[Vkook] Dù biết sẽ không có kết quả
" anh ta bị mù thật ư ?? " " đúng vậy... Thật sự là vậy " Ông trời không những đã cướp ba mẹ của hắn mà còn cướp đi đôi mắt ấy Sự thật quá tàn nhẫn…
" anh ta bị mù thật ư ?? " " đúng vậy... Thật sự là vậy " Ông trời không những đã cướp ba mẹ của hắn mà còn cướp đi đôi mắt ấy Sự thật quá tàn nhẫn…
dòng đời cứ trôi , trôi ko nhẹ nhàngđời nó trôi ko nhẹ nhàng , ngày nó đc sinh mọi người đều hạnh phúc vì nódòng đời cứ trôi , trôi qua mặt nóđời cứ lặng lẽ trôi qua mặt nó đến khi nó chết nó mong sẽ có người khóc vì nó…
Liệu họ có đến được với nhau không?…
kỳ tiểu tinh, một cô gái có nhan sắc đẹp tuyệt trần nhưng lại có sở thích đùa giỡn tình cảm của đàn ông. một lần cô bị dính một lời nguyền rằng trg mắt mọi đàn ông cô là kẻ xấu xí nhất và xuyên không về cổ đại, nơi có một chàng trai cũng là huyết tộc giống cô. Chàng trai nhe răng ra cười một cách đầy nham hiểm, bịch mắt cô lại, nhẹ nhàng liếm và rồi...…
Tên nhân vật có thể trùng với tên của người nổi tiếng.Nhưng những sự việc trong truyện không phải viết về cuộc đời thật của họ.Trong fic này, số phận họ nằm trong tay tôi.Bạn có thể tưởng tượng nhân vật dựa vào hình mẫu họ ngoài đời.Nhưng xin đừng đánh đồng!…
Tác giả: ỐcThể loại: Nam x nam, 1x1, hiện đại, ấm áp, ngọt ngào.Lời tựa:"Cho đến thật nhiều năm sau, tiếng hát năm ấy của anh vẫn luôn là thứ em muốn được nghe thấy mỗi ngày".Cậu học sinh đi ngang qua phố vắng. Bầu trời đổ mưa, bốn phía chìm trong biển nước trắng xóa đi cùng với không khí mơn man mát lạnh. Người ta đi đường vội vã, chỉ mình cậu đứng lặng dưới mái hiên nhỏ như đang chờ đợi một ai. Cậu nghiêng đầu, bỗng đôi mắt đen láy sáng lên khi nghe thấy một lời ca vang vọng từ khung cửa sổ nhà nào đó. Âm thanh êm ái, du dương. Giọng nam trung ấm áp, da diết. Âm vang như thác đổ mà thanh thoát như mây mờ trên đỉnh núi cao. Cậu đứng đó, yên lặng thật lâu. Đôi mắt đẹp khép hờ, khuôn mặt rạng rỡ mơ màng, nhỏ nhẹ hát theo từng lời ca.Xa xa, tưởng như đang thấy bóng ai ngồi dưới con mưa, bàn tay gảy đàn, khóe môi thấp thoáng nét cười, dịu dàng cất lời thiết tha.P/S: Truyện do mình viết, dù gạch đá khen chê cũng chân thành mong mỏi được góp ý. Xin cảm ơn và chúc vui vẻ. Thân!…
Là sưu tầm ảnh trên Pin á Nguồn là Pinterest nha…
đam Mỹ…
Đam Mê…
giúp bạn biết về văn nghị luận…
- Lãnh Tử Tình, 25 tuổi, trong mắt người khác là một cô gái trầm mặc ít lời, không chỉ tiến thủ, cũng là 1 nhà văn được yêu thích trên mạng xã hội. - Lôi Tuấn Vũ, 33 tuổi, giám đốc Tập Đoàn Kiều Dương. Hai người từ nhỏ đã có hôn ước, vì yêu cầu bức thiết của hai bên cha mẹ liền đồng ý kết hôn Nhưng không ai biết ở trước hôn kỳ, hai người nhất trí lập hợp đồng hôn nhân, chỉ có 365 ngày, ước định hợp đồng rất đơn giản, cấp đôi bên đầy đủ tự do... Kết hôn không lâu, Hắn đã vi phạm hợp đồng, cưỡng ép cô... Nhưng lớn tiếng thổ lộ ra, lại là tên người phụ nữ khác... Tuyệt vọng xoẹt qua đáy mắt, cô cười lạnh đóng gói hành lý ,rời nhà trốn đi! Đều nói "Hồng nhan bạc mệnh" ,cô chẳng phải hồng nhan, sao cũng giống trong tiểu thuyết bị mất trí nhớ? -"Anh là ai?" Sự sợ hãi tràn dâng trong lòng, người trước mặt này, cô chưa bao giờ gặp qua. Đáy mắt người đàn ông xẹt qua một tia sáng, nâng cằm cô lên: "Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là, tôi là người đàn ông của em!" Sau khi khôi phục trí nhớ lại, cô trong lòng thầm chửi hắn trăm ngàn lần! Anh là người đàn ông của tôi! Đúng mới là lạ! Lại đóng gói 1 lần nữa, cùng nắm tay 1 người đàn ông khác bỏ trốn! Nhìn những đoạn miêu tả mấy màn mây mưa thất thường trong tiểu thuyết của cô, con người người đàn ông bắn ra ánh mắt khát máu muốn giết người: "Lãnh Tử Tình, em được lắm, đem tôi ra để thể nghiệm cuộc sống?! Trò chơi của em đã kết thúc? Nhưng trò chơi của tôi chỉ vừa mới bắt đầu!"…
Fanfic Phương Hoa, Di Vãn, Bệnh Phi ... bla bla, nói chung là gì cũng có. Từ fanfic đồng nhân đến phân tích suy luận. Rảnh là lên, không có lịch cố định đâu. Mấy bà đọc vui vẻ. 😘…
Tác giả: Kim Bính Nội dung: Cuộc sống của Diêu Ngạn cứ ngày ngày trôi đi trong bình lặng, mong muốn lớn nhất của cô chỉ là cố gắng chăm chỉ kiếm tiền, làm tròn trách nhiệm báo hiếu cha mẹ. Mùa hạ oi bức năm ấy, mặc cho bố mẹ phản đối, cô một mực từ bỏ công việc đang làm về quê sinh sống.Diêu Ngạn vô tình chạm trán Tưởng Nã, kẻ luôn dùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống để nhìn cô, kể từ đó cuộc sống của cô không còn những tháng ngày bình lặng nữa.Diêu Ngạn: “Tôi không có hứng thú với anh. Anh không có quyền ép buộc tôi!”.Tưởng Nã: “Tôi có hứng thú với em là được!”.…