Mạt thế
Iam…
Iam…
thue xe…
Tiếng chim hót từ núi xa, rừng cây mù mịt quanh co.Trong màn sương tĩnh lặng ấy mong chàng đếnHuệ chất lan tâm dù chỉ là một thứ nữ nhỏ bé.…
Lần gặp nhau lần đầu..anh nhớ gì ngoài cánh tay đầy sẹo và đôi mắt sưng kia? anh bỏ quên một tấm chân tình của em ở một con phố nhỏ, anh đã cướp đi người em yêu nhất giờ em chả khác gì con rối do anh điều khiển.…
"Không biết họ nghĩ cái gì nhỉ?"-"Ước gì tôi đọc được suy nghĩ của họ thí tốt ha..."…
Lâm thức dậy với cảm giác và hình ảnh lạ lẫm trong đầu. Cậu dần nhận ra cuộc sống của mình thật quen thuộc. Và thật không bình thường, một cách rõ ràng.…
Có anh người yêu là một ông chú cảm giác thế nào ???…
Người thứ ba đối với bạn là đúng hay sai?Trong một cuộc tình bạn chấp nhận là người thứ ba thì là bạn đúng hay là sai?Đúng người, đúng thời điểm là một niềm hạnh phúc...Đúng người, sai thời điểm là hai nỗi cô đơn...Sai người, đúng thời điểm là bất lực...Sai người sai thời điểm là bi thương...Đúng người, đúng thời điểm là cổ tích...Đúng người, sai thời điểm là thanh xuân...Bạn không thể biết khi nào mình sẽ yêu say đắm một người...Và bạn càng không thể cầm đồng hồ để hẹn giờ cho tình yêu xuất hiện...…
shine sun…
Muội muội ngoài dự đoán mọi người đào hôn, làm cho nàng không thể nào lựa chọn gả nhập thiên gia. Theo đại hôn chi đêm độc thủ không khuê, đến biết được vị hôn phu khắc cốt minh tâm từng, nàng vẫn lạnh nhạt chỗ chi. Gả cùng hoàng tử, vốn là nhất định cùng yêu không quan hệ. Nàng chỗ ý, bất quá là hộ người nhà an ninh. Nàng bạn hắn, từng bước một, vấn đỉnh thiên hạ.…
❝ tôi gặp người nơi kinh thành huế, mặt trời gần lặn xuống dãy núi kia, dùng chút sức lực cuối cùng chiếu rọi tia nắng qua gương mặt người , gió heo mây thoáng thổi qua sợi tóc đen mượt mà phấp phới mùi hoa bưởi, đôi mắt xám u buồn ngước lên nhìn bầu trời hoàng hôn, tôi chót dại sa vào đôi mắt ấy, sa vào đôi mắt chẳng thể nhìn thấy thế gian này đẹp ra sao ❞- special fic : 🍂…
Nội dung giống tiêu đề. À. . . gọi con Au là Nea nhá. :3Ảnh bìa by Nea.…
Thẩm Huệ Đông là pháp y hàng đầu trong ngành. Trải qua vô vàn vụ án khiến anh nhận ra thứ ấm áp nhất là lòng người mà thứ đáng sợ nhất cũng là lòng người. Rời xa thành phố năm năm khi quay lại a vốn nghĩ trong lòng chỉ là thù nhận dành cho Sơ Điềm người con gái anh luôn cất giấu trong lòng bấy lâu nay. Ấy vậy mà khi gặp lại cô anh chợt nhận ra hận sâu sắc không bằng yêu sâu đậm…
Tớ không còn muốn gặp ngưòi tớ vô cùng muốn gặp nữa, bởi vì tớ sẽ đi gặp người vô cùng muốn gặp tớ!…