Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Ngăn trên đường chúng ta đi đều là tội không thể tha, cho nên giết không tha. Người phương nào có thể định tội chúng ta, chúng ta không có tội.Y nhìn như ôn hoà kỳ thực vô tình vô yêu, lần thứ hai trở về nguyên điểm y dây dưa với chốn cũ.Hắn là cửu ngũ chi tôn, một lần ngoài ý muốn gặp được người nhìn như ôn hoà kia, sau đó...…
Húc Phượng Niết Bàn xong có thể nhìn thấy hảo cảm và suy nghĩ của người khác đối với mình.Ta muốn để Húc Phượng nhìn cho rõ, Lục Giới này ai mới là người tốt với hắn nhất.0~10 xa lạ10~30 thân thiện30~50 bạn bè50~80 thân tình hoặc thích> 80 là yêu…
Diệp Tố xuyên vào một quyển tiểu thuyết tiên hiệp, nàng nhập gia tùy tục, cẩn trọng tu tiên, khi rảnh rỗi thì đi xem nam nữ chủ nói chuyện yêu đương, phân phân hợp hợp. Sinh hoạt của nàng trôi qua có tư có vị, còn có phim thần tượng cẩu huyết để xem.Trăm triệu không nghĩ tới Yêu giới có một con rắn nhỏ giả mạo làm người, tới Thiên Cơ Môn làm đệ tử, nhưng không ngờ công lực của con rắn nhỏ lại không ra gì, yêu khí tỏa ra bốn phía, đuôi rắn thường xuyên lơ đãng lộ ra tới. Làm một người yêu hòa bình, tâm niệm tam giới đều bình đẳng, Diệp Tố vì để bảo vệ cho con rắn nhỏ không bị sư môn chém giết mà phải thường xuyên giúp hắn che giấu yêu khí, che đuôi rắn.Diệp Tố: Tâm mệt.Đại yêu Du Phục Thời trà trộn vào Thiên Cơ Môn, thường xuyên cố ý bại lộ chính mình là xà yêu, muốn nhân cơ hội đó sinh sự, nhưng ở Thiên Cơ Môn lại có một người không ra bài theo lẽ thường, khi hắn cố tình lộ ra yêu khí, người nọ sẽ dùng chân khí che lại khiến cho không ai trong Thiên Cơ Môn phát hiện ra. Du Phục Thời hắn không làm thì thôi, đã làm thì phải làm tới cùng, dứt khoát lộ ra chân thân, hù chết nhân sĩ chính đạo thích hành thiện này, kết quả đuôi rắn vừa mới toát ra, người nọ đã mang quần áo bọc lại, còn ở dưới quần áo sờ sờ cái đuôi của hắn!Quả nhiên, người Thiên Cơ Môn đều là một đám háo sắc ra vẻ đạo mạo, cả xà yêu cũng không buông tha!!!***Truyện reup khi chưa có sự cho phép của chính chủ, nếu có khiếu nại về bản quyền mình xin phép xóa truyện, cảm ơn******…
Không biết có ai còn nhớ vị bác sĩ thú y khốn khổ và phòng khám thú y hầu như bị vùi giữa những dãy nhà cũ của thành phố Âu Châu của cậu ấy không nữa?Nếu như còn, vậy mời các vị tiếp tục cầu nguyện cho cuộc sống khốn khổ của cậu ấy đi!…
Tôi tên Chise, một thanh niên 22 tuổi học đại học bình thường.Nếu nói tôi có bí mật gì đặc biệt, đại khái là, tôi có một người bạn trai đi chín về năm.Tuy rằng anh ấy biết hút thuốc uống rượu, lùn hơn tôi một tí, số lần đi công tác rất nhiều.Nhưng anh ấy rất thích tôi, tôi cũng rất thích anh ấy.Mãi đến một ngày, tôi phát hiện anh ấy... là Mafia.Đôi mắt trợn tròn.…
