Thanh xuân không hối tiếc
HÃY ĐỂ IDOL LÀ MỘT ĐƯỜNG ĐUA SONG SONG VỚI THANH XUÂN CỦA BẠN...BẠN SẼ KHÔNG HỐI TIẾC🚵♂️🚴♀️…
HÃY ĐỂ IDOL LÀ MỘT ĐƯỜNG ĐUA SONG SONG VỚI THANH XUÂN CỦA BẠN...BẠN SẼ KHÔNG HỐI TIẾC🚵♂️🚴♀️…
Năm em học lớp 10, do hoàn cảnh đưa đẩy nên bị tống về quê học. Còn cả gia đình em thì vẫn ở ngoài thủ đô sinh sống. Ở quê, nhà em còn có căn nhà 2 tầng mới xây năm ngoái, nên em về đấy ở luôn. Nhà em cũng bình thường, gọi là có "của ăn, của để".Họ hàng ở quê em cũng chẳng còn ai, gia đình cô, dì, chú, bác em ra Hà Nội sinh sống cũng lâu rồi nên bây giờ ở quê còn mỗi cái nhà thờ họ thôi các bác ạ.Nói thế để các bác biết là một thằng trẻ trâu như em "ăn chưa no, lo chưa tới", đã phải sống tự lập rồi, híhí.Trường cấp 3 ở đây trừ thằng hàng xóm ra thì em chẳng quen đứa nào cả, mà khổ nỗi nó lại học khác lớp mới buồn. Ngày đầu tiên nhập học, nhìn quanh lớp cũng tạm ổn, lớp 46 đứa thì, 32 gái 14 trai. Gái nhìn tạm ổn, 3 - 4 ẻm chân dài, mà đặc biệt em để ý, có 1 đứa theo thẩm mỹ quan của em là "ok" nhất. Mặt có nét, V - line, má núm, răng khểnh. Nói chung là: chuẩn không cần chỉnh (lúc viết những dòng này, em nghĩ lại khuôn mặt đấy mà run vãi ra, huhu).…
Dohyon nhận ra từ khi em còn rất nhỏ rằng chia sẻ, nếu với đúng người, không phải là một việc tệ lắm. Trừ khi đó là đồ ăn, thế thôi. Khi Hangyul bước vào đời em, em phải học cách để chia sẻ nhiều hơn là chỉ mỗi đồ chơi ưa thích của mình. (hoặc Dohyon muốn Hangyul trở thành anh trai của mình bằng mọi cách có thể)…
Anh và cô là thanh mai trúc mã với nhau . Chỉ một chút rung động mà biến thành tình yêu =))P/s : Chỉ là một tác phẩm nhỏ của Bun…
Author : Bóng cây. Couple : Harry James Potter / Draco Lucius Malfoy.Characters belong to J. K. Rowling. The work is a fictional script, not part of the Harry Potter storyline.꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚"Is that kid really Harry Potter's son?""Yeah, but looks like he's already inherited the Malfoy brand of failure.""What was the Savior even thinking, marrying a Malfoy and bringing another failure into the world?""...""Enough, guys. Don't say stuff like that."[...]The jumble of voices clashed and swirled through the air - some laced with curiosity, others with mockery, and a few dripping with pure malice.Every word seemed sharpened, aimed to make sure the child, sitting quietly in the Headmaster's office, heard them loud and clear.Fools. Their reckless tongues poking into matters far beyond their reach would only bring them grave trouble once they crossed that child…