Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Thất Tử Lưu Nguyệt Kiếp trước cô vì mẹ cô vỡ nợ bỏ trốn giao cô cho một người đàn ông chỉ mới gặp vài lần chăm sóc, cô cứ nghĩ sẽ yêu thương người đó suốt đời nhưng cuối cùng người đàn ông đó lại coi cô như cái máy kiếm tiền cho mình,cho tới lúc cô ngã bệnh anh ta đã lộ ra bản chất thối tha của mình mà lén lúc cặp kè với người khác.Cô đau khổ đứng trên lan can cầu run rẩy nói với giọng nói yếu ớt bất lực" Mẹ tại sao năm đó không đem con theo cùng...cô gieo mình xuống sông trong tất cả mọi ánh nhìn..... Nếu có kiếp sau tôi nhất định sẽ không như bây giờ nửa.....…
Tôi có cái tên vô cùng ấm áp, đó là Chu Tiểu Noãn, mẹ tôi nói nó có nghĩa là một cô gái nhỏ bé ấm áp, có thật không thì tôi cũng không biết, chỉ biết tôi là cô gái hướng nội, lại không thích chỗ đông người. Khi các bạn vui chơi nô đùa thì tôi lại ngồi vào bàn chuyên tâm giải đề, lúc các bạn tham gia hoạt động thì là lúc tôi yên tĩnh ngồi một chỗ đọc sách, nghe nhạc. Nhưng thật sự không phải thế, thật ra tôi có nội tâm vô cùng sâu sắc, vô cùng ấm áp, chỉ là không hề thích bộc lộ ra ngoài. Tôi còn là một tiểu thuyết gia trên mạng với tên "Chu Noãn Chân Nhiên", nhưng những người quen rất ít ai biết được chuyện này!*** Còn nhiều thiếu sót mong các bạn chỉ giáo *cười*.…
Mỗi loài hoa đều có ý nghĩa của riêng nó, lời tâm tình cũng vậy.Em yêu gió, nhưng gió sẽ không vì em mà ngừng lại. Chính vì thế, em sẽ trải rộng khắp những nơi gió lộng bằng bông hoa thay lời em muốn nói.Xin anh hãy nhìn chúng, dù chỉ là một cái liếc mắt mà thôi.…
Văn án:Trong lòng Hắc Vận bao giờ cũng nghĩ: chuyện bi hoan ly hợp là lẽ thường tình.Cho tới khi nàng gặp Mộ Nghi thần quân, chàng xa cách lạnh nhạt với nàng, lúc giận lúc vui.Đó là lần đầu tiên nàng cảm thấy cuộc đời cũng không đến nỗi nhàm chán.Nhưng mẫu thân nàng từng nói: "Phận tu tiên làm sao hiểu được ý nghĩa của chân tâm?"Bây giờ ngẫm nghĩ lại, đột nhiên nàng lại cảm thấy rất đúng đắn.Thoắt hơn ngàn năm, máu huyết tương tàn.Quay đầu nhìn nhau, mỉm cười xa cách.Nếu như nàng có Chiêu Tâm, nàng có Chiêu Tâm, thì mọi chuyện đáng lẽ sẽ không như thế này...[IMG]…
Truyện kể về 1 cậu học sinh cấp III tên là Chương Song Nam-17 tuổi-là con trai út trong một gia đình có ba anh em nhưng ba đã bỏ đi biệt tăm suốt mấy năm liền,người mẹ do quá đau buồn nên đã bị bệnh trầm cảm...Lúc 5 tuổi, cậu từng suýt chết dưới tay người mẹ ruột. Không may, người anh cả của cậu là Chương Hữu Tính ,trong lúc cứu cậu đã bị mẹ đâm trúng và chết, người mẹ đau đớn rồi bỗng nhiên điên cuồng lao tới chực đâm chết cậu. Do quá sợ hãi, cậu đã đẩy mẹ ra nhưng con dao bị đổi hướng vì cú đẩy của cậu nên đã đâm thẳng bụng bà ta, mẹ cậu loạng choạng rồi ngã xuống trên vũng máu , tắt thở... Chương Song Nam vô cùng run sợ trước cảnh tượng đó, cậu ngồi một góc khóc nức nở. Một lúc sau, Chương Y Minh - anh ba Chương Song Nam- đi học về nghe tiếng khóc trên lầu, biết có chuyện chẳng lành, anh chạy thẳng lên phòng mẹ thì thấy cảnh tượng đẫm máu đó. Anh đứng hình giây lát , anh bước vào phòng thì thấy Chương Song Nam đang khóc trong góc phòng. Sau khi dỗ cậu em út, Chương Y Minh gọi xe cấp cứu, nhanh chóng đưa Chương Song Nam vào bệnh viện...Bỗng dưng có người gọi tên cậu, thì ra tất cả chỉ là mơ, chỉ là ác mộng. Chương Song Nam tỉnh dậy, cậu thấy Phong Vĩnh Trần đang gọi cậu.. Nhưng rồi cậu chợt nhận ra, cậu đang ở trong nhà Phong Vĩnh Trần.. Ơ??? Chương Song Nam nhớ rõ ràng cậu đang ở phòng y tế của trường mà?? Sao cậu lại ở đây?? Chuyện gì đang xảy ra vậy trời???…
