Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
🪴Tác giả: Nhược Linh🪴Số chương: 70🪴Thể loại: Cán bộ cao cấpNguồn : Bư Bư Bảo Bối_______________Giới thiệu:Nhiếp Tu Tề phải lòng cô giáo dạy múa của con gái. Người phụ nữ ấy mới chỉ xoay eo nhảy một điệu múa trước mặt anh, anh đã quyết định lên kế hoạch chiếm đoạt cô.(Bí thư Thị uỷ x Giáo viên dạy múa ballet)…
Tên gốc: 藏南晚星Tác giả: Cảnh Phong (境风)Edit: AanSố chương: 55 chương + 5 ngoại truyệnThể loại: Đam mỹ, hiện đại, cường cường, 1v1, có duyên gặp gỡ, nghề nghiệp có chuyên môn cao, ngọt ngàoNguồn raw: Tấn GiangThầy giáo dạy học tình nguyện (Thụ) x Bác sĩ hỗ trợ Tây Tạng (Công)BẢN EDIT ĐƯỢC LÀM PHI LỢI NHUẬN VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER/TẠO AUDIO/REUP TẠI BẤT KỲ CHỖ NÀO KHÁC NGOÀI WATTPAD VÀ WORDPRESS CỦA MÌNH…
Tên convert: Hắn rất dã - Hắn nhất dã *Editor đã sửa tên truyệnTác giả: Khúc Tiểu KhúcNguồn: Wikidich, Tàng Thư Viện, Tấn Giang, InternetConvert: Leo SingTình trạng: Hoàn editNgày khai hố: 13/4/2020Ngày lấp hố: 24/2/2021Số chương: 95 chương chính văn + 12 chương ngoại truyện (mình không edit ngoại truyện)Thể loại: Sủng, sạch, thanh xuân vườn trường, thiên chi kiêu tử, hệ liệt, HE.Editor: #xanhVăn án khá dài nên mình để thành một chương riêng.***Bìa truyện do bạn @lxlxsso tặng***Truyện chỉ được đăng tại Wattpad @wopowoor, Wordpress wopowoor.art.blog và diễn đàn Lê Quý Đôn, những nơi khác là ăn cắp.***Chương có dấu * là tên chương do editor đặt*** Trong truyện sẽ có vài đoạn liên quan đến lập trình mà mình chém, dốt quá mà ╮(╯_╰)╭.Đa tạ#xanh…
Ai Haibara ngồi trên ghế xoay thoải mái cầm lên ly cooktail có chất lỏng màu lục nhạt sóng sánh, khóe môi nâng lên một ánh cười câu hồn đoạt phách, khiến cho nhiều gã đàn ông đi ngang qua đều sẽ quay lại nhìn. Đôi chân nhỏ mảnh khảnh đung đưa trong không trung, nhấp lấy một chút vị của nó, càng chạm vào vị ấy, lưỡi cô lại không thể tách rời. Màu xanh ngọc thạch trong suốt trong ly cứ chấp nhất lạnh buốt trong tay cô, tĩnh mịch không gợn sóng. "Ai..." Conan chạy tới, kéo vai cô quay lại, ghế xoay như vậy liền thuận chiều quay lại đối diện nhìn Conan. "Trẻ con không được ở nơi này đâu..." Ai Haibra hơi cụp mắt luyến tiếc nhìn ly cooktail, do dự cau chặt mày. Vẫn là bất đắc dĩ uống sạch một ngụm. Vô tình, cái ngửa mặt nốc hết này bị người nào nhìn thấu, ánh mắt không chắc có phải do màu cooktail phản chiếu hay nó vốn chính là đôi tròng mắt lục thạch, đôi mắt không ngừng nhìn vào cần cổ bé xíu ấy. Nhìn đến khi Ai Haibara rời đi, hắn mới mệt mỏi rời mắt, day huyệt thái dương vốn đã nặng nề. Vào khoảnh khắc đó, cô cũng quay lại nhìn hắn, mấp máy môi nhẩm lòng: "Là Gin, anh phải không?"…
