Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Anh và em là hai thái cực đối nghịch nhau Anh là cực nam , em cực bắc Anh là ác quỷ , em la thiên thần Anh là một thiếu gia giàu có , em chỉ là một cô gái bình thường ..... Vậy mà không hiểu sao em và anh lại đến được với nhau , nhưng có lẽ tất cả chỉ là sự giả dối Đến cuối cùng khi biết tất cả , em lại muốn buông đôi tay nhau ra mà sao sợi chỉ giữa hai chũng ta cứ giữ lấy em Làm sao đây , em muốn rời xa anh vậy mà ông tơ bà nguyệt cứ cố làm cho sợi chỉ kết duyên giữa em và anh ngày càng gần nhau hơn nữa Đến cuối sự đau khổ đã dày vò em , em đau lắm rồi , mệt lắm rồi , em van anh đây hay buông tay em ra đi , đừng níu kéo em nữa , xin anh ! Là câu truyện tình buồn , nhưng sau này họ có thể chở về bên nhau không , hay cùng ta tìm hiểu nào…
Phải chăng khi một trong hai người không còn tình yêu thì không nên níu kéo.Tôi chuẩn bị trước thôi, khi chia tay không nên quá vô tình. Như việc ghi trước giấy phép cho một hôm nổi hứng trốn học nào đó. Hì hì...…
"Mai này, ngày lưu luyến trong em ngừng viết về anh. Sau này, một ai sẽ nâng niu hồi ức trong em. Rồi đến một mai, cùng ly cà phê và ngây dại, ngỡ rằng dôi mình giây phút đã từng..Liệu em sẽ lại vụn tan cùng đôi thoáng rung động.."…
Độ dài : 77 Chương - 3 Ngoại TruyệnCouple : Sở Hà - An Nại - Sở Đoàn ĐoànAn Nại cô cứ nghĩ rằng cuộc đời cô là chuỗi ngày thong thả trải qua cuộc sống đai học rồi tốt nghiệp. Nhưng rồi đến một ngày khi cô nhìn thấy một bé trai ôm đùi người đàn ông nũng nịu kêu: "Ba ba~~"Người đàn ông:"Được rồi sẽ mua cho con tất"Khiến cô bật cười, bé trai liền quay đầu lại nhìn cô một cái, ánh mắt như bừng sáng lên, cất tiếng gọi :"Ma ma"…
"Với đôi môi đã nhoè son từ lúc nào, Trang níu lấy tay Xuyên với ánh mắt muốn đóng gói cả anh đi bên mình, cô thủ thỉ:- Anh đừng có mơ tưởng rồi tòng teng với cô nào nhá, em mà biết thì.." Trang bỏ lửng nửa câu còn lại. Xuyên liếc nhìn cô với chút hứng thú còn sót lại, môi anh nhếch lên, điệu bộ "em nói ngay đi không anh hết mẹ hứng thú bây giờ."- Đoạn sau đâu?- ...Thì, thì em xé xác anh ra chấm mắm.. Trang nhìn Xuyên với ánh mắt vô tội. Xuyên nghe xong da gà nổi lên từng đợt, Xuyên biết tỏng là cô nói điêu nhưng anh cũng đếch hiểu sao mình lại phản ứng khắm lọ thế. Xuyên nhìn đồng hồ đeo tay, sắp tới giờ phụ huynh của Trang đến để tiễn con gái đi du học nên tranh thủ lúc Trang không để ý mở điện thoại lên nhắn tin với bạn, anh thơm má cô một cái thật kêu rồi té luôn.- Cái anh này!!! Thật tình, ở đây bao nhiêu là người, thế mà... Trang cười bất lực nhìn bóng lưng bạn trai dần xa vẫn còn đang vẫy tay với cô.Đáng yêu thì đáng yêu thiệt, cơ mà dám a lố với con nào thì thồn lằng này xác định ôn lằn với bà. Trang nghĩ thầm rồi quẹt nhẹ son lên môi trước khi bố mẹ đến tiễn."…
Cô không biết nữa, người ấy đã lừa cô một cách ngoạn mục. Lừa cô đánh mất trái tim, lừa cô mất đi nụ hôn đầu, lừa cô để cô không còn là chính bản thân mình nữa... -Yui à, đừng lo, anh sẽ bảo vệ em thật tốt- Em chỉ muốn ở bên anh thôi, xin đừng đi đâu hết nhá?