Tuổi thanh xuân giống như viên kẹo mà người để vào trong túi áo ta. Vô tư và mơ mộng là vị ngọt nhẹ nơi đầu môi. Đắm chìm và nông nỗi là vị ngọt ngây ngất lan tràn khi kẹo tan ra. Đến cuối cùng, chỉ còn một chút ngọt ngào sót lại nơi cổ họng, nghèn nghẹn mà lưu luyến khôn cùng.Dù chỉ là ngọt ngào thoáng qua trong đời, ta vẫn mong từ người thêm nhiều viên kẹo nữa.[Câu chuyện của An, Duy và lớp 11/1]…
Khó khăn lắm America mới có thể đến tận nhà của Việt Nam để "tỉnh tò", nhưng khi đến nơi anh lại phải đối mặt "hệ thống an ninh" chặt chẽ nhất quả đất ( theo ý nghĩ của America ) (Có chút H ở đoạn cuối nha )…
Dù cuộc sống có tăm tối đến đâu, cũng luôn có một con đường ra. Quan trọng là đừng bao giờ từ bỏ hy vọng. Hãy tìm cho mình một lý do để tiếp tục sống, và biết rằng trong mọi hoàn cảnh, bạn đều có thể tái sinh và xây dựng lại cuộc sống của chính mình.…
Mong mọi người đọc truyện với một tâm trạng vui vẻ nhất ạ!!!!!!! Truyện đầu tay có gì sai sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng ạ. Tớ là Bánh Bao Nhân Đậu Đỏ ạ, mọi người có thể gọi tớ là Đậu. Tớ là một hạt đậu nhỏ nhắn và màu đỏ.Màu đỏ nhưng tớ không dữ đâu nên mong mọi người cũng đừng dữ với tớ, với Sữa Kam vị Đào♡Cảm ơn mọi người rất nhiều!!!!!!…
Đã từng nghe qua chú chó đội nón mê hay chưa? Ông bà xưa kể rằng đại kỵ trong nhà tuyệt không nuôi chó trắng, đặc biệt là chó trắng có mũi đỏ, đó chính là yêu khuyển trá hình. Khi chủ vắng nhà hay vào những đêm trăng thanh vắng, chó trắng mũi đỏ cũng sẽ đội nón mê, chống gậy đi trên mái nhà bằng hai chân sau như người. Thiên Đình phong bế, Địa Phủ vắng bóng.Quỷ Môn Quan không người tu sửa bắt đầu sụp đổ, Bách Quỷ Vạn Ma lũ lượt trở về nhân gian. Trăm tính vạn tính giới Huyền Thuật Sư tính được đại nạn này, vậy mà lại không tính được chuyện gì?…
"Lạc vào đất thù!" là một tác phẩm tiểu thuyết lấy cảm hứng từ cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc năm 1979 - một giai đoạn lịch sử đầy máu và nước mắt mà dân tộc ta đã phải trải qua để bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng.Câu chuyện theo chân năm người lính Việt Nam thuộc các đơn vị khác nhau, vì biến cố chiến trường mà lạc sâu vào đất Trung Quốc. Từ đó, họ phải vượt qua vô vàn hiểm nguy, từ địa hình khắc nghiệt đến sự truy sát của quân thù, để tìm đường trở về.Tiểu thuyết không chỉ đơn thuần kể lại hành trình sinh tồn, mà còn khắc họa sâu sắc tình đồng chí, sự hy sinh, lòng quả cảm sau từng bước chân người lính.Mọi chi tiết trong truyện chỉ mang tính chất hư cấu nhằm phục vụ mục đích giải trí, không đại diện cho tài liệu lịch sử hay quan điểm chính trị. Tuy nhiên, thông qua tác phẩm này, người viết mong muốn gửi lời tri ân tới những người đã ngã xuống vì độc lập - tự do của Tổ quốc…