Tình Không Buông
Thể loại truyện : ngôn tình , HE, vui . Tác phẩm đầu tay của mình mong mọi người ủng hộ mình nhe❤…
Thể loại truyện : ngôn tình , HE, vui . Tác phẩm đầu tay của mình mong mọi người ủng hộ mình nhe❤…
Có HE và SE lẫn lộn…
Tác giả: Mãng Cầu Văn VẻThể loại: Xuyên sách, nữ cường, nữ phụ, Âu.Ngôi: 1Số chương: (chưa xác định)Lưu ý: Truyện hư cấu, tất cả chỉ là giả tưởng và hoàn toàn không liên quan gì đến lịch sử. Văn án: Farrah xuất thân là nữ quân nhân mang chức vị cao trong quân đội, khí thế bức người, kiêu hãnh xinh đẹp. Trong một lần tai nạn không may hồn lìa khỏi xác, vô tình nhập vào cuốn tiểu thuyết bản thân mới đọc tối qua. [ Bạn lựa chọn sống trong thân xác Cassandra Henry hay chết? ]Ha, đương nhiên là nữ phụ phản diện rồi!- Con gái... Cassandra yêu quý của cha, cầu mong thượng đế hãy cho con tỉnh lại. Farrah đã thức dậy như thế, ngay khi lời nói đầy khẩn cầu ấy được cất lên và đôi tay ấm áp đầy sự lo lắng cầm chặt lấy bàn tay "mình". Khung cảnh lạ lẫm này đã từng được miêu tả trong nguyên tác, căn phòng xa hoa không khác gì nơi ở của công chúa. Phía bên cạnh, công tước Henry - cha "tôi" đã kêu gọi đám người hầu đi mời y sĩ từ bao giờ, tôi giương đôi mắt mệt mỏi nhìn cha, và rồi lại thiếp đi trong vô thức. Trong lúc mê man, có lẽ tôi thấy được nét suy sụp của công tước, người đã một mình nuôi nữ chính lớn khôn trong 15 năm. Tôi thấy được ông đã đau buồn thế nào khi con gái nằm bất tỉnh trên giường bệnh, có lẽ ông đang hối hận vì bản thân đã không thể bảo vệ được cho con gái. Còn tôi, tôi cảm thấy hạnh phúc. Bởi lúc còn là Farrah, tôi chưa bao giờ cảm nhận được tình thương của cha mình. Hiện tại, xem như tôi đã chọn đúng ngôi nhà để dựa dẫm vào suốt quãng đời còn lại.…
" Anh chưa từng nghĩ mình sẽ yêu em nhiều đến thế "Truyện không có thật.…
Tea à... con có nhớ Bố con k? Mẹ thì nhớ, nhớ rất nhiều. Chẳng biết phải quên như thế nào nên cứ cố nhớ, nhớ bằng hết mọi thứ thuộc về Bố. Có lẽ Bố chẳng biết đến sự tồn tại của đứa con vô hình này đâu... nhưng Mẹ yêu con là đủ rồi Tea nhỉ? Rồi sẽ có một ngày Bố rời đi, Mẹ sẽ chẳng còn chờ mong ai đó đáp lại tình cảm của mẹ nữa. Vì Mẹ biết... từ trước đến nay... trong lòng Bố chưa từng CÓ mẹ...…
Truyện k đầu k cuối. Truyện linh tinh. Truyện tầm phào. Truyện nhảm.…
Ta đợi người thực hiện lời hứa cùng nhau ngắm hoa đào , lời hứa đó ta khắc ghi trong tâm nhưng liệu người có còn nhớ...? (truyện mang tính giả tưởng "hư cấu" không có thật ngoài đời)…
Trong một bệnh tại khoa phụ sản có đầy đủ người của các gia tộc lớn, họ đang đón chờ các sinh linh, sẽ là những người thừa tương lai của các gia tộc hùng mạnh từ hắc đạo đến bạch đạo nhưng chung quy lại họ là bằng hữu của nhau đã vào sinh ra tử cùng nhau. Bốn tiếng trôi qua ca sinh của các vị phu nhân đã an toàn. Và từ lúc ra đời họ đã được gắn bó với nhau hai từ " hôn ước". Và... 8 năm sau bọn trẻ ngày nào giờ đã 8 tuổi. Những đứa trẻ được thừa hưởng những tinh hoa của cha mẹ của họ nên thông minh và lối suy nghĩ trưởng thành hơn các bạn cùng trang lứa. Và sóng gió cũng bắt đầu từ đây...Người ta nói [ Ranh giới giữa thiên thần và ác quỷ rất mong manh. Một khi thiên thần chết là lúc ác quỷ hiện ra ]Cái này mình nói trước truyện này chỉ viết theo cảm hứng cũng như sở thích của mình thui nha. Mình thích ngọt ngào lãng mạn và hơi bình yên xíu nha. Nếu ai không đọc được thì xin bỏ qua ngây từ đầu ạ…
Mối tình đơn phương được lột tả chân thực…
truyện ngắn thôi❤🌹❤…
Câu truyện xoay quanh cuộc tình của hai bạn học bá Phong và nam thần thể thao Vũ. Kiếp trước Phong chết trong vụ tai nạn giao thông, Vũ quá đau khổ mà quay về năm khai giảng của lớp 12.…