Tác giả: Hà KhuyếtNguồn: Trường BộiEditor: Thỏ Bạc HàTình trạng edit: Hoàn thành Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Niên thượng, Gương vỡ lại lành, Dằm trong tim, Thụ theo đuổi công, 1x1, HE.Couple: Vạn Hạ Trình x Bùi Tiểu Thập (Lạnh lùng lý trí công x Nhạy cảm cố chấp thụ)Link wordpress: https://fallntherabbithole.wordpress.com/2024/11/04/nhiet-do-tren-khong-ha-khuyet/------[Góc nhìn của thụ]:Khi chia tay, chỉ một câu "Đừng gặp lại nữa" của Vạn Hạ Trình đã trói buộc Bùi Tiểu Thập suốt nhiều năm, khiến cậu vừa không tìm được hắn, vừa đánh mất chính mình. Thiếu niên không hiểu tại sao năm ấy lại bị bỏ rơi, rõ ràng người nọ đã từng ôm cậu thật chặt, nói lời thương, nói về hai chữ "mãi mãi".[Góc nhìn của công]:Vạn Hạ Trình chưa từng cho Bùi Tiểu Thập thứ gì tốt đẹp, chút tình cảm cỏn con dành cho cậu khi đó chẳng đáng một xu. Nếu hắn có lỗi, thì lỗi duy nhất là đã trao chữ thương vào thời điểm bản thân vô dụng nhất, khiến thiếu niên ấp ủ ảo tưởng về tương lai của cả hai, rồi đặt kỳ vọng nơi hắn.-- Nhưng nhiều năm trôi qua, đáng lẽ hắn nên sớm hiểu, những câu "Anh yêu em" từng trao không phải vì Bùi Tiểu Thập muốn nghe, mà là chính mình muốn nói. Vậy nên, chúng đều được tính cả.Câu chuyện là hành trình gặp lại, cùng nhau chữa lành sau những tổn thương trong quá khứ. Cốt truyện xen kẽ hai dòng thời gian quá khứ và hiện tại.…
Tác giả: Bần Tích Đích ĐảoThể loại: Đam mỹ, hiện đại, đô thị tình duyên, trưởng thành, cưới trước yêu sau, ngọt ngào, nhẹ nhàng, 1v1, HEĐộ dài: 49 chươngEdit: anhii79Nhân vật chính: Tống Mục Thanh x Lục Tuyết Phong (Giáo sư khoa Sinh học công × Biên đạo múa thụ)Ôn nhu, anh tuấn nhưng không kiềm chế công × Lạnh lùng, chậm rãi, mỹ nhân thụLưu ý: Truyện edit với mục đích phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.Trích dẫn nhỏ:Về sau, Lục Tuyết Phong được mời bởi trường Z để tổ chức một buổi nói chuyện cho các sinh viên khoa Múa.Ngày hôm đó, cả hội trường chật kín, nhưng trong đám đông lại xuất hiện một bóng dáng lẽ ra không có mặt.Tại sao giáo sư Tống nổi tiếng của khoa Sinh học, lại đến nghe buổi nói chuyện này?!Các sinh viên tò mò nhưng không dám hỏi.Ánh mắt của Tống Mục Thanh vẫn nhìn về người phía trên sân khấu.Cậu mặc chiếc áo cổ cao màu đen, chỉ lộ ra một chút da thịt trắng ngần, chỉ có Tống Mục Thanh mới biết, dưới lớp áo ấy là những dấu vết anh để lại đêm qua.Một lúc sau, anh mới từ tốn trả lời:"Đến xem vợ tôi, có vấn đề gì không?"…
Nguồn: chengduchengdu.wordpress.comLưu ý: truyện chưa beta, còn typo, còn lỗi, mong mọi người thông cảm.Căn hộ đối diện cửa nhà Tô Mạch có một người đàn ông chuyển tới, khiêm khiêm quân tử*, ôn nhuận như ngọc, chuẩn kiểu cô thích.Anh ta mỉm cười, mắt mi dịu dàng: "Anh tên là Trâu Tinh Thần, em có thể gọi anh là A Thần."Cô đỏ mặt, giọng mềm mại: "Em là Tiểu Mạt Lị**."Từ đấy, hai sinh viên tốt nghiệp loại ưu của học viện diễn xuất trung ương*** bắt đầu cuộc sống đua tranh so kè diễn xuất của họ.Cho tới một ngày, nhà thiết kế chính Tô Mạch đại diện cho công ty đi gặp bên B, nhìn thấy nam thần hoàn mỹ trong cảm nhận của mình đập bàn mắng chửi người ta trong phòng họp: "Chút bug vặt như thế cũng không nhìn ra, hả, không muốn làm việc thì cút hết đi cho ông!"Tô Mạch: "..."