Odnoliub
Tác phẩm gốc: Sói đầu đàn và cún nhỏTác giả: Ma VĩCouple: khoai môn - đậu phộng -> xanh vàng ᰔOCC…
Tác phẩm gốc: Sói đầu đàn và cún nhỏTác giả: Ma VĩCouple: khoai môn - đậu phộng -> xanh vàng ᰔOCC…
Đoản văn đam mỹ tui viết hồi còn là trẩu tre…
Nấm và rêu. Không chỉ có nấm, trên thân và cả dưới nền đất ẩm gần cây gỗ mục, từng đám rêu xanh rền đang lan tỏa khẳng định vị thế. Đã bao lần tôi muốn thu bé bản thân lại để thỏa sức bước đi trên cái nền mềm mại như nhung ấy. Rồi chờ một cơn mưa xuống, nhanh chân trú vào dưới tán dù nấm, ngắm nhìn cảnh vật được phóng đại cực hạn. Mà kể không có biến đổi gì về mặt kích thước, thế gian này với tôi cũng quá đỗi to lớn rồi.Tôi ghen với cả lũ kiến chăm chỉ, chúng được đi trên đám rêu (!), thành hàng ngăn nắp. Chắc gì tôi đã chăm được đến vậy, khi bản thân bé lại chỉ bằng lũ kiến? Song song với sự hưởng thụ là cả những sự hi sinh. Ai dám đánh đổi sẽ có được hạnh phúc tương xứng thôi. Author: Sour - sourmeanschuaBìa: Pinterest…
Tập hợp những đoản văn viết lúc ngẫu hứng của AT…
Các tản văn ngắn về mọi thứ !…
Đây là đoản ta viết từ lâu lắm rồi, lâu đến mức ta chả nhớ nữa =)) chắc sau cái phần 1 của phần đặc biệt "Cậu ấy luôn bên cậu"…
• Lấp đầy khoản không của anh bằng Hoa Tử Đằng.• Bởi vì nó hôi thối đến mức kinh khủng.…
" Có một ngày nụ cười rơi đâu mất Em ngẩn ngơ đi kiếm tận chân trời Chân trời xa, còn nỗi buồn có thật Nên đi hoài, chẳng hết nỗi chơi vơi..."…
Nhân vật:¯Phạm Anh Vy-cô:Ít nói,lạnh nhạt,cảm thấy mọi thứ nhàm chán,tự nhốt mình trong phòng tối,...Có cậu em họ tên Thiên hồi nhỏ có gặp nhưng gặp lại thì không nhớ cái gì hết,lâu quá rồi mà...¯Phạm Nhật Thiên-cậu:Ít nói,lạnh lùng,...Từ khi gặp cô chị họ thì thay đổi hẳn...Nhớ cô nhưng khi gặp làm ra vẻ không quen để xem cô có nhớ mình không...(Lại còn thử thách trí nhớ người ta nữa hả Thiên)…