đến như vậy. Là bởi vì yêu chưa đủ, hay đã yêu quá nhiều...?Tóm tắt: - Nhật kí tình yêu của Cố Vị Dịch và Mạt Mạt; Cố Vị Dịch phụ trách cưa đổ Tư Đồ Mạt, Tư Đồ Mạt phụ trách việc đẩy ra.Đôi lời của Thiên Băng: "Mình chỉ reup và chỉnh sửa cũng như thêm từ cho đúng nghĩa đôi khi còn dịch lại thôi, mong các bạn ủng hộ."…
"Mùa hạ năm ấy, chúng tôi bên nhau dưới bầu trời lam tím... Và rồi, cậu rời đi, để lại tôi với những lời chưa kịp nói."Trần Hiểu Minh - một học sinh trầm lặng, sống trong áp lực học tập và bóng tối.Lục Thần Hi - một cô gái như ánh mặt trời, lấp lánh và ngắn ngủi.Họ cùng nhau trưởng thành qua những năm tháng trung học: cùng trốn học, cắm trại, ôn thi, hứa hẹn tương lai... Cho đến ngày hoa lam tinh rụng rơi, và cô để lại anh một vòng tay cùng câu hẹn:"Hẹn gặp lại nhau sau 129600 năm nữa, ở nơi chúng ta từng gặp."Một câu chuyện thanh xuân, lãng mạn và đầy tiếc nuối - nơi mặt trời và mặt trăng chỉ gặp nhau khi hoàng hôn buông xuống trong khoảnh khắc.Liệu một lời hứa tuổi 18 có thể giữ lại một linh hồn mãi mãi ở bên người?…