*người quân tử lấy cung kính, nhường nhịn làm lễ.**Mạt và Mạch đều đọc là /mò/, mạt lị là tên gọi chung của họ hoa nhài (gồm nhiều loài) có cánh trắng, mùi thơm.***nói đểu, không có trường này.…
Giữa ánh đèn rực rỡ và tiếng vỗ tay vang vọng, Minh Hằng là người phụ nữ khiến ai ai cũng phải dõi theo.Còn cô - Đồng Ánh Quỳnh lặng lẽ đứng ở một góc không tên, chẳng ai nhận ra.Không bước vào hào quang, cũng chưa từng rời khỏi.Người ta thấy nàng mạnh mẽ, chói sáng.Chỉ cô biết phía sau ánh đèn ấy là những khoảng lặng dài và trái tim chưa từng được chạm đến.Đây không phải một câu chuyện tình nồng nhiệt.Mà là hành trình chậm rãi của hai người trưởng thành - một người sống giữa muôn ánh nhìn, một người chọn đứng nơi không ai ngoảnh lại......chỉ để được ở gần nhau._____________Tui quá thích cậu 2 đi nên giờ tui khoái ai là tui đu cậu 2 theo, nên ở đây bà nào mê DONGMINH thì nhào dô dí tui nhaTui đu loạn xà ngầu hết á chứ không cố định nha, cúp le nào dễ khiến tui suy diễn thì tui viết thôi nhaaa chứ hem có xé cúp le nào hết ó nhoo!!!…
书名: 重生之炖汤作者: 云惘然Bách Hợp Tiểu ThuyếtTác phẩm: Trọng Sinh Chi Đôn CanhTác giả: Vân Võng NhiênThể loại: GL, hiện đại, trọng sinh, giải trí vòng, mỹ thực điềm văn, tình hữu độc chung, HENhân Vật Chính: Kỷ Quân Tâm x Mễ Hồng Đậu ┃ Phối hợp diễn: Kiều Như Bách, Dương Liên Y, Khương Lăng Lăng, Phan Hương.https://bachhopfan.wordpress.com/2017/02/23/trong-sinh-chi-don-canh-van-vong-nhien/…
Tần Phong ở sau khi chết nhận được một lá thư mời âm u -- chỉ định đặc cách một nhân viên lễ tân, yêu cầu:1, Ngũ quan đoan chính, khí tràng khủng bố, tốt nhất là ảnh chụp có thể giữ nhà;2, Ngài sẽ có một vị cộng tác cố định, mỗi ngày trước khi vào ca cần phải nhớ kỹ: Cộng tác của tôi tốt nhất trên đời, mỗi ngày tôi phải yêu cậu ấy, ngàn vạn lần không thể thả cậu ấy ra ngoài doạ quỷ;3, Đối nhân xử thế chân thành không ưỡn ẹo, có thể động thủ tuyệt đối không léo nhéo, kính xin ngài nhất định phải chém chết tất cả kẻ địch trước khi cộng tác của ngài ra tay, hơn nữa bởi vì ngài đại diện cho hình ảnh của Sở, động tác chém người cần phải tao nhã điển trai.Tần Phong (ngu ngơ): Các vị tuyển lễ tân cho quầy nào vậy?Đáp: Quầy lễ tân Địa Phủ, chúc mừng nhận việc!Sau đó...Tần Phong (quỷ sinh viên mãn.jpg): Cộng tác của tôi tốt nhất trên đời! Cậu ấy cực kỳ ôn nhu, cả khi ra tay xé ác quỷ gây sự cũng ôn nhu vô cùng. Mỗi ngày làm nhiệm vụ với cậu ấy tôi cảm thấy mình có thể hăng tới nóc, thành tựu xây dựng Âm Phủ hòa bình ở ngay trong tầm tay rồi!Đồng sự & Nhân vật phản diện: Không dám động đậy, không dám động đậy!…
