Tuyển Family
Chỉ là đú đởn theo cái phong trào, đừng bơ em :))…
Chỉ là đú đởn theo cái phong trào, đừng bơ em :))…
Còn tiếp đến chương 342…
stoppppppppppppppppppppp…
Tử Kỳ và thế giới ối dzồi ôi của cô ấy.…
Còn tiếp đến chương 93…
Đời tôi chưa tàn, tình tôi chưa tan.- Thằng Điên-…
Thể loại SE…
tôi nhớ anh, nỗi nhớ chỉ mình tôi mới thấu…
Còn tiếp đến chương 414…
"𝙽𝚘𝚠 𝚢𝚘𝚞'𝚛𝚎 𝚓𝚞𝚜𝚝 𝚜𝚘𝚖𝚎𝚋𝚘𝚍𝚢 𝚝𝚑𝚊𝚝 𝙸 𝚞𝚜𝚎𝚍 𝚝𝚘 𝚔𝚗𝚘𝚠."a transficauthor gốc: Aeywa_aa on AO3fic gốc: Echoes of the past• fic được trans đã có sự cho phép của author 🫶summary: Đội Avengers nhận một nhiệm vụ nguy hiểm cho đến khi bi kịch ập đến- Steve Rogers bị giết trong lúc thực hiện nhiệm vụ. Thân thể của anh không bao giờ được tìm thấy, để lại đồng đội trong niềm tiếc thương vô hạn và buộc phải tiếp tục tiến về phía trước, dù những vết thương ấy sẽ chẳng bao giờ có thể lành lại. Không ai cảm nhận được sự mất mát này hơn Bucky Barnes - người không chỉ mất đi người bạn thân nhất của mình, mà còn là người cậu yêu hơn cả tấm lòng.6 năm sau, ở một thành phố xa lạ, cậu tìm thấy anh- Steve Rogers, còn sống, thậm chí còn rất khỏe. Nhưng anh ta chẳng phải Steve, chí ít không phải Steve mà Bucky quen. Anh ta đang sống một cuộc đời mới bên một người phụ nữ. Và điều trớ trêu hơn? Steve nhớ hết mọi chuyện, anh ta nhớ mình là ai, những gì anh ta đã bỏ lại, và anh ta đã chọn không quay lại.Bao nhiêu đắng cay, đau khổ, những cảm xúc chẳng thể lý giải mà Bucky chịu đựng suốt ngần ấy năm giờ đây trào dâng đến khôn cùng khi cậu tìm kiếm đáp án từ anh.Tại sao Steve lại để họ, đội Avengers, tin rằng anh đã chết? Và quan trọng hơn, tại sao anh ấy lại bỏ mặc Bucky phải dằng xé trong nỗi nhớ về anh những năm qua?…
VĂN ÁN Tô Ngọc đã trải qua hai mươi năm cái xuân xanh, qua một đêm trở về mùa xuân thứ mười bảy. Mang khuôn mặt mới... Cuộc sống mới... Tất cả mọi thứ đều mới mẻ với Tô Ngọc, cũng là điều cô chưa bao giờ dám nghĩ tới. Ví dụ như... Vốn quen một thân một mình, nay thoáng chốc có thêm gia đình yêu thương chăm sóc. Vốn đã tốt nghiệp đại học nay lại phải cày bừa lại những năm tháng học cấp ba. Hay vốn tưởng rằng tiền rất khó kiếm nhưng không ngờ nó lại dễ dàng đến vậy. Vậy Tô Ngọc sẽ đối phó với cuộc sống mới toanh này thế nào? Chỉ có trời biết, đất biết, không khí biết, Tô Ngọc biết... *Phân cảnh 1* -"Tô Cẩm Ngọc, lên bảng kiểm tra miệng" Tô Ngọc chậm chạp lê bước lên bảng, quay về phía cô giáo Như Hoa, vẻ mặt thành thật há to miệng. Sau đó... Không còn sau đó nữa. *Phân cảnh 2* Tô Ngọc đi học muộn, len lẻn chui vào lớp nhưng không may vẫn bị cô giáo Như Hoa phát hiện -"Tô Cẩm Ngọc, sao em lại phải lén lút như thế? Em cứ vào lớp đàng hoàng như bố em vào nhà xem nào!". Tô Ngọc vâng lời, thành khẩn xin lỗi cô giáo Như Hoa rồi đi ra ngoài, đóng cửa lớp học lại. Vài phút sau Bỗng... "rầm" một tiếng lớn. Tô Ngọc nhẹ nhàng dùng chân đạp tung cánh cửa loạng choạng đi vào, chỉ tay thẳng vào mặt cô giáo Như Hoa, giọng lè nhè. -"Bà già la sát, lại không chịu mở cửa cho ông đây à?" Sau đó... Cũng không còn sau đó nữa.…
Còn tiếp đến chương 391…
credit: Yan - Tiểu Yêu Tinh.…