Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tokyo năm đó có một lời đồn thổi quái dị về một thứ được người đời gọi là "ma". Họ nói rằng trong mỗi trận chiến đều có một cái bóng trắng thoát ẩn thoát hiện đằng sau lưng những thành viên cốt cán của bang. Ngộ một điều, cái bóng ấy chưa từng hù doạ ai và cũng không đáng sợ như những câu chuyện ma kể lại. Hơn thế nữa, gặp được con ma ấy lại là một việc may mắn. Thế nhưng...có một người xui xẻo khi gặp con ma ấy, người đó được biết đến như một vị anh hùng trong từng dòng sự kiện, Takemichi.…
Title: Khoảng cách là bao nhiêu mét. Author: 24/7 - Lean On Me Team.Disclaimer: Không ai thuộc về ai.Rating: [G] Pairings: Choi Seungcheol - Yoon JeonghanCategory: 1x1, soulmate au, fluff, ooc. Summary: Có người từng hỏi Choi Seungcheol rằng: "Cậu đoán xem khoảng cách giữa tôi và cậu là bao nhiêu mét?" "Kỳ thực là rất xa"…
Tôi là một con ma. Chính xác hơn là ma "mới".Kí ức của tôi về "cuộc đời trước" như bị đóng băng, nói chính xác là tôi hoàn toàn không nhớ cóc khô gì về mình cả. Ngoại trừ việc đã chết.Tưởng như tôi sẽ đơn độc mà lởn vởn trên dương gian này nhưng KHÔNG. Vì bên cạnh tôi đây, một chàng trai cũng là "ma", đang nghêu ngao hát một bài hát nào đó mà tôi không tài nào hiểu được với bộ dạng vô cùng tưng tửng.Có lẽ... những ngày tiếp theo của tôi sẽ rất phiền phức đây. (Trích phần 1) Tập hợp những mảnh vỡ kí ức từ những linh hồn lang thang. Câu chuyện của "họ".…
"Bà em từng nói bà đặt tên em là Minh Nguyệt, mong em là cô gái thông minh, sáng suốt như trăng, mong đời em luôn được ánh trăng dịu dàng soi sáng, không tăm tối bi ai."Cô gái nhỏ nhìn vào trăng sáng cao vời vợi thốt ra lời nói ngọt ngào thân thương mà tha thiết dưới ánh trăng êm dịu. Khuôn mặt trắng trẻo của cô được ánh sáng bao phủ một màu vàng dịu dàng làm người bên cạnh ngắm nhìn không chớp mắt. Tạ Minh Nguyệt mong anh nhớ tên cô, nhớ ý nghĩa yêu thương mà bà đã gửi gấm vào tên cô. Cô cũng mong cuộc đời cô được làm ánh trăng sáng, dõi theo anh trên mọi hành trình. "Đừng khóc! Minh Nguyệt!""Tại sao cuộc sống của em luôn u tối như vậy? Nguồn sáng cuối cùng của em biến mất rồi thì em biết làm sao đây?""Minh Nguyệt, em là trăng sáng, chính em mới là nguồn sáng của cuộc đời mình! Đừng bi quan cũng đừng sống lẻ loi!""Em biết không? Khi trăng sáng lên, ngọn hải đăng mới bắt đầu phát đèn soi sáng mặt biển. Thực ra, chúng ta đang tồn tại cùng nhau!"Duyên phận đưa đẩy anh và cô người truy kẻ đuổi, người tìm người bắt. Có vui vẻ cũng đầy đau thương, sự tăm tối trong đêm đen được ánh sáng bàng bạc của trăng chiếu rọi. Tạ Minh Nguyệt - cô cùng anh rong ruổi cả hành trình, rồi cuối cùng "Tương lai có chúng ta" không?…
*Văn án: Thế giới là một nơi không đơn giản như những gì chúng ta vẫn nghĩ, mọi người đều có những "mặt nạ" của riêng mình. Một chốn với trắng đen không rõ ràng, con người có thể dễ dàng mà từ bạn bè trở thành kẻ thù, từ người thân yêu trở thành tên phản bội, đâm dao sau lưng,..Vì thế đừng tin tưởng ai-Đó là điều hắn học được..... Đồng thời, với sự phát triển không ngừng nghỉ của những người "thiên tài" đang cống hiến kia, mọi thứ càng ngày phát triển, những công cụ thông minh ra đời, rô-bốt, thiết bị máy móc theo đó được tạo ra, nhất là ở thành phố lớn.Bên cạnh cái ưu đó, thì nhược điểm cũng tồn tại song song: tham nhũng, trộm cắp,...Đặc biệt thay,những nơi đô thị sầm uất đều xuất hiện một quy luật không bao giờ phai tàn: "kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu làm nô". Liệu hắn-Một "kẻ trộm" nhỏ bé có thể tồn tại trong cái môi trường này?---------------- Lưu ý: -Fic không liên quan đến chính trị, kinh tế,...tất cả đều là trong Au của tôi. -Thể loại:Ngược, hành động, tâm lý tội phạm,OOC,bạo lực, boylove. -Truyện lên ý tưởng và viết bởi tôi_Yan-Hg2Cl. Nguồn ảnh bìa: Cancallmecap trên Instagram. Thanks for reading!…
