Xem như anh lợi hại, đồ xấu xa
Vi Đào hôm lên má cô, lắc đầu, " Anh Thích em nhỏ mọn với anh, càng nhỏ mọn càng tốt, chứng tỏ trái tim em nhỏ tới mức chỉ chứa nổi anh"…
Vi Đào hôm lên má cô, lắc đầu, " Anh Thích em nhỏ mọn với anh, càng nhỏ mọn càng tốt, chứng tỏ trái tim em nhỏ tới mức chỉ chứa nổi anh"…
Bảy năm trước, Hàn Bạch Thiên rời đi trong tuyệt vọng, mang theo trái tim vỡ nát vì những lời nói lạnh lùng của Lục Như Tuyết. Anh cắt đứt mọi liên lạc, quyết tâm quên đi cô gái đã phản bội mình.Bảy năm sau, anh trở về trong vinh quang, thành đạt và giàu có, chỉ để biết rằng cô đã chết-chết trong nghèo đói, trong sự thờ ơ của cuộc đời. Một tai nạn công trường cướp đi mạng sống cô, một ca phẫu thuật bị từ chối vì không có tiền, một nấm mồ hoang lạnh không ai chăm sóc.Những trang nhật ký đầy yêu thương, những tin nhắn chưa bao giờ được đọc, những cuộc gọi tuyệt vọng... tất cả như hàng ngàn nhát dao cứa vào tim anh.Trong men say, anh ngã gục bên mộ cô, mang theo nỗi hối hận khôn cùng. Nhưng khi mở mắt ra, anh thấy mình quay trở lại năm 12 tuổi-trước khi tất cả bắt đầu.Lần này, Hàn Bạch Thiên sẽ không để mất Lục Như Tuyết thêm một lần nào nữa.…
"Chờ Anh Dưới Ánh Đèn Thành Phố" là câu chuyện về Lê Thy An - nữ chủ tịch quyền lực của tập đoàn thời trang cao cấp, đồng thời là bác sĩ tâm lý hàng đầu, người phụ nữ tưởng chừng như có tất cả: nhan sắc, trí tuệ và sự nghiệp. Thế nhưng, đằng sau vẻ ngoài kiêu hãnh ấy là một trái tim mang vết thương năm tháng.Mười sáu năm trước, trong ánh đèn lấp lánh của thành phố, cô bé Thy An đã từng có một lời hứa ngây thơ cùng cậu bạn thanh mai trúc mã Phạm Gia Bảo:"Dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn ở bên em."Nhưng sáng hôm sau, cậu bé ấy biến mất, để lại trong cô một khoảng trống chẳng thể lấp đầy.Nhiều năm sau, khi mọi thứ tưởng chừng đã trôi vào quên lãng, Gia Bảo đột ngột trở về. Giờ đây anh là chủ tịch tập đoàn giải trí, là bác sĩ tài năng được cả nước kính nể - người đàn ông lạnh lùng với tất cả, nhưng lại dịu dàng đến lạ khi đối diện với cô.Những bí mật của quá khứ dần hé lộ, những nguy hiểm từ kẻ thù cũ dần bủa vây. Giữa lòng thành phố sáng rực ánh đèn, liệu hai người có thể tìm lại nhau, hay chỉ là những kẻ lạc lối giữa dòng đời tấp nập?Dưới ánh đèn thành phố, nơi tất cả bắt đầu... cũng sẽ là nơi kết thúc.…
Tên anh là Caelan Morwyn - 25 tuổi, cao 1m83, vóc dáng gọn gàng nhưng rắn rỏi, đôi mắt xanh xám luôn như đang nhìn xuyên qua lớp vỏ bề mặt của thế giới. Tóc nâu sẫm, thường hơi rối vì chẳng mấy khi để ý vẻ ngoài, nhưng gương mặt anh có gì đó cuốn hút lạ thường - không phải vẻ đẹp chải chuốt, mà là sự u uẩn và câm lặng toát ra từ một tâm hồn từng bị thiêu đốt bởi quá khứ…