Từ nhỏ đến lớn chưa từng nếm được mùi vị bị người quan tâm Đường Học Cẩn không cam lòng nhắm mắt,Lại không ngờ dĩ nhiên có cơ hội làm lại từ đầu! Còn xui xẻo về tới 'trước giải phóng'.Thiết kế vòng tay, giao dịch chứng khoán, kinh doanh tiệm cơm, Đường Học Cẩn làm đến phong sinh thủy khởi hữu thanh hữu sắc.Sau khi sống lại, Đường Học Cẩn thề, nhất định phải sống ra một cuộc đời khác.Bất quá.Ai có thể giải thích tình huống trước mắt là gì!Lục Quân Thần ôn nhu cười nói: "Tiểu Cẩn, sau này anh thương em."Đường Học Cẩn: "..."Cuối cùng.Đường Học Cẩn lé mắt: "Trước công chúng anh muốn bị chặt tay à?"…
Từ khi chào đời Lục hoàng tử đã cảm thấy thế giới này không bình thường...Ví dụ như hắn đứng hàng thứ sáu, tên Long Lục Thiên. Tam hoàng huynh của hắn đứng hàng thứ ba, tên lại không phải là Long Tam Thiên, mà là Long Ngạo Thiên?!!Chuyện này chỉ còn là nhỏ, chờ đến khi lớn lên gặp được muôn hình muôn người rồi, hắn mới càng cảm nhận được thế giới này vô lý ra sao!Ví dụ như nữ nhân xẹt ra lửa từ trên trời rơi xuống phủ Tam hoàng huynh nhà hắn, sống dai đến mức khiến người giận sôi gan, cho dù bị treo ở cổng thành ba ngày cũng chưa có chết?!Lại ví dụ như người bạn làm đao phủ mắc chứng sợ máu, tới pháp trường nhiều năm như vậy, lại chả nhìn thấy giọt máu nào! Mỗi lần giơ tay lên luôn có thể nghe được tiếng ra roi thúc ngựa cùng một câu "Đao hạ lưu nhân"?!!Lại ví dụ như người bạn thái y, khám bệnh cho quyền quý cũng nhiều năm rồi, câu nói "Bắt cả Thái Y Viện chôn cùng" ở mỗi lần khám đã trở thành lời chào kinh điển thường ngày...Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề!…
"Thiên Giới xảy ra chuyện lớn, ngươi có nghe nói không?""Nghe nói, nghe nói, thật không ngờ đấy..."Thật không ngờ Hỏa Thần Húc Phượng chiến công hiển hách bị tập kích ở khi Niết Bàn, hắn tự phành phạch hai cái cánh vàng chóe và phần đuôi đã trọc bay về Tê Ngô Cung, ngủ một ngày một đêm xong tỉnh lại dĩ nhiên không biết ai cả, ngôn ngữ hành vi tựa như trĩ tử, Thiên Hậu lệ rơi đầy mặt, Thiên Đế sầu mi khổ kiểm.…
Tác phẩm: Ánh trăng vì người mất ngủTên khác: Nguyệt Lượng vì người mất ngủTác giả: Kim KhaThể loại truyện: Nguyên sang - Bách hợp - Cận đại hiện đại - Tình yêuThị giác tác phẩm: Chủ côngPhong cách tác phẩm: Nhẹ nhàngĐộ dài: 105 chương + 16 phiên ngoạiNhân vật chính: Lâm Ỷ Miên x Hứa Nguyệt Lượng…
Năm trăm năm trước, Chân Long độ kiếp thất bại, rớt xuống núi Vân Lê, được người tôn sùng là Sơn Thần, xây dựng miếu thờ.Dưới núi Vân Lê có một Ôn gia trang, thiếu niên A Nhuyễn sau khi trải qua một cơn sốt cao trí tuệ trở nên chậm phát triển.Phạm vi trăm dặm xung quanh Ôn gia trang đã khô hạn cả năm trời, trưởng làng vì cầu mưa, tin vào lời của một đạo sĩ giả, dâng A Nhuyễn cho Sơn Thần làm tân nương.┃ Ôn nhu Sơn Thần công Chiết Ninh × Đáng yêu mỹ nhân thụ Ôn Nhuyên┃ A Nhuyễn không có ngốc, chỉ là không thể suy nghĩ những điều quá phức tạp.…
