[Longfic] Lớp học vui vẻ
Đây là lần đầu viết fic mong mọi người đừng ném đá em nhiều quá tài năng viết fic của em dở lắm có gì sai sót mong mọi người thông cảm nhé cm để em vui nha trong này có các couple như :ChanBeak SuLay KrisTao KaiSooXiuChen vâng vâng và sẽ có chị Tay Tay và Calvin trong tập đặc biệt bye…
Chúng Ta Đã Lớn Lên Như Thế
Có những ký ức tưởng như đã bị lãng quên, nhưng thực chất chỉ đang ngủ vùi đâu đó trong dòng chảy thời gian. Một chiếc nhẫn cỏ mong manh, một lời hứa vô định giữa những ngày nắng nhạt. Chúng không bị lãng quên, cũng chẳng biến mất-chỉ là chẳng ai đủ can đảm để nhắc lại. *"Chúng ta đã từng hứa điều gì, cậu còn nhớ không?"* *"Có những thứ dù không ai nhắc đến... vẫn luôn tồn tại."* *"Thời gian có thể xóa nhòa nhiều thứ, nhưng nếu một điều chưa từng thay đổi... liệu nó có quay về?"* Người ta thường nói, năm tháng có thể làm con người ta đổi thay. Nhưng đâu đó, giữa những ngã rẽ vô định, một ai đó vẫn đang tìm kiếm câu trả lời. Một ai đó vẫn đang chờ đợi một lời hồi đáp chưa từng được nói ra. Vậy rốt cuộc, lời hứa năm nào... đã thực sự biến mất hay chỉ đang chờ một ngày được thức tỉnh?…
Vợ ơi! Về nhà
Thanh xuân không ai không biết có một Giản Tình yêu thương, bảo vệ Tần Trạch. Ai cũng nghĩ hai người là một cặp trời đất tác thành, không ai có thể xen vào.Thế nhưng vận mệnh trớ trêu, Tần Trạch gặp nguy hiểm, vì cứu anh, Giản Tình gặp tai nạn hôn mê năm năm.Vào một ngày, Giản Tình bất ngờ tỉnh lại, người thân và bạn bè đều vui mừng nhưng đối với Tần Trạch là nỗi khủng hoảng, bi thương. Giản Tình nhớ ra tất cả mọi người, nhưng người duy nhất cô không nhớ lại là anh.Mọi người nhìn anh mỗi ngày chịu dày vò như vậy rốt cuộc không nhịn được mà khuyên nhủ:"Tình Tình đã không nhớ cậu, cậu vẫn nên chấp nhận sự thật đi thôi."Tần Trạch lại nói: "Cô ấy không cần phải nhớ tôi là ai, chỉ cần tôi còn yêu cô ấy là được."Cô nhìn anh, ánh mắt lạnh lùng sâu thẳm."Tần Trạch, anh là gì trong ký ức của tôi?"…
















