72 ngày Tôi Yêu Em
Khi chìm đắm trong tình yêu, tất cả chúng ta đều là kẻ ngốc. Nhưng không sao, vì là kẻ ngốc, nên ta mới có thể yêu một cách thật lòng, không toan tính, và chân thành nhất.Điều mà khi tỉnh táo, sẽ không thể làm được...…
Khi chìm đắm trong tình yêu, tất cả chúng ta đều là kẻ ngốc. Nhưng không sao, vì là kẻ ngốc, nên ta mới có thể yêu một cách thật lòng, không toan tính, và chân thành nhất.Điều mà khi tỉnh táo, sẽ không thể làm được...…
Một chiếc gương bể nát.... cho dù gom được biết bao nhiêu mảnh vỡ rồi tỉ mỉ mà dán lại, vẫn sẽ không bao giờ lành lặn như ban đầu.Những mãnh vỡ vụn nhặt kia.... chính là chút tôn trọng mà ban đầu chúng ta đã vô cùng nâng niu rồi cho đến cuối cùng lại tàn nhẫn vùi lấp nó trong đống đổ nát.…
Hắn ta là ăn cướp, là sơn tặc, nhưng lại thờ Bồ Tát.…
Câu chuyện xoay quanh cuộc đời của cô gái đáng thương tên là Mỹ Dương vừa tròn 18 tuổi nàng đã phải trải qua bao nhiêu cay đắng của đời người. Ở trường nàng bị bắt nạt, hành hạ cho đầy vết bầm tím trên người, ở nhà thì nàng sống với người cha nghiện rượu và người mẹ cơ bạc nên mỗi ngày đều bị lôi ra đánh đập, chửi mắng nàng. Họ bắt nàng phải từ bỏ việc học để đi làm kiếm tiền cho họ, nhưng nàng đâu dễ từ bỏ như vậy , nàng vừa học vừa làm đến lúc quên nghỉ ngơi. Nàng tự hứa với lòng rằng sau này sẽ trở thành 1 phiên bản tốt hơn giúp cho cuộc đời của mình... -Đây là thể loại truyện siêu nhiên nha các bạn, và đây cũng là lần đầu mình viết theo thể loại này nếu có gì sai sót mong các bạn thông cảm mà đóng góp ý kiến để mình cải thiện thêm ạ!!!…
tôi chỉ là tôi thôi,"còn em là vô vàn thương mến"…
Mừng bạn đến chơi! Khoan hãy đi vội, ngồi lại đây với mình một chút nhé?Chúng ta sẽ ngắm mưa đang gõ tí tách trên mái hiên, để cùng ăn bánh, thưởng trà, kể chuyện ngày qua.Mình tin mọi cuộc tan hợp trên đời này đều là sự sắp đặt kì diệu của nhân duyên, và cuộc gặp hôm nay của chúng ta cũng vậy nhỉ?…
Ngày hôm ấy trời xanh mây trắngNgày hôm ấy gió thổi vi vuNgày hôm ấy nắng chiếu qua sânNgày hôm ấy, tôi và người bên nhau mãi mãi.***Ngày hôm ấy mưa rào tầm tã, xe cộ inh ỏi, dòng người huyền náo, chen chúc. Máu và nước trải khắp con đường. Thầy nhìn tôi, vẫn cứ nụ cười ấy nhưng sao nó lại yếu ớt đến kì lạ vậy? Tôi gào khóc, tôi khóc mãi nhưng thầy cứ nằm mãi trên mặt đường đẫm máu...***Ngày hôm ấy, mây đen, gió nổi, sấm sét đùng đoàng, tôi nhìn cô ấy, nhìn cô ấy cứ nhắm mắt dần, rời khỏi vòng tay tôi, mãi mãi ...Nội dung:Mộc Mộc yêu thầy giáo của mình- Tư Bách Thần. Một người đàn ông trưởng thành, chững trạc và dịu dàng, một người đầy bí ẩn và không ai có thể biết thầy ấy đang nghĩ gì. Liệu thầy có động lòng trước cô nữ sinh do mình chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3?Hứa Hạo Nhiên yêu vợ của mình, anh yêu Mộc Mộc hơn cả sự nghiệp và sinh mệnh của mình. Anh yêu cô ấy từ khi hai người còn ở giảng đường đại học cho đến tận khi cô ấy qua đời vào 17 năm sau. Nhưng liệu Mộc Mộc có thật sự yêu anh như thế hay trong đôi mắt buồn luôn nhìn anh chăm chú lại là một người đàn ông khác, một người mà cô ấy cất giấu suốt 17 năm?Tất cả bọn họ đều có một người để chờ đợi, dù cho cả nghìn kiếp.…