Gia đình, bạn bè, người yêu hay tình yêu, tình bạn, tình thân. Chắc ai cũng nghĩ tất cả những thứ trên đều là thứ tu dưỡng tâm hồn con người. Bản thân chúng ta rất yếu đuối dù không thể chấp nhận sự thật đó thì chắc chắn cảm giác cô đơn lạc lõng khi phải một mình đối mặt với những thứ khó khăn trong cuộc sống quả thực rất đáng sợ. Bởi lẽ đó cái thứ gọi là tình cảm mà mọi người cứ cho rằng nó xuất phát từ trái tim có thể chữa lành mọi thứ, mọi vết thương, mọi nỗi đau. Sự thực đối với tôi trái tim nó không có thứ gọi là tình cảm,......…
" Nghĩ đến những chúng sanh đã từng bị tôi tổn hại, chúng phải gánh chịu sự đau khổ và áp lực vô lượng kiếp, chính tôi đã tạo ra những "oán hận" đó như cái gông cùm xiềng xích vào sự đau khổ của họ không tháo gỡ được. Như lửa hận trong lòng, giam họ vào trong ngục lửa, khiến họ tự giày vò từng giây từng khắc, sự đau khổ của họ lớn như thế, cho thấy sự đòi nợ của họ là đương nhiên, tôi thông cảm họ một cách sâu sắc. Tâm tôi tự sám hối, tất cả họ phải chịu đựng những khổ nạn to lớn, tôi hoàn toàn phải vì họ làm việc sám hối, nhận thức ra tội nghiệp của mình, tìm cách bù đắp lại, độ thoát cho họ mãi cho đến khi thành Phật. Với tấm lòng chí thành, tôi hướng về họ thành tâm tạ lỗi. Tôi có lỗi quá nhiều đối với họ. Nghĩ đến đây, lòng tôi hổ thẹn đau xót vô cùng, tôi muốn khóc vì nước mắt không kiềm chế được, vậy hãy dùng nước mắt để rửa sạch trái tim ô uế của tôi, dùng giọt nước nhân từ tâm và đại bi tâm rưới lên đầu họ, tôi tin tưởng rằng loại nước nầy sẽ hóa thành cam lồ. Tôi muốn hướng về pháp giới để phát ra lời thệ nguyện: Tôi muốn đem tất cả công đức tu hành hồi hướng cho họ, cùng hồi hướng pháp giới hữu tình, đồng thành Phật đạo. Từ nay về sau thề không tái tạo ác nghiệp. Nay tôi phát nguyện cho họ lìa khổ được vui. Tôi muốn giới thiệu đến họ pháp môn đương sanh niệm Phật thành Phật, để họ sớm có ngày thành Phật. Nếu khi tôi được thành tựu, trước tiên tôi sẽ độ thoát cho họ đến được Tây Phương Cực Lạc Thế Giới, cùng gặp Phật A Di Đà, và tôi c…
Tên truyện: Mưa không chỉ là những ngày buồn.Tác giả: An Lạc Nhất Sinh.Văn án:Năm tháng thanh xuân là quãng thời gian trân quý và đẹp đẽ nhất trong sinh mệnh mỗi con người. Và sẽ càng tuyệt vời hơn khi gặp đúng người có thể bước cùng ta đến cuối con đường...Lương Tịnh Sơ, một cô gái sống nội tâm, đã gặp được tình yêu đời mình ở tuổi 16. Hai năm yêu nhau thật ngọt ngào, chợt vào một ngày cuối cấp ôn thi đại học, Tịnh Sơ nhận được tin nhắn chia tay của Cao Hiểu Phong. Cô hận anh, hận anh chia tay cô không lý do, làm cô thêm áp lực trong cuộc sống. Thời gian đó đối với cô thật khủng hoảng, như một cơn ác mộng, đầy tuyệt vọng. Cứ như vậy, không lời giải đáp mà rời xa cô đến hai năm, nhưng tin nhắn đó không phải do anh nhắn, anh muốn giải thích với cô nhưng lại thôi. Anh đi du học hai năm nhưng chưa lúc nào quên đi cô, anh vẫn yêu cô như thế. Khi về nước, anh lại phải kết hôn với người con gái khác, đó là một cuộc mua bán hôn nhân vì lợi ích: tiền tài và danh vọng.Tống Nhược Phi là một người con trai ấm áp, hiền hòa, cũng có một quá khứ đau khổ giống Tịnh Sơ, anh cảm thấy được sự đồng cảm và ấn tượng khi gặp cô. Nhưng cũng có một người con gái yêu anh, yêu anh tha thiết như anh yêu Tịnh Sơ vậy...Sau tất cả, người yêu nhau có tìm về được với nhau? Hay số mệnh thích trêu ngươi con người? Tình yêu với sự bồng bột, dại khờ, mê luyến... của tuổi trẻ đều là những trải nghiệm làm mỗi người chúng ta ghi khắc suốt cả cuộc đời.…