Kiếp trước Điền Chính Quốc cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương. Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh. Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn. Điền Chính Quốc quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Điền trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà. Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp. Sau đó "nắm sữa" bị đẩy vào nhà Lão Kim cách vách. Nhà họ Kim là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất. Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta. "Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu. Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu. Là người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm trường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu. --- Bản gốc: Nhà có bé ngoan Tác giả gốc: Thính Nguyên Bản chuyển ver phi lợi nhuận, chỉ nhằm thỏa mãn các con dân đu CP. Người người nhà nhà hoan hỉ nhee…
anh vui đến nỗi nghẹn ngào,nhìn người ta cầm nhẫn cưới trao.anh cũng có chút tự hàonhìn người mình thương hạnh phúc nhường nào.•(shortfic, textfic, freestyle)/dopaminequalieu…
Cô bật khóc nức nở, tiếng khóc nghẹn ngào nhai cơm trắng trong miệng. Cô cảm nhận được nỗi đau ngụ trị trong tim, nhói lên từng đợt cô nấc lên.-" Vương Sở Khâm."Anh nghe cô nói, nhưng chẳng dám nhìn cô chỉ biết gục đầu xuống.-" Ưm.."-" Anh có thể có một chút cảm thông được không?"-" Nếu anh rời đi thật sự em rất cô đơn."Tiếng thở gấp gáp hòa lẫn với tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ. Cô ngước lên, đôi mắt đong đầy khát khao nhưng cũng chất chứa giằng xé.Anh vẫn im lặng, chẳng ngước lên nhìn cô. Sự im lặng đến chết chóc của anh khiến cô hoảng loạn bất an, cô yêu anh, yêu đến phát điên. Nỗi đau như dai dẳng, vô hồi vô hạn, có thể xé nát tâm can cô bất cứ lúc nào.Có những cuộc tình không chỉ chết đi vì phản bội, mà cũng chết đi vì sự phai nhạt của năm tháng. Anh yêu cô thật lòng. Cô tin như vậy. Đã từng yêu đến mức chỉ cần nhìn cô thôi cũng cười, chỉ cần nghe giọng cô cũng thấy vui. Đã từng nắm tay cô thật chặt trong đêm mưa, từng chạy xe hàng chục cây số chỉ để đưa cho cô một ly trà sữa còn nóng. Đã từng nói rằng, cả đời này anh sẽ không yêu ai khác ngoài cô.Nhưng một ngày nào đó, tình yêu không còn đủ mạnh để giữ chân một người. Tình yêu của anh đầy nồng nàn và mâu thuẫn.Cô chỉ nghe tiếng thở nhịp nhàng của anh. -" Đừng rời xa em có được không?"…