"Húc Phượng, ngươi có hối hận không?""Nhuận Ngọc, ta yêu ngươi, đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không thay đổi. Đây là ước hẹn của ta với ngươi, nếu ta vi phạm, chắc chắn sẽ hồn phi phách tán!"…
Nội đan tinh nguyên cảm giác được cơn rét lạnh, kèm theo cơn đau bị vỡ vụn.Húc Phượng không dám tin xoay người lại, nhìn nữ tử hắn yêu, hai mắt ngậm lệ mặt lại như băng sương.Băng nhận đâm vào từ đằng sau, phá thể mà ra ở trước ngực, hắn thoát lực té xuống đất, lại vẫn không cam lòng duỗi tay níu chặt vạt áo của nàng, hỏi: Nàng có từng yêu ta không.Đôi môi đỏ sẫm nhúc nhích, lạnh lùng phun ra hai chữ: "Chưa từng."Chưa từng, chưa từng--Hắn tâm như tro tàn tuyệt vọng nhắm mắt lại.…
Đan Chu tò mò hỏi, "Phượng Oa, con và Ngọc Oa, rốt cuộc là sao vậy?"Húc Phượng thở dài, đáp, "... từ đầu đến cuối con yêu chỉ có mình huynh trưởng, chưa từng hai lòng.""Vậy trước kia con và Tiểu Cẩm Mịch?""Phải, con ghen tị, dựa vào cái gì huynh trưởng tốt với nàng như vậy! Rõ ràng ngày xưa huynh trưởng hiểu con nhất!"…
Nguyệt Lại Vân Sơ Tác giả : Con hồ ly kia (Na Chích Hồ Ly) Thể loại: Huyền huyễn, sư đồ luyến, lãng mạn... Độ dài: 35 chương Một tác phẩm .... Của tác giả Na chích hồ ly..... Huyền huyễn~ Sư đồ luyến...... Ngọt ngào....... Lãng mạn......... Câu chuyện về một nam chủ trầm ổn kiên định, vô cùng toàn năng, bất hạnh bái nhập làm môn hạ của nữ chủ có thể ngồi thì tuyệt đối không đứng, có thể nằm thì tuyệt đối không ngồi, có thể ngủ tuyệt đối không nằm :))) sau đó triển khai một đoạn tình cảm cẩu huyết ♥Đoạn trích nho nhỏ♥ Lâm Xuyên nghe vậy, vẻ mặt mờ mịt mà quay đầu nhìn người vừa nói, "Đại hội đấu kiếm?" Phản ứng của hắn khiến cho mọi người cũng mờ mịt theo. "Ơ? Chẳng nhẽ không phải sư huynh nghĩ đến đại hội đấu kiếm sao?" Lâm Xuyên cười, lắc đầu nói: "Không phải. Đệ mà không nói, thì có khi ta đã quên mất là còn có cái đại hội đấu kiếm đó." "Vậy sư huynh là..." Lâm Xuyên than nhẹ một tiếng, sắc mặt bỗng trở nên nặng nề, hắn nhìn lên ánh trăng trên bầu trời, giọng điệu vừa bất đắc dĩ vừa buồn phiền nói: "...Chỉ sợ ta mà không quay về, người sẽ chết đói trên giường mất." Lúc này, hắn cầm cái chổi đi vào, dùng cái giọng hết sức nghiêm khắc nói với cô: "Rời giường." Vẻ mặt cô ai oán, thành thực đáp lời: "Không động đậy được..." Hắn nhíu mày, vừa quét rác vừa nói: "Cho người một phút." Cô càng thêm ai oán, thở dài thườn thượt. Một phút là bao lâu nhỉ? Cô cứ nghĩ như vậy, cho đến khi con nhện bị gió thổi lúc nãy bò trở về, nhẹ nh…
Tôi gặp một chuyện khiến tôi khó tin.Ōtsutsuki Hagoromo, Lục Đạo Tiên Nhân, ông mau tới nói cho tôi biết, sao tôi lại thành mẹ của ông?... lần đầu tiên tôi cảm thấy được cuộc đời có thể khốn nạn đến thế.…