Duy và Hạ Vy, hai con người từng nắm tay nhau dưới những cơn mưa của thành phố thân quen, nay phải học cách yêu xa khi cô rời đi để theo đuổi ước mơ. Duy - một chàng trai trầm lặng, luôn giữ trong lòng những ký ức về cô gái có đôi mắt biết cười. Còn Hạ Vy - một người con gái yêu tự do nhưng vẫn mang trong tim hình bóng của người con trai ấy.Mỗi cơn mưa rơi là mỗi lần Duy nhớ đến Hạ Vy, đến những ngày tháng hạnh phúc và cả những lần hẹn hò dưới bầu trời mưa bay. Những tin nhắn, những cuộc gọi không đủ để khỏa lấp nỗi nhớ, nhưng chúng là sợi dây níu giữ tình yêu giữa hai người.Liệu tình yêu có đủ mạnh mẽ để vượt qua khoảng cách? Hay thời gian và sự xa cách sẽ khiến họ lạc mất nhau giữa cuộc đời rộng lớn?Một câu chuyện nhẹ nhàng, đầy cảm xúc về những người trẻ yêu xa, về những nỗi niềm lặng lẽ giấu kín trong cơn mưa, và về sự chờ đợi trong vô vọng hay hy vọng.…
Anh tên là Lạc Thiên Hoàng,năm nay 24 tuổi.Là tổng tài công ty A nổi tiếng nhất nhì, tính tình thất thường,ít nói,lạnh lùng.Cô tên là Phạm Kiều My,năm nay 24 tuổi.Cô là thư ký của anh,tính tình hòa đồng,hoạt bát ,ấm áp và dễ bị tổn thương.Anh và cô từng học cùng lớp từ cấp 2 đến đại học,nhưng đến năm 2 đại học anh bỗng nhiên biến mất, cô đã tìm rất nhiều cách để tìm anh nhưng không thể tìm thấy. Lúc đó trái tim cô rất đau vì cô đã trao trái tim mình cho anh ấyHai năm sau, hai người họ gặp lại nhau.Liệu chuyện tình của họ có thuận lợi hay không.Cùng đọc truyện EM VÀ ANH thôi nào…
Mọi người nói tình yêu là 1 điều diệu kì. Đó là sự ĐÓN và NHẬN từ 2 phía. Phải yêu nhau thì mới có cái gọi là TÌNH YÊU. Nếu vậy thì liệu 2 trái tim không cùng nhịp đập, 2 con người với những sự trái chiều rõ rệt, duy chỉ có sự LẠC LỐI là giống nhau có thể tạo nên TÌNH YÊU được hay không? Hay sẽ làm cho đối phương thêm tổn thương mà thôi?…
Câu chuyện sẽ kể về một thế giới nội tâm của chính một cô gái nhiều tổn thương, lạc lối giữa cuộc đời, và đang tìm cách chữa lànhTớ không biết rằng các câu chuyện có thể xoa dịu được đôi phần nỗi đau bên trong cậu hay không, nhưng câu truyện sẽ một phần nào là trái tim của cậu . Để cậu thấy rằng cậu không cô đơn .Cuốn sách ở đây để cậu giải toả, đắm chìm trái tim đầy vết nức để cảm thấy nhẹ nhõm hơn giữa cuộc đời…
Chuyện bách hợp, xuyên không. Câu chuyện quay quanh 2 nhân vật chính là cậu 2 Vũ Minh Dương là một người hiền lành tốt bụng nhưng lại ít nói, lạnh lùng với kiến thức thâm sâu học rộng hiểu nhiều khó ai có thể đoán được cảm xúc của cậu và cô tiểu thư Lạc Thanh Y là một cô tiểu thư ngang bướng, nổi loạn chưa từng thật tâm yêu 1 ai, nhưng cô lại là 1 vị lãnh đạo cấp cao của công ty JN, cô đã từng lôi công ty qua khỏi bờ vực phá sản. Mối tình của 2 người trải qua rất nhiều biến cố có khi đã như lạc mất nhau hoàn toàn nhưng lại rồi sâu thẫm đâu đó họ lại tìm thấy nhau.Đây là bộ truyện đầu tay của mình có gì sai xót mong mn bỏ qua.Chúc đọc giả đọc truyện vui vẻ!…