Thể loại:Học đường,bạo lực,18+Ngôi kể:ngôi thứ babản quyền:bongxinh205Có sử dụng lời lẽ thô tục,có cảnh 18+ lưu ý trước khi đọc giúp t,fic k liên quan đến nghệ sĩ nên đừng có quá kích động r dùng lời lẽ k hay,t xin cảm ơn…
"Lập hải đại tam liền bá vô góc chết" "Tennis chính là ta"--『 thần chi tử 』 hạnh thôn tinh thị. ( CP thật hạnh )Vai chính: Hạnh thôn tinh thị ┃ vai phụ: Thật điền huyền một lang, lập hải đại chúng người, tennis vương tử mọi người ┃ cái khác: Hạnh thôn tinh thị, võng vương, lập hải đại, thật hạnh, lập hải…
[ chuyên chú luyến ái một trăm năm ]“Chỗ nào không tốt?”“Trong khoảng thời gian này tổng eo đau.”Đem hoàn mạch……“Thận hư, khai điểm trúng dược ăn ăn, trước ăn thất phó, trụ được xa sao?”“Tàm tạm.”“Kia trước khai mười lăm ngày đi, tỉnh chạy tới chạy lui . Đi làm đi?”“Thượng.”“Kia ăn một tháng đi, đừng chậm trễ đi làm.”“……”“Tổng cộng ba ngàn bốn trăm hai mươi bảy khối bát mao lục, đại tiên sao? Lại thêm một trăm ngũ.”“…… Ha ha”[ đây là một nhìn qua ‘Thực hư thụ’[ đại vụ ], đem một tự cho là đúng ‘Công’, cấp công cố sự. Chủ công, nhưng có thụ thị giác, công thị giác thiên nhiều [ này có tính không chủ công? Vẫn là Thượng Đế thị giác?],CP, trước xuất trướng là công, Chung Khải Văn công, Trình thầy thuốc thụ ]…
Tôi xuyên không vào một quyển tiểu thuyết BL thể loại "yandere".Trong quyển tiểu thuyết này, tôi trở thành một cô hầu gái đảm nhận việc bưng bê thức ăn cho nam chính "công" đang bị nam chính 2 "thụ" giam cầm.Tôi đã định tự sát khi nam chính "công" thoát khỏi sự giam cầm này, nhưng rồi...---------"Cô có thể giúp ta thoát ra được không?""thưa ngài... Tôi không thể nghe rõ lời ngài nói vì tôi có vấn đề về thính giác" Bất cứ khi nào nam chính cố gắng cầu cứu tôi thì tôi lại từ chối một cách nhanh chóng, vì tôi muốn cái mạng sống mình phải an toàn. Tôi cũng rất tiếc cho anh nhưng tôi đã quyết định chỉ hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.Nhưng...."Cô đã nói tên cô là Rosie đúng không?" Đôi mắt xanh của Richard sáng lên một cách kỳ lạ."Ta sẽ không quên những gì đã xảy ra đâu""...""Ta sẽ nhớ tất cả mọi thứ! kể cả tên của cô, Rosie"Vì một lý do nào đó, tôi đã rất sợ hãi khi Richard đã bỏ trốn thành công. thôi hỏng rồi...***Vì nam chính "công" đã trốn thoát nên việc này sẽ liên lụy đến tôi, người giam cầm anh sẽ giết chết tôi, vì thế tôi quyết định sẽ tẩu thoát vào ban đêm.Ba năm trôi qua thật yên bình nhưng..."Bây giờ đến lượt cô phải chịu đựng!""S-sao...""Bây giờ cô không thể đi bất cứ đâu mà không có sự cho phép của ta"cái gì? anh ta nên nói điều đó với chính người đã giam cầm anh chứ? Tại sao anh ta lại nói điều đó với tôi!…
"Mùi nắng hạ" - Bộ truyện thứ hai nằm trong chuỗi series "Đầu hạ và vì tinh tú."----------------"Rồi sẽ ra sao khi trong làn mưa trắng xóa này, tưởng vốn chỉ có mình mình lại có thêm một người nữa? ...Lúc tôi nhận ra, bạn đã cởi chiếc cặp để xuống nền đất, lấy hai tay phẩy phẩy chiếc áo sơ mi vốn đã ướt nhẹp và vuốt mái tóc đen đẫm nước ra sau rồi nhìn ra làn mưa. Bạn ấy liên tục nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay rồi nhìn khắp người mình, sau đó lại nhìn ra màn mưa nặng hạt chẳng có dấu hiệu dừng lại. Mãi đến khi cậu bạn đưa mắt nhìn về phía tôi, con bé vẫn đang đứng cách cậu một khoảng và đang chằm chằm nhìn cậu nãy giờ. Trong cơn mưa tầm tã xám xịt ấy, lần đầu tiên tôi gặp cậu. Một câu chuyện tôi chẳng thể gọi tên cho đến mãi sau này."_______________Thiết kế bởi Ivy in the Rain28.7.2024…