Written by Diệp Khả AnNhững mẩu truyện ngắn được viết không lí do, không mục đích, với ý nghĩa làm thoả mãn cơn thèm chữ và cơn mưa cảm xúc vớ vẩn của tác giả (là mình đây haha) Với cả văn mình nhàm nhàm đọc chán nên chỉ mong ai có tâm hồn bay bổng (không nổi loạn nổi) giống mình (=))) hưởng ứng (tại mình khá là bi quan - huhu) P/S: căn bệnh lười ngăn cản chú bộ đội viết truyện dài + nghèo ý tưởng + có ý tưởng cũng không có thời gian viết + có thời gian viết cũng không thèm viết vì biết là không ai đọc + có ai đọc thì cũng quá lười để ra chap mới…
Xao xuyến ư?Cô đơn, chờ đợi, vô vọng, mãi đau... tất cả chỉ là chúng ta tự biên tự diễn mà thôi. Hai trái tim, với những rung động không thể kìm nén, khó thể quên... Nhưng...Chỉ một người có thể đi về phía hạnh phúc... Trách làm sao khi ai cũng biết trước, mà lại không thể ngăn được chính mình lao vào cuộc trốn tìm không hồi kết của xúc cảm...Nếu đã vậy thì...Cô đơn một phút thôi nhé, để dành tình cảm mà ai đó mãi chẳng nhìn thấy cho một người khác yêu thương mình trọn vẹn hơn...…
Sau những lần cửa, vượt lên khỏi những bức tường là bầu trời cao, rộng, thẳm xanh. Gọi "Đông chí", vì chẳng đâu có thể rét lạnh bằng lòng người.Xin hãy cho bản thân một khoảng lặng, trước khi bắt đầu.Sẵn sàng rồi chứ?…
Thể loại: 1x1, Đồng nhân văn, Huyền huyễn, OOC, Đoản vănTruyện được thực hiện bởi: 月映 (Wattpad)…
Tôi không có ý định gì khác, ngoài gửi gắm những dòng tâm sự của mình.…
Phụ nữ một khi đã yêu thì chỉ biết yêu thật nhiều , hy vọng quá nhiều và cho đi cũng quá nhiều ... Nhưng chưa bao giờ bạn tự hỏi mình sao ? Mình yêu nhiều như thế để làm gì ? Mình yêu nhiều như thế để được cái gì ? Và ... vì cái gì mình lại da diết tình yêu như vậy ? Đơn giản vì chúng ta chỉ nghĩ : yêu chỉ việc yêu hết mình , thì chắc chắc tình yêu sẽ luôn viên mãn ... ừ thì cũng vẫn đúng nhưng không hẳn là hoàn toàn nếu chỉ biết tự bản thân cố gắng nhưng .... người ta thì không…
Tương truyền, Bỉ Ngạn hoa chốn Hoàng Tuyền là nơi lưu giữ những chấp niệm còn sót lại của linh hồn trước khi luân hồi. Có khổ đau, có bi ải, có tương tư, có mong nhớ, có oán hận, có cố chấp, thậm chí còn có cả ước hẹn. Suy cho cùng tất cả chấp niệm của vạn vật trên thế gian đều chỉ vì một chữ tình mà thành. Một đời người quá ngắn, chấp niệm lại quá dài. Người cầu kiếp sau gặp lại, sao chẳng sống cho trọn vẹn hôm nay? Lai sinh tương kiến đã là chuyện của một hình hài khác, một nhân sinh khác. Hà tất còn phải cưỡng cầu. "Bỉ ngạn khai hoa, bỉ ngạn sầu Cầu không chấp niệm, chẳng thương đau Trần duyên đã dứt, tình đã đứt Liệu kiếp luân hồi có gặp nhau?"…