Những mẩu chuyện ngắn về tình yêu. Tổng hợp, sưu tầm.…
Cô luôn miệng gọi anh là "anh trai", nếu là khi anh còn là thằng nhóc thì anh sẽ rất hưởng thụ sự ngoan hiền của cô. Nhưng giờ thì không phải. Trong từng giọt máu, dây thần kinh của anh đều ngào thét nhắc nhở anh rằng cô chỉ là em gái nuôi. Mà đã tốn công nuôi thì phải thịt.Nói thì dễ nhưng làm lại là chuyện khác. Bên cạnh luôn có người nhắc nhở anh rằng bảo vệ cô. Bảo vệ cô. Chính là không được có những suy nghĩ quá phận để cô bị tổn thương. Hơn cả, nếu làm cô đau anh chỉ sợ mình sẽ đau hơn cả ngàn lần.~♡♡♡~Nếu hỏi cô ai tốt với cô nhất cô sẽ không do dự trả lời "anh trai". Nếu lại hỏi cô tin tưởng ai nhất cô sẽ chẳng phải suy nghĩ thêm "anh trai". Hỏi cô khi buồn muốn ở cạnh ai nhất còn phải hỏi sao đương nhiên là "anh trai". Vậy cô yêu ai nhất nên nhớ là tình yêu nam nữ ấy. Cô sẽ ngại ngùng mà trả lời "anh trai".Phải rồi thời gian giống như con dao hai lưỡi, nó bồi đắp tình cảm rất tốt, khiến cho cảm xúc của con người ngày càng sâu đậm, bền chặt. Nhưng khuyết điểm chính là quá nhiệt tình bồi đắp mà không biết cách dừng lại. Đến khi nhận biết được thì nó đã hóa trường thành rồi không thể dừng lại. Mà cô cũng không muốn dừng...~♡♡♡~Một câu chuyện về cặp đôi thanh mai trúc mã. Yêu nhau sâu đậm nhưng lại không biết cách thể hiện để lạc mất nhau.Liệu họ có thể thoát khỏi định kiến ngu ngốc của bản thân để tìm kiếm hạnh phúc?~♡♡♡~Mình rất thích truyện ngôn tình của Trung nên lối hành văn hơn giống họ. Mong sẽ có người thích nó và ủng hộ mình.…
"Dưới Bầu Trời Sao" không chỉ là câu chuyện tình yêu lãng mạn mà còn là hành trình khám phá bản thân và sự trưởng thành của hai tâm hồn cô đơn giữa lòng thành phố nhộn nhịp. Tâm Nhu, một cô gái trẻ tràn đầy đam mê nghệ thuật nhưng lạc lõng trong hành trình tìm kiếm tình yêu, và Lâm Vũ, một chàng trai đam mê thiên văn học nhưng chất chứa những tổn thương trong quá khứ. Định mệnh đưa họ gặp nhau dưới vòm trời đầy sao, nơi những vì tinh tú cất giấu một câu chuyện, một ước mơ đang chờ được khai mở.…
Ai rồi cũng sẽ có lúc nào đó hướng đến gia đình, muốn lo cho gia đình hoặc về nhà để nghỉ ngơi sau tháng ngày vất vả. Tùy theo từng người mà sẽ ít nhiều có được một chút. Nhưng trên dòng đời này, đâu ai có tất cả những điều mà mình muốn được. Có người, họ có gia đình thì cũng mệt nhoài với cuộc sống với những lo lắng gia đình dành cho; còn có người chỉ mong một lần được cảm nhận cái hơi ấm, cái quan tâm, cái thấu hiểu mà họ được nghe người ta kể về lại chỉ nằm trong những giấc mơ có lẻ. rồi trong cuộc sống bộn bề, họ muốn tìm đường về sau chuỗi ngày đi lạc, nhưng ai sẽ đón họ đây? Gửi cậu, người mà vẫn luôn chẳng tìm được