Tình hình kinh tế- xã hội bốn tháng đầu năm 2011
…
"Vy Thanh, bỏ nó đi. Thằng đó khốn nạn như vậy mà mày còn thích nó hả?""Tao không tài nào mà bỏ được...tao xin lỗi..."…
có lẽ lương duy cương chiều huỳnh công đến hư rồi.…
1X1, HIỆN THỰC HƯỚNG, HIỆN ĐẠI, THỤ TRUY CÔNG, ĐAM MỸNguồn: Dicequeen…
Tôi vừa bước chân vào nhà sau một ngày làm việc và chiến đấu với thời tiết ngày hè nắng nóng, oi nồng khiến thân thể tôi như muốn nhão nhoét cả ra.Nhìn thấy tôi, thị nhà tôi hớt hơ hớt hải chạy ra, tay thì nâng cặp, tay thì nâng ví, mắt thì long lanh, mồm thì cất lời.- Anh, em mua được đất rồi, ở gần đây thôi, anh cất đồ rồi ra mình bàn kế hoạch.Tôi hoang mang vô cùng liền hỏi lại.- Nhưng...Chưa thốt đc ra thị đã chặn họng.- Không nhưng nhị gì cả, em quyết rồi, em xong hết thủ tục rồi.Tôi vã mồ hôi còn nhiều hơn cả bởi cái tiết trời Hà Nội ngày hôm nay, xua tay phân bua.- Nhưng mình đang sử dụng căn chung cư này còn chưa đủ sao?- Thì chính vì ở chung cư nên em mới phải mua đất, dù sao thì mình cũng phải làm cái gì đó để có cái thú vui lúc tuổi già chứ.Tôi điên mất, thị không biết tôi vẫn đang thiếu tiền chữa bệnh sao?, thị không biết tôi đang phải vật lộn sao? Thị không biết để có đc căn nhà gia đình tôi đã ở tôi đã phải chạy vạy và ăn mì tôm hết date bao tháng ngày không?Tôi ngồi thừ người ra và suy nghĩ về viễn cảnh tiếp theo của đời mình. Mới đc ăn cơm giờ lại tiếp tục mì tôm hết date, sao tôi chịu nổi.Đang hoang mang suy nghĩ thì thị kéo tôi ra ban công đĩnh đạc nói.- Em mua được chỗ đất mới này, một nửa trồng rau, một nửa trồng hoa. Sáng sáng, chiều chiều mình ra chăm bón, tưới cho tốt tươi, chẳng phải thú vui lúc tuổi già sao?Thị chỉ tay vào nào là rau, nào là hoa rồi tiếp.- Chính vì ở chung cư nên mình mới phải mua đất và tận dụng chỗ ban công này chứ. Nào treo lên giúp em cái.Tôi vỗ tay vào tr…
Xin nhờ, vị tiên sinh này, ngươi đọc sách đọc choáng váng là không?Bất quá là "Tiểu Tiểu " huých một chút,Ngươi nói cái gì phụ trách a?Giang hồ nữ nhân là không câu nệ tiểu tiết giọt!Chờ một chút?Lão ca trảo nàng trở về lập gia đình?Vẫn là cái ngược đãi cuồng?, vị tiên sinh này, liền ngươi , chạy nhanh phụ trách đi!Tuy rằng cùng điểm, nhưng hắn nói hội tận lực kiếm tiền là không?Tuy rằng sẽ không võ công, nhưng hắn nghiêm cẩn nỗ lí làm việc là không?Vừa vặn, nàng cũng không muốn gả cái người giang hồ.Đáng tiếc, nàng đang cùng cùng phu quân hảo hảo làm ruộng qua ngày,Lão ca liền đem nàng tróc đi trở về.Ngừng ngừng ngừng ——Kêu nàng phu quân đi lưu lạc giang hồ?Thí !Nàng cái kia đầu gỗ phu quân cái gì võ công cũng sẽ không thể, cùng đinh đương loạn hưởng,Sấm cái rắm giang hồ !Ai ai ai?Cái kia lạn đầu gỗ thật sự đi?Lại ngừng một chút,Cái kia khảm nhân tượng xắt cải thảo nhà giàu mới nổi thật là phu quân của nàng sao?…
⚠️ KHÔNG MẠNG TRUYỆN RA CHỖ KHÁC ⚠️…
duy cương đặt nụ hôn lên mái tóc người nhỏ hơn, ai mà có dè cái kẻ hùng hổ ngày trước lại giảng đạo lí cho lương duy cương bây giờ lại là người được nhận cái danh em bé đó chứ.…
Chủ mưu đã lâuTác giả: Y Hu Hi ÁpThể loại: Chủ công, ngắn, thanh xuân vườn trường, hỗ sủng, thụ truy công, HE.Sáng sủa đáng yêu công (Tần Khanh) x Lớp trưởng toàn năng văn nhã phúc hắc cường thụ (Cố Hứa)…
Sum1:Bằng một nụ hôn chớp nhoáng trên phố, Na Jaemin tìm thấy thiên thần của cuộc đời mình tại LA. Chắc thế.Sum2:"Kìa, chính là nó, cái đứa cầm thẻ hội viên của Huyck mà tao bảo mày hôm qua."Renjun nhìn theo hướng tay Jeno chỉ xuống khuôn viên tầng một của trường, cậu liền ngay lập tức nhận ra cái người đang đứng cạnh Donghyuck. Renjun nhướn mày "À" một tiếng."Quen nhau hả?" - Jeno nhìn phản ứng kỳ lạ của cậu rồi hỏi."Không quen."Huang Renjun có tật xấu rất thích nói nửa vời khiến không ít lần người khác hiểu lầm ý cậu, vì vậy, Jeno quyết tâm phải hỏi đến cùng."Thế là từng gặp qua?""Ừm." - Renjun chống tay vào lan can, cậu mỉm cười rồi nói tiếp. - "Từng hôn qua."…
"cứa lên da vết thương không lànhđể thời gian nhắc ta đã một lần đâu đớn."…
em là Phan Lê Vy Thanh anh là Lê Thành Dương từ cậu chủ và người hầu giờ đây em là vợ của anh ấy nhưng trớ trêu thây............ …
Éc éc éc Éc Éc ÉcÉc éc éc Éc ÉcÉcÉcÉc éc éc Éc Éc Éc Éc Éc Éc Éc Éc Éc…