Ngụy Vô Tiện mang theo một đám tiểu bối đi đêm săn.,
tên gốc 无羡带着一群小辈去夜猎,突然一起穿到射日之征时魏无羡在客栈打温晁的时候(蓝湛和江澄还在屋顶趴着…
tên gốc 无羡带着一群小辈去夜猎,突然一起穿到射日之征时魏无羡在客栈打温晁的时候(蓝湛和江澄还在屋顶趴着…
Manjiro Sano yêu chị gái của mìnhBan đầu hắn chỉ nghĩ đó đơn giản là tình yêu... bình thường thôi?nhưng dần dầnsự yêu thích ấy chẳng còn đơn thuần nữa…
Hán Việt: [ khoái xuyên ] nam chủ tổng bị ngã liêu loanTác giả: Đào Hoa QuânThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Hệ thống , Xuyên nhanh , Xuyên sách , Chủ thụ , Sảng văn , Vả mặt , 1v1Văn án:Dễ liêm là "Tấn Giang văn học thành" thuần ái kênh đại thần cấp tác giả, dưới ngòi bút nhân vật có phúc hắc, tâm cơ, lãnh khốc, thiên chân, thuần tịnh, ngạo kiều, biệt nữu, nữ vương phạm...... Các cụ đặc sắc, nhậm quân lựa chọn!Có một ngày, dễ liêm bị "Hệ thống" kéo vào đến tiểu thuyết.Chờ hắn tay - xé xong "Hệ thống" sau, nhìn những cái đó cùng chính mình cùng nhau chơi các nam chính tất cả đều cong thành khoanh nhang muỗi, dễ liêm cười.1, chủ thụ văn, công thụ lẫn nhau sủng, xuyên thư thuần ái tác giả giả thẳng thiên nhiên cong mỹ dụ thụ X các cụ đặc sắc vai chính công, 1V1, công từ đầu đến cuối đều là một người.3, tô tô tô, sảng sảng sảng, lôi lôi lôi, vai chính toàn thân đều là bàn tay vàng, hệ thống không phải duy nhất4, HE, HE, HE, mỗi một cái vị diện đều là HE!!!…
oneshot…
Một câu chuyện đơn giản như chính những điều giản đơn nhất, kể về tình sử có chút dài dòng của một thanh niên..số nhọ. Lưu ý: Tình tiết và nhân vật đều sẽ được thuần Việt hết mức có thể. Người viết: Fufuyuyu…
tên gốc 《玄正博物馆》…
Tôi là Sakuma Nanase, và tôi đang đối mặt với nan đề lớn nhất đời mình.Tôi đã chết, nhưng bằng cách nào đó... tôi lại sống dậy. Hiện giờ, tôi đang nằm trên sàn phòng khách lạnh lẽo, một tấm vải trắng phủ kín mặt.Từ xung quanh, tôi nghe thấy những tiếng trò chuyện đầy cảm xúc mãnh liệt của nhóm thám tử, đang phân tích hiện trường vụ mưu sát - mà nạn nhân chính là tôi.Xin giúp với: Bây giờ tôi nên bật dậy với tư thế như thế nào để không khiến mọi người kinh hãi hay khiến bản thân xấu hổ cực độ đây!?P/s : Bản edit này phi lợi nhuận và chưa được sự đồng ý của tác giả. Nếu có bất cứ phản hồi nào từ tác giải mình sẽ xóa truyện.…
Khi gặp lại tình đầu là vào tám, chín năm sau, tôi đứng ở trạm xăng, thấy anh bước ra từ siêu thị.Tôi nhìn anh không dám tin, thử hỏi, anh có còn nhớ em là ai không. Tay anh cầm chai nước suối, nhìn tôi rồi bình tĩnh trả lời, nhớ, dù có hóa thành tro tôi cũng sẽ nhớ em.Có một câu hát như thế này: "Hẹn ước kiếp này, thiếu nhau một lần gặp lại, từ nay về sau, vết thương không thể lành lặn như lúc đầu".Tên truyện là Đường về (Quy Lộ) được gộp từ họ của hai nhân vật chính, Quy Hiểu và Lộ Viêm Thần...…
Tên gốc 乱是非…
Lần đầu viết về các chị nên có gì mọi người nói để tui sửa nha 😉…
Mở đầuNhững năm cuối đời, khi đã bước sang tuổi xế chiều, Lâm Cao Viễn vào ngày giỗ đầu của vợ mình đã phát hành một cuốn tự truyện. Ngòi bút trau chuốt, từng câu chữ sống động như thực, khiến cả bạn bè lẫn độc giả đều có cảm giác quá khứ như hiện về trước mắt. Nhưng nào ngờ, thời gian và người ấy đều như dòng nước lũ trôi qua, không thể níu giữ.Trang cuối cùng của cuốn tự truyện ấy là một bài thơ nhỏ:Có lẽ, là bởi lần đầu gặp em, em đã quá đỗi rực rỡ.Chỉ trong chớp mắt, ánh nhìn tôi lao đi tựa tia chớp,Thế giới bỗng hóa thành một bức tranh hoang dại mất cương.Từ đó, mỗi buổi hoàng hôn của tôi,Mưa giông không dứt, sấm sét chẳng ngừng.Nếu như tình yêu tôi chưa đủ cuồng nhiệt,Vậy em hãy nhìn thẳng vào mắt tôi.Mãi mãi yêu em, anh.Hai tháng sau khi cuốn tiểu thuyết được phát hành, Lâm Cao Viễn được con cái phát hiện đã an nhiên rời khỏi thế gian trong chính ngôi nhà của mình, hưởng thọ 85 tuổi. Theo tâm nguyện của ông, một nửa tro cốt của hai người được chôn cùng nhau, nửa còn lại rải xuống dòng suối ở Trấn Giang, lững lờ chảy mãi về phương xa.…
tên gốc 魏无羡究竟花落谁家?…
Thẩm Nguy x Triệu Vân Lan…
Này là những câu chuyện nhỏ được viết bởi những ý tưởng chợt loén lên của mình, mong mọi người đọc vui vẻ hoan hỉ nhaa…