Một chàng trai vương tử mafia cùng một tiểu nhân ngư đáng yêu đụng mặt trong một cuộc gặp gỡ vô tình thì sẽ dẫn đến chuyện như thế nào? Cùng học chung trường lại oan gia ngõ hẹp. Cái cớ gì mà phải rắc rối thế đây? Mưa rơi tí tách nặng hạt mất rồi. Liệu rằng ở nơi xa xôi đó anh có thật sự nhớ đến em không? Nếu nó không phải là chiếc đuôi cá mà là một đôi chân bình thường, em sẽ dùng nó cả đời để đuổi theo anh. Đại dương đừng trở nên đục màu sâu thẳm, vì ở phía bên kia bầu trời em luôn biết chắc rằng. Có một ai đó vẫn đang đứng đợi em.…
" Ta muôn vạn kiếp đều không thể yêu người " mở ra hành trình đẫm lửa và nước mắt của Phượng Nghi - công chúa cao quý của Phượng tộc, mang trong mình sứ mệnh trở thành chiến thần bảo vệ Thiên giới. Nhưng vận mệnh chưa bao giờ đơn giản, khi nàng bị cuốn vào cuộc tranh đấu ngàn năm giữa tam giới: Thiên - Ma - YêuTrong khói lửa và huyễn mộng đó, nàng gặp ba người: Thái tử Thiên tộc Bạch Long, Nhị hoàng tử Ma tộc Trầm Vô Tuyệt, và... một kẻ mang thân phận bị phong ấn giữa màn đêm - Ma chủ Trầm Vô Khuyết.Yêu - hận, sống - chết, nghĩa vụ - tình riêng, tất cả khởi đầu từ kiếp đầu tiên ấy. Và rồi, số mệnh lại dệt nên những kiếp luân hồi đầy day dứt sau này - nơi tình yêu luôn đến vào lúc không thể giữ, và sự thật bị chôn sâu dưới lớp sương mù định mệnh...…
Đóng là series một vài mẩu chuyện ngắn viết bởi mình trong khoảng thời gian chán đời của mình.…
Thể loại : truyện ngắn nhiều thể loại: có thanh xuân vườn trường . Cổ Đại. Hiện Đại. Thanh mai trúc mã. lâu lâu cũng có thể là những câu nói hay mình sưu tầm được. còn lại đa số là do mình tự viết. mình sẽ cố gắng viết nhiều thể loại cho mn cùng xem. Tình Trạng : Đang tiến hành (sẽ không có số chương hay lịch ra cụ thể đâu.!) Con người thật ra loài vật đơn thuần nhất. chẳng hạn , khi Bạn chỉ vì nghe được một câu nói mà cười vui vẻ đến cả ngày. cũng có thể vì một câu nói ủ dột cả 1 ngày. Bạn từng vì ai mà trở nên ngốc nghếch như vậy chưa?!. Thật ra ngốc nghếch một chút cũng không sao cả. tôi hy vọng một ngày nào đó, bạn sẽ tìm được một người đem lòng yêu bạn, yêu luôn cả tính khí khó chịu của bạn. Khi bạn ngốc nghếch như thế anh ấy sẽ luôn sẵn sàng dang rộng đôi tay ôm bạn vào lòng và nhẹ nhàng nói với bạn :" Anh chính là yêu cái tính ngốc nghếch này của em ". Hy vọng bạn sẽ sớm gặp được người muốn gặp. người sẽ gặp.người nên gặp ấy. Để có thể ở bên họ . Là ở bên họ đến cả 1 đời. ______________________Hai truyện mình đang viết. Mình sẽ ngừng một thời gian. Dạo gần đây tâm trạng không tốt nên không có tâm trạng viết :))). Xin thứ lỗi!!!…
Một chút tản mạn đoản văn đêm khuya…
Bản thân tôi rất thích nhà văn Hamlet Trương, câu từ mộc mạc bình dị. "Yêu một người khó lắm" là tác phẩm tiếp theo của mình trong bộ sưu tập sách của anh, không còn là những mẫu tản văn đơn giản nữa. Mà lần này là những mẫu truyện ngắn tích góp một cách sinh động. Nếu được mọi người hãy ra nhà sách rinh cho mình nhé, hình như trên tiki chỉ có 49k thôi.bằng không mọi người hãy thưởng thức cùng mình nhé!…