____________________________________-Nè Kai, thích, em thích anh!Cô cười toe, đôi mắt híp lại đáng yêu cùng với bầu má đỏ ửngAnh xoa đầu cô, đáp:- Ngốc, anh cũng vậy mà____________________________________- Cậu bị sao vậy Kai? Vì người con gái ấy, xứng sao? - Đấy không phải là cậu đúng không, người luôn đặt lợi ích lên hàng đầu, hãy trở lại thành con người thật của mình đi!Người đó nói xong một tràng dài, anh không nói gì cả, một lúc sau mới bật cười:- Tôi? Có lẽ đây mới chính là tôi đấy, cậu không thể nói một từ 'xứng' như vậy được, bởi vì những điều tôi làm cho cô ấy đều không hối hận____________________________________Yui níu lấy tay anh lại, nửa thân dưới của cô hiện đang bị phế đến đau đớn nhưng cái đau này, nào nhằm nhò gì...-Kai, anh đừng đi... Kai hất mạnh tay cô ra nhìn bằng nửa con mắt -Lần sau đừng gọi tên tôi bằng cái giọng của cô, nghe rất khó chịuChưa nói hết, cô đã hét lên - Em đã làm gì sai vậy? Anh nói đi, em sửa! -Cô ngây thơ quá đấy, điều sai lầm nhất của cô là đã gặp được tôi…
*Couple:-Phạm Ngọc Hoài An x Trần Nguyễn Hoài Thương*Author: Bọt***"Em sẽ về Việt Nam cùng chị chứ?". Thương nhỏ giọng thủ thỉ, mắt lơ đãng nhìn về phía cửa sổ bám đầy tuyết trắng.An nhẹ nhàng vòng tay qua eo nàng, kéo nàng sát lại gần mình. "Đương nhiên là em sẽ về. Chị đi đâu thì em theo đó." Thương đưa tay nghịch vài lọn tóc ả, giọng nói như đang chất vấn: "Còn cha em thì sao? Em định bỏ mặc bác trai thế à?""Em nghĩ là em nên sống vì bản thân mình một lần, Thương ạ. Em đã nghe lời cha suốt từng ấy năm là quá đủ rồi." Ả nũng nịu vùi đầu vào hõm cổ nàng. "Em mệt lắm!". Mùi hương dễ chịu đặc trưng mà chỉ mình nàng có khiến cho ả cảm thấy vô cùng thư giãn. Cơ thể ả bất giác thả lỏng. Ả thích mùi hương này quá, chỉ muốn giữ nó cho riêng mình.Thương xoa đầu An rồi tiếp tục hỏi: "Còn Minh Tâm với Nhật Ân nữa, em định bỏ mặc họ luôn sao?""Họ không có em vẫn sống tốt đó thôi.""Chị nghĩ là họ cần em lắm đấy.""Còn em thì cần chị!" Ả đặt nhẹ nụ hôn lên môi nàng.…
Em tên là Nguyễn Tường Dương, em hứa sẽ yêu thương, chăm sóc, nâng niu, một lòng chung thuỷ với Phạm Châu Ái Hồng suốt cuộc đời. Chị là vợ, là nắng hồng của cuộc đời em.Thể loại: Gl, Bách hợp, Duyên nữ…
"Dù gì thì người đệm đàn đã mãi mãi rời xa rồi, níu kéo cũng đâu còn ích gì nữa?"Cp: Riwook (Ricky Shen-Park Gunwook)HE (huhu ending)LƯU Ý: fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả (tác giả rest) nên có thể bị gỡ bỏ bất kì lúc nào…
warning : NTR, 3P đọc kĩ cảnh báo trước khi ăn, chúc cậu ngon miệng-" có không giữ, mất tiếc ghê nhỉ."" đéo liên quan tới mày, Kaiser. bỏ tay thối mày khỏi đít Chigiri."…
Ngày khai giảng năm ấy...Tôi đã gặp một người con trai lớn hơn tôi 5 tuổi...... và cũng là bạn trai tôi.Người đã cho tôi rất nhiều kỉ niệm, cảm xúc.....tôi luôn trân trọng, nâng niu những kí ức ấy.......mãi cho tới ngày tôi biến mất.…
Ẩn dục gl ( bách hợp abo )Tác giảNửa đời hoa mộcTiết mộng hoan cảm thấy nhà mình lão cha cho chính mình tên này xem như lấy đúng rồi, mười tám năm phồn hoa phú quý, chung quy là trong mộng tham hoan một hồi, lão cha trốn thuế đút lót, bị bắt vào tù, trong nhà tài sản tất cả sung công, nàng cơ hồ có thể thấy nàng nửa đời sau nhân sinh chỉ có lạn thấu hai chữ nhưng hình dung, như thế còn chưa tính, kia háo sắc lão cha còn cho nàng lưu lại chỉ biết tham mộ hư vinh, thân kiều thể quý tiểu mẹ, tay không thể vai không thể khiêng, còn tổng muốn người hầu hạ, lại thích làm trời làm đất, nũng nịu mà trang nhu nhược, cũng không biết nhà mình kia 250 (đồ ngốc) lão cha coi trọng nàng cái gì.Nguyên bản trong nhà một phá sản, lão cha bỏ tù, nàng liền tính toán một phách hai tán, ai lo phận nấy, nề hà kia nữ nhân bụng còn hoài một cái,"Hoan hoan, ta mang thai, không thể làm việc nặng......""Hoan