đường về, chẳng thấy bóng mẹ đã ở đâu. Cậu luôn rất quan trọng trên cõi đời này, cậu không hề dư thừa hay đơn độc. Những lời bên ngoài, những trải nghiệm hay là những lần được khóc của cậu luôn là cái mà mình rất trân quý. Rồi ngày sau, cậu sẽ sớm tìm được mình, tìm được những cái yên bình đắp vào mảnh vỡ vụn ngày ấy thôi. Nên là... đừng buông bỏ nhé?Tập thơ này, chẳng có chê trách nhưng lại hơi bi quan, chắc bởi chính mình khi nhìn vào cũng chẳng thấy được đường đi, nhưng mong là khi bạn đã đọc, bạn sẽ mỉm cười với những góp nhặt vụn về của mình.…
Liệu rằng một cô gái xinh đẹp, thông minh, đanh đá và thích dạy dỗ người khác có thể yêu một chàng trai lạnh lùng, sát gái và có chút ngây ngô trong chuyện tình cảm được không? Hãy chờ xem họ sẽ gặp gỡ và yêu nhau như thế nào nhé!Trong cuộc sống của mỗi con người, tình yêu có thể đến cũng có thể qua đi một cách bất ngờ. Đôi khi khiến con người cảm thấy vui nhưng cũng có thể làm con người đau đớn tuyệt vọng. Nhưng khi ta có tình yêu chúng ta mới có thể thay đổi bản thân, cảm thấy hạnh phúc hơn. Chuyện tình yêu lúc nào cũng nhiều trắc trở nhưng chúng ta phải vượt qua nó mới có thể chạm tới được hạnh phúc. Vì vậy khi có được tình yêu hãy cố gắng nắm giữ.…
Giữa chốn hoàng cung xa hoa và lạnh lẽo, nơi mỗi bước đi đều bị dõi theo bởi hàng trăm ánh mắt, một hoàng tử cao cao tại thượng và một người hầu mang thân phận mờ ám vô tình va vào số phận của nhau.Từ một cuộc gặp gỡ bất ngờ nơi núi rừng, mối quan hệ giữa họ dần chuyển mình trong những ánh nhìn lặng lẽ và trái tim rung động không lời.Nhưng trong cung, tình cảm là điều xa xỉ... và thân phận lại là sợi xích khó lòng tháo gỡ.Liệu giữa những bóng tối đang dần tan biến, họ có giữ được nhau?…
"Thật tốt! cuối cùng ta vẫn tìm được nhau" là một câu chuyện nhẹ nhàng, nói về tình yêu của hai anh em được sinh ra trong gia đình khá giả và hai chị em sinh đôi trong gia đình nghèo. Hai ngôi nhà đối diện nhau, chỉ cách nhau một con đường đất nhỏ nhưng lại là hai bức tranh hoàn toàn trái ngược.Truyện không chỉ xoay quanh về tình yêu lứa đôi của hai cặp nhân vật chính Tuyết - Nguyệt và Phong - Lạc mà còn xen vào đó là tình cảm gia đình : ấm áp có, vui vẻ có, hạnh phúc có và còn có cả tan vỡ cùng nỗi đau ở nơi chúng gọi là "nhà".Ở các chương đầu của truyện, là những mảnh ghép để phác hoạ nên hoàn cảnh của hai gia đình. Lồng ghép những đau thương trong cái vui vẻ. Và cứ thế, tình xóm giềng sẽ gắn kết nên tình bạn thân thiết. Từ tình bạn, cả bốn đứa trẻ cùng nhau trải qua những tháng năm tuổi thơ hồn nhiên tựa mây trời. Và cái gọi là tình yêu cũng dần được ươm mầm, nuôi dưỡng, từ từ lớn lên, từ từ trưởng thành. Sẽ có những ước mơ cùng nhau thực hiện, những tháng năm cùng nhau vui đùa và cả những nỗi đau cùng nhau trải qua. Để rồi đến cuối cùng, giữa thế giới hàng tỷ người, bọn họ có thể hạnh phúc mỉm cười nói với đối phương rằng "Thật tốt! Cuối cùng ta vẫn tìm được nhau."(Đồng tác giả: NA)…