Phóng viên giải trí Tống Nhất Xuyên chết đột ngột trong lúc nằm vùng để quay tin tức, xuyên thành nam phụ ác độc trong sách, còn có được năng lực hóng chuyện.Cậu thề sẽ thực hiện tôn chỉ kính nghiệp, tiếp tục kéo dài tinh thần hóng hớt của mình.Không ngờ các đại lão tài phiệt đột nhiên có được kỹ năng đọc tâm, vì thế..."Đạo diễn vừa mới nhận giải vậy mà lại là người thích bạo hành gia đình?! Đánh vợ đến gãy ba cái xương sườn? Còn làm trò đánh trước mặt con nữa?! Má, tra nam!""Nhà mẹ đẻ của vợ anh ta cũng là hào môn có tiếng, vậy mà có thể nhịn được đến bây giờ? Chẳng lẽ một nhà đều là Ninja rùa à?"Đêm đó, đạo diễn nổi danh bị đánh vào bệnh viện, còn lên đầu tìm kiếm.Tống Nhất Xuyên hồn nhiên vô tình tham gia vào một gameshow tình yêu.Cậu híp mắt, bán phú nhị đại đến qυần lót cũng không dư..."Danh viện? Thích ăn cắp? Lần trước nhét kim cương vào qυần lót về nhà suýt chút nữa bị bắt à?""Ôi, chào hải vương nha, đã đội nón xanh cho bạn gái rồi mà còn tham gia cái gameshow này?""Để tôi xem nào, há há, đúng là con trai cưng của mẹ, sáng nay còn được mẹ bón cơm, sướng nhá!"Sắc mặt của phú nhị đại vô cùng xuất sắc, vốn là vui vẻ ăn dưa, kết quả là lại ăn đến trên đầu mình?Tống Nhất Xuyên không nói quá nhiều không hiểu sao lại trở thành nam khách quý được hoan nghênh nhất, các đại lão còn xum xoe cậu, "Anh Xuyên, anh bớt vài lời đi, xin anh đó!"Tống Nhất Xuyên (người da đen ba dấu hỏi chấm), tôi nói khi nào?Pháo hôi đỉnh cấp đột nhiên xuất hiện sau lưng, một tay ôm chầm cậu vào lòng:"N…
⭐ Tên Truyện: Sư tôn đến từ viện tâm thần.🌟 Tác giả: Cốc U1. Thương Vân Tông có một vị trưởng lão mới đến, tu vi kém cỏi, vô tài vô đức. Hai ưu điểm duy nhất là y rất yên tĩnh và có diện mạo không tệ. Tất cả mọi người đều coi y là một kẻ vô dụng như bình hoa, đặc biệt là khi vị trưởng lão vô dụng này còn thu nhận một tên đệ tử tạp chủng, cả sư môn càng thêm khinh thường y. Cho đến sau này, khi vị trưởng lão vô dụng ấy cầm kiếm đứng giữa chiến trường hỗn loạn, liếm vết máu trên thân kiếm. Chỉ một ánh mắt xa xăm, cũng đủ khiến người ta lạnh buốt toàn thân. 2. Hệ thống số 006 là một hệ thống lâu đời, đã tiếp đón vô số người xuyên không. Một ngày nọ, nó liên kết với một ký chủ mới. Ký chủ này thật xui xẻo, xuyên vào vai một sư tôn độc ác ngược đãi nam chính, cuối cùng có kết cục thê thảm. Về chuyện này, nó đã phần nào đoán được phản ứng của đối phương. Hoặc là khóc lóc cầu xin ôm lấy đùi nhân vật chính, hoặc là cuốn gói đình công, giữ khoảng cách với nhân vật chính. Ký chủ có thế nào cũng được, tóm lại, không được OOC. Thế nhưng, đến khi diễn ra tình tiết ngược đãi nhân vật chính, vị ký chủ vốn luôn im lặng yếu đuối ấy lại nở nụ cười đầu tiên kể từ khi xuyên sách. Hưng phấn, điên cuồng, âm u. "Chưa đủ, còn xa mới đủ, mạnh tay hơn chút nữa!" 3. Viện tâm thần lớn nhất thành phố B mấy ngày nay náo loạn cả lên. Toàn thành giới nghiêm, ngay cả đội đặc nhiệm cũng được bí mật điều động. Chỉ vì một lý do-có một bệnh nhân m…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…