hoan, nơi này khí vị quá khó nghe, hơn nữa lại dơ lại tiểu, ta không nghĩ ở nơi này......""Hoan hoan, ta là thai phụ, yêu cầu hảo hảo bổ thân thể, ngươi cũng đừng ăn, ngươi tuổi trẻ, lại là Alpha, khẳng định khiêng được đói đi......"Tiết mộng hoan trực tiếp xốc chăn, đem trên giường ỏn ẻn pháp ra lệnh người một phen ngăn chặn, "Ngươi còn biết ta là Alpha, vậy ngươi mỗi ngày ăn mặc như vậy đơn bạc bại lộ ở trước mặt ta lúc ẩn lúc hiện làm gì!"Vân lạc mở to kia đầy nước mắt hạnh ngây ra như phỗng mà sững sờ ở tại chỗ, nàng nhưng không nghĩ tới vị này ngày thường đối chính mình vạn phần ghét ngại tiện nghi nữ nhi, sẽ đối nàng khởi tâm tư. Dùng k…
Anh vẫn nhớ...Có một cô gái hay cười, luôn quan tâm anh, và chăm sóc cho anh.Có một cô gái luôn luôn nũng nịu, hay hờn dỗi và đôi khi rất ngốcCó một cô gái vì anh mà làm nhiều điều...Nhưng cô gái đó lại đi rồi, cô ấy đã đi về nơi có ánh mặt trời, và ko quay lại....…
Những đoạn đoản văn nho nhỏ về những chuyện tình đi ngược lại lẽ tự nhiênChính vì nó đi ngược lại chuẩn mực xã hội, lại được người trong cuộc nâng niu,ấy mới là chân ái con người luôn tìm kiếm ***Ngư Ngư***…
Ngày này, năm đó, anh, chàng trai Đà Lạt, phải lòng em, cô gái Sài Gòn.Để ngày này, năm nay, và nhiều năm sau nữa, anh sẽ không hối tiếc... vì đã lỡ để Sài Gòn... níu chân...…
Mạc Thanh Nguyệt xuyên qua 3000 tiểu thế giới giúp pháo hôi nghịch tập nhân sinh. Cô phát hiện ra một định luật rằng cứ cách xa nhân vật chính là cô là cô dễ dàng nghịch tập nhận một cái A đánh giá. Vậy là con đường trốn tránh nhân vật chính bắt đầunhưng không muốn dính níu đến nam nữ chính cũng quá khó đi.Nữ chính này ánh mắt có chút có ý tứNam chính nhìn cô bằng đầy thống hận? Muốn lột da cô? Mạc Thanh Nguyệt trừng lại nam chính, có giỏi đến đây cô tiếp liềnBoss phản diện đi qua, Mạc Thanh Nguyệt vội vàng cụp đuôi đuổi theo, boss mau mang ta tránh tráng mấy cái này tai hoạ nam nữ.…
Chapter 1:Hạ Vân-TôiTôi là Hạ Vân,một con sói cô độc sống trong 1 khu rừng nguyên sơ ít ai lui tới và biết đến nó,bởi vậy ở đây tôi sống vô cùng yên bình cùng các loài thực vật như cây cỏ.Sự cô đơn và sợ hãi đang từng ngày gặm nhấm tâm hồn tôi đến cạn kiệt.Ở một nơi có ánh nắng chan hòa vào mỗi buổi sáng,dường như mang trong thâm tâm tôi một sự không màu,sự cô đơn đã làm tâm hồn tôi mục nát và dần trở nên điên loạn.Tôi đang quằn quại với những cơn co thắt do trực tràng bị bọn toán săn bắn trúng,ỉ ôi thật đấy!Loài người thật hung hãn và khốn khiếp,bọn khốn nạn đó đã cướp đi những người mà tôi yêu,những người mà tôi quý,dành cả sự lắng lo vỗ về.Tại chúng mà tôi mới phải cô độc tại chính nơi mà bản thân lớn lên,có biết bao kỉ niệm đẹp với những người thân yêuĐể rồi,mọi thứ thật đáng buồn,tất cả lại chìm sâu vào hố đen vô tận với những vòng xoáy vô hình trôi dạt vào thâm tâm non nớt của tôi.Đau buồn,bất lực đến kiệt quệ mà không thể,không thể thay đổi,không thể níu kéo người ở lại,không thể bảo vệ nơi mảnh đất cằn cỗi này nữa....Chuyển cảnh,tôi mở mắt mơ màng.Ôi!sao nơi này lạ quá,quái lạ,sao nhiều con người quá này.Tôi được đầu thai chuyển sinh ư,nghĩ rồi nhìn bản thân trong chiếc gương đặt bên trong cửa tiệm cạnh con đường mà tôi bị ngã.Hạ Vân tôi đây đang trong hình hài còn người,tôi đang có vạn câu hỏi vì sao mà chưa có thể giải đáp được.Nhưng khoan đã,chẳng phải từ giờ tôi chẳng còn phải cô đơn nữa sao,dù sao trong hình dáng con người để khám phá cũng không tệ…