Thể loại là : Ngôn tình…
"Khi nhớ về những tháng năm thanh xuân, điều hiện lên rõ nhất trong ký ức tôi là hình bóng của em...Em từng là một cô gái nhỏ bé ngồi bệt dưới đất, chịu những cú đánh vô tình của cuộc đời.Em từng có những khoảnh khắc lạc lõng giữa nỗi tuyệt vọng sâu thẳm, khi những dòng máu khẽ chảy qua vết cắt, mang theo chút an ủi mỏng manh.Mà là ánh trăng sáng trong đêm...Là khoảng trời đầy trong sáng.Là khoảnh khắc có anh và tôi, chẳng màng thế giới ngoài kia,Cùng bước dưới lòng thành phố, với những nụ cười vô tư và ánh mắt thầm trao.Khoảnh khắc ấy, như khắc vào thanh xuân chúng tôi một mảnh ký ức chẳng thể phai mờ..."*…
Là pho tiểu thuyết lịch sử hư cấu về sự kiện Tôn Thất Thuyết nổ phát súng tấn công quân Pháp ở đồn Mang Cá và kinh thành Huế. Sau đó, ông đưa vua Hàm Nghi lên chiến khu Tân Sở phát chiếu Cần Vương giúp vua kháng Pháp. Từ đó dấy lên phong trào đánh Pháp trên toàn cõi Đại Nam, dù phong trào thất bại nhưng với ngòi bút và trí tưởng tượng phong phú, tác giả và sử giả Phạm Vũ đã khắc hoạ nên một bức tranh về tinh thần Việt Nam bất khuất, yêu nước nồng nàn.…
"cậu ấy à,lãng mạn vô phương cứu chữa"…
Giữa muôn trùng ngàn kiếp, gặp được nhau đã là một cái duyên số, vậy nên hãy trân trọng nhau khi còn có thể, đừng để điền khi lạc mất nhau rồi mới nuối tiếc..... .........…
QUẢ BÁOTên truyện: Quả báoTác giả: Phi TuyếtThể loại: Đồng nhân văn, cổ đại, huyền huyễnNhân vật chính: Húc Phượng, Nhuận Ngọc, Cẩm MịchLời tác giả: Đồng nhân phim chuyển thể "Hương mật tựa khói sương", không chấp nhận được hình tượng trong này mời click back.Các nhân vật đã xuất hiện trong phim "Hương mật tựa khói sương" không thuộc về tôi.Một số tình tiết sẽ thay đổi để phù hợp với cốt truyện.Đây là câu chuyện tôi tặng cho cô @李昭凰. Chúc cô luôn thuận lợi và may mắn trong cuộc sống nha!…
"Quân Ngôn cậu đã từng yêu tớ một lần nào chưa?""...Tôi ước là vậy nhưng chưa từng. Dù chỉ một lần. Đừng theo đuổi tôi nữa. Người đau khổ mãi mãi là cậu""Ừ, tớ sai rồi. Tớ cũng đã ước đó chỉ là một câu nói đùa...Giờ thì tạm biệt cậu, tớ sẽ rời khỏi đây và không bao giờ gặp lại cậu nữa đâu"" ..." Nhược Hạ yêu thầm Quân Ngôn nhưng cậu ta không đáp lại tình cảm. 2 năm sau họ lại vì duyên mà tìm thấy nhau. Cứ ngỡ vì lời từ chối của Quân Ngôn, Nhược Hạ sẽ tránh mặt nhưng cô vẫn hằng ngày theo đuổi anh. Rồi đến một ngày, một chút yếu lòng, Quân Ngôn nhận lời tỏ tình của Nhược Hạ. Nhưng sau đó, thân phận của anh đã khiến hai người càng trở nên xa cách..."Xin lỗi vì đã tiếp tục tin anh lần nữa nhưng chúng ta vốn dĩ đã là một sự sai lầm"*ĐoàngMột phát súng vang lên từ người đứng trước mặt Nhược Hạ..."Xin lỗi vì đã rất yêu em..."Không ai khác, người đó chính là Chu Quân Ngôn, người Nhược Hạ yêu thầm suốt 7 năm. Liệu 2 mảnh ghép ấy có tiếp tục tìm nhau mà trở nên hoàn thiện hay không?…
Người ta thường nói, cái đáng sợ nhất là Yêu, cái khó tìm nhất là Tình. Tình là gì, Yêu là gì nàng không biết, chỉ biết trên biển đời vô tận kia, hai thứ đó quá xa vời với nàng. Như mọi cô gái khác, nàng là một người bình thường, có người để thầm thương trộm nhớ, có người để mong chờ ngóng trông. Nhưng nàng mãi mãi trên cái thế kỉ 21 hiện đại này vẫn luôn luôn là nữ phụ mà nữ phụ sẽ không có tương lai. Đúng như thế, nữ phụ thi luôn luôn như vậy. Nhờ một chút danh tiếng, tài sản của ông nội nàng được gả cho hắn, người mà nàng yêu từ sâu trong tận đáy lòng. Nhưng rồi nhận ra, cưới rồi như thế nào, nữ phụ vẫn là người không giữ được người mình yêu, cho dù thế nào đi nữa...…