addtcds
văn 12…
Vốn chẳng màng nhân gian, lại vì chị mà vướng bụi trần._______________Ánh sương mai nhẹ chiếu mái tóc dài đen tuyền. Gió bay ngang tà áo dài tới chân, hương hoa xuân ấm áp khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Đôi mắt em như hồ nước lặng lẽ phản chiếu bầu trời đầy nắng hồng. Sự thật rằng, em chẳng thấy ấm áp gì cả ngoài cái lạnh lẽo. Hoa cài mái tóc em, vòng gỗ nâu đeo tay. Thềm trải trước hiên nhà, em bò lên nhân gian lần thứ mười.Trái tim em cứng như gỗ, mũi tên xuyên qua em cũng chẳng kêu một lời. Không qua được vòng luân hồi, em ở lại trần thế đầy thống khổ.Sao em lại ở lại? Sao không đi đầu thai?Em lặng lẽ đáp lại:"Vì em đang chờ người...."Em chờ ai? Ở đâu?"Em chờ người chẳng quênỞ phía núi Minh SơnCó người đang đứng đợi"___________Cảm ơn đã đọc văn án a. Trung học hành văn, khô hợp chớ phun a.…
Thơ đam tổng hợp…
Đam mỹ |HE| ngọt…
Tác giả: Shiro/NoshiNguồn khung ảnh : PhoDon…
Đều là thơ ta yêu thích a, thơ Đường, đọc thật hay a.Thơ này do ta sưu tầm, hy vọng mọi người sẽ thích.…
tản mạn thôi…
Tác giả: Tuế KiếnDịch giả: Bình An"Tuổi thọ của một con bướm là từ ba ngày đến một tháng, hầu hết các loài bướm chỉ có tuổi thọ một tuần.""Tôi cũng như chúng, chỉ có tuổi thọ vài tháng, thậm chí có thể ngắn hơn"Khi Hồ Điệp gặp Kinh Du lần đầu tiên, anh nghĩ cô là một cô gái thiển cận.Lần thứ hai gặp mặt, anh ta nói với Hồ Điệp một cách dửng dưng: "Nếu hôm nay em lại nhảy xuống, anh sẽ không cứu em nữa.Sau đó, cô nói với anh: "Kinh Du, anh đừng cảm thấy có lỗi với em."Sau một thời gian dài, Kinh Du đã trở lại đấu trường và có được vinh quang thuộc về mình.Dưới ánh đèn flash, anh chợt nhớ đến giọng nói của cô gái và nói một câu khó hiểu trước hàng nghìn người:"Tôi không buồn, tôi chỉ cảm thấy những giây phút này có bạn ở bên sẽ tốt hơn"…