Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cô bị ngiu phản bội trắng trợn, đi uống rượu đến mức say mèm rồi mém mất mạng. Nhưng chính cái ng suýt đâm vào cô ấy lại là ng giúp cô đến từng cm nhỏ nhất. Từ sự biết ơn chuyển thành tình yêu rồi từ tình yêu lại chuyển thành ng dưng. Mối tình của họ không thể nào trắc trở hơn…
Thật tình cờ! Chúng ta lại gặp nhau.Từ lúc bắt đầu, tôi đã luôn dõi theo anh, chỉ là anh chưa từng quay lại. Bỗng một ngày, anh xuất hiện trước mặt tôi, nói với tôi là:"Anh đang rất thích một cô gái, em giúp anh đi"…
"Chỉ cần một khoảng khắc đủ để ta phải luyến tiếc cả đời" câu chuyện về Du Tuyết, cô gái có rất nhiều luyến tiếc nhưng lại ra đi vào độ tuổi đẹp nhất của đời con gái. Cô trở thành Mira ở một Trái Đất khác. Liệu cô có thể hoàn thành việc cô còn luyến tiếc?…
ông Quốc mỗi ngày đi làm ít nhất là 8 9 Cây số nhưng hằng ngày ông cứ chạy xe đạp đi ,mỗi lần ông đạp xe mồ hôi mồ ke ướt hết cả áo ,mấy đứa bạn ông nói :- Mày đi bằng xe buýt đi cho nó an toàn ông nói : ko Sao đâu đạp xe đạp vậy nè thì tập thể dục có sao đâu Cái bạn bè ông mua cho ông cái xe trả góp Ôn nói : ko cần số tiền để giài ở trong túi là để vợ sinh con cho nên ko cần mua xeÔng đang làm việc nghe tin vợ đẻ ông đạp xe về ông nhìn qua tấm kính của bệnh viện ông thấy cô y tế bế con mình đi tắm ôn thấy con mình mang con số 37 bằng thiết với 5 ngày sau đó cô y tế đem trả lại e bé mà để quên luôn con số 37 ôn đem con về, rồi ông quay lại để xin lại sô 37 để mang về, ôn cắc thật kĩ ,vài người hàng xóm biết rồi nói : có bao nhiêu là đồ quy giá ko giữ lại giữ con số đó làm j ông cười nói :ko đây là báu vật đời tui cô bé lớn lên ngoan cô biết nhà mình nghèo nên rất cố gắng học năm nào cô cx đc giấy khen cho đến năm cô học lớp 8 bị các bạn trêu chọc rằng : con nhà quê thời buổi này mà còn chạy xe đạp đi học nữa ! Cô buồn bã và đi về noi với ba rằng : ba ơi mua cho con chiếc xe máy cho con đi học đi ba ! ôn nói : nha mình còn ko có cơm mà ăn có tiền đâu mà mua xe hả con ! Cô đang học cô nghe tin ba mình làm trong bệnh cô vội vã đạp chạy xe đến bệnh viện và ôn đưa cho con cái hộp mà ôngng đã cắc giữ bấy lâu nay cô mở ra thấy con số 37 và ông nói : đây là vật quý nhất trong đời của bố bỗng nhiên cô ôm bố mà khóc cô nói : con xin lỗi bố! Sau khi ông mất có người giao hàng tới nói : đây là một chiế…
Năm năm trước, Trần Trọng Văn từng nói: "Từ khi thích anh, em không còn viết nhật ký về bản thân nữa."Phan Xuân Bách tò mò hỏi: "Sao vậy? Em có thể kể cho anh lý do vì sao không?"Trọng Văn mỉm cười đáp: " Vì em chỉ toàn viết những điều về anh thôi, là vậy đó."Xuân Bách bật cười vui vẻ thầm nghĩ: "Sao em có thể đáng yêu như vậy chứ?"Sau đó anh hỏi cậu: "Nếu như nhật ký chỉ còn một trang cuối cùng, em sẽ viết về điều gì?"Cậu không đắn đo trả lời anh ngay lập tức: "Vậy thì viết về chúng ta đi? Có anh và có em. Nếu không đủ, em sẽ viết đến quyển khác, đến trang khác. Đến khi chúng ta già đi!"... Năm năm sau, Trần Trọng Văn không còn chủ động viết nhật ký nữa.Phan Xuân Bách cũng không còn xoa đầu Trọng Văn, khen cậu đáng yêu nữa.Xuân Bách chỉ đơn giản là về với biển nên không thể ở cạnh Trọng Văn, chỉ vậy thôi.... Có lẽ mọi người đều nói đúng:"Xuân Bách, cậu ấy sẽ vĩnh viễn sống trong tim Trần Trọng Văn."Một khi Trần Trọng Văn còn sống, cái tên Phan Xuân Bách vẫn sẽ tồn tại...."Dear Bach, my heart belongs to you..."…