Đại dương trong mắt
Lá thư gửi một thằng ngốc.…
Lá thư gửi một thằng ngốc.…
một phiên bản RECORD OF RANGNAROK theo kiểu truyện chữHơi khác so với bản gốc…
lichaeng🔞, tục tĩu, nhiều phân cảnh 18+, đọc khó chịu thì rời đi.…
Phần 1 là lấy ý tưởng từ cái MV đang hot đó, Lạc Trôi~phần còn lại là xây dựng trên sở thích và trí tưởng tượng của bản thân, không có ý xúc phạm ai, chủ yếu là mình thích thì mình viết thôi.…
Ở một miền quê sông nước U Minh - nơi khói nhang còn nghi ngút giữa những ngôi miễu cũ, nơi lời khấn vẫn râm ran trong đêm gió lộng - có những câu chuyện người sống không thể giải thích, chỉ người chết mới hiểu được. Đất còn linh, nước còn thiêng, mà quỷ thần chẳng bao giờ chịu ngủ yên.Đây là một truyện dài mang màu sắc đô thị huyền bí pha trộn tâm linh dân gian Nam Bộ, nơi phong tục cúng kiếng, thần linh bản địa, âm phần - dương thế đan xen, đậm đặc những nét văn hóa tâm linh của người miền Tây. Từ những cái miễu rách hoang tàn bên đường, cho tới bàn thờ ông bà trong mỗi mái nhà tranh, từng chỗ đều có một linh hồn trú ngụ, một mối nhân quả chưa dứt, một bí ẩn cần được giải.Truyện không đơn thuần kể lại chuyện ma - mà đi sâu vào nghi lễ, tín ngưỡng, trận pháp, chú thuật và những di sản linh dị bị lãng quên giữa thời hiện đại. Từng chương là một mạch chảy của huyền cơ, tâm pháp, lời nguyền và những giao kèo giữa người với quỷ, giữa trời với đất, giữa lòng người với những linh hồn không siêu thoát.Có những nơi từng là miếu thờ, giờ thành trụ điện. Có những vong linh từng là thần giữ xóm, nay hóa quỷ cô đơn. Có những người trẻ vô tình bị cuốn vào trò chơi giữa âm dương - nhưng càng đi sâu, họ càng hiểu rằng: đây không phải chuyện của riêng ai, mà là nghiệp quả truyền đời, là lời nhắn nhủ từ cõi vô hình gửi đến những kẻ còn tin vào điều thiêng liêng.Truyện mang phong vị lạnh lẽo như gió sông tháng Chạp, linh thiêng như tiếng mõ chùa đêm rằm, và ẩn chứa những sự thật về cái chết, sự s…
Cua nhân viên mới…
Tên truyện: Bàn ăn nhỏ phủ Khai PhongHán Việt: Tiểu bàn ăn Khai Phong PhủTác giả: Ngư Thất ThảiTình trạng: Đã hoàn (136 chương) Editor: Quán ăn đêmBeta từ chương 1-25: @HnNguynLBo và @anndg0617Truyện này dịch chưa được sự cho phép của tác giả, mọi người bưng đi đâu thỉnh ghi rõ tên nguồn và editor!!!Văn án: Triệu Hàn Yên không riêng gì là một đầu bếp giỏi, nàng còn rất giỏi trong việc nghe thấy tiếng lòng liên quan tới 'Ăn'."Thích ăn cái gì?"Bạch Ngọc Đường: "Vì sao phải nói cho ngươi?" Tiếng lòng: "Cá nướng, thích ăn cá chép nướng. Triển Chiêu: "No bụng là được." Tiếng lòng: "Hy vọng sau khi ăn xong có điểm tâm ngọt ta thích."Bao Chửng: "Tùy ý liền được." Tiếng lòng: "Rất muốn ăn gà, nhưng không dám nói."Phạm nhân: "Hỏi cái này làm chi?" Tiếng lòng: "Trước khi giết người vừa ăn xong một cái bánh hoa quế, có chút dính răng."Bản dịch này thuộc về Quán ăn đêm, truyện chỉ được đăng trên hai trang web là Wattpad và TruyenHd, truyện trên các trang khác chính là ăn cắp. Truyện được cập nhật sớm nhất trên Wattpad!…
Cậu sinh viên năm cuối Đức Trí rơi vào bể tình với anh thủ thư đẹp trai Công Hiếu từ cái nhìn đầu tiên.- Tên truyện: a little love story- Couple: Huỳnh Công Hiếu x Nguyễn Ngọc Đức Trí (DickDT)- Thể loại: Short-fic, AU, Không phải rapper, No girlfriend, Thủ thư soái ca x Sinh viên năm cuối❗️Truyện chỉ mang tính chất giải trí, không liên quan đến đời thật. Nghiêm cấm chia sẻ truyện công khai ra ngoài Wattpad.© Ảnh: Facebook. Template: Canva.…
Tình là thứ lay động lòng người nhất, tôi là Tuấn, cả đời say tình vì anh…
Ta và Thái tử vốn là thanh mai trúc mã, nhưng một tờ thánh chỉ đã định đoạt cho ta trở thành nữ nhân của Hoàng đế, mẫu hậu trên danh nghĩa của y. Nào ngờ, ngày Bệ hạ băng hà cũng đến quá sớm. Ta trở thành Hoàng Thái hậu, một mình cô độc giữa cung vàng điện ngọc.Ngày tháng qua đi, khi người trúc mã năm nào nay đã vững vàng trên ngôi cửu ngũ, tay nắm càn khôn, định đoạt thiên hạ, chính y lại tự tay ban cho ta một chén rượu độc."Thần nhi khấu tạ mẫu hậu. Cung tiễn mẫu hậu."Ta ngửa mặt, cất một tiếng cười khẽ. Nụ cười ấy vừa kiêu hãnh ngạo nghễ, lại vừa bi thương đến tột cùng."Chỉ nguyện quân vương sau này đừng vương vấn chuyện cũ, một lòng gìn giữ giang sơn xã tắc, để non sông này vạn đời vô lo, thiên thu trường tồn, vạn tuế trường an."Dứt lời, ta nâng ly rượu độc nơi ngự án, dứt khoát uống cạn. Trong khoảnh khắc, độc dược thấm vào lục phủ ngũ tạng, cơn đau tựa ngàn vạn mũi dao xé nát tâm can. Trước khi ý thức hoàn toàn chìm vào bóng tối, trong cõi hư vô mờ mịt, ta dường như nghe thấy một tiếng gọi khản đặc, run rẩy vọng về:"...Đợi ta..."Mùa thu năm Quảng Đức thứ tám, Hoằng Ý Hoàng Thái hậu băng hà tại cung Trường An.…
Tác Giả: Ngọc NgọcThẩm Hạo Hiên x Vương Nguyên.Năm tháng quen nhau đại học. Bốn năm đại học cùng hai năm cùng nhau bươn chải trên thành phố thủ đô hoa lệ. Những ngày thiếu thốn đùm bọc lẫn nhau, phòng trọ hẹp nhỏ chưa khi nào khiến Vương Nguyên chán ghét khó chịu. Vì nơi nào có anh, đều là tổ ấm tốt đẹp nhất, đều khiến Vương Nguyên vừa ý vô điều kiện. Khi anh đạt đến công thành danh toại, một phần cũng có công sức của cậu góp vào, ủng hộ, giúp đỡ. Ấn tượng như thế vậy, anh gạt bỏ thực nhanh chóng, nhanh chóng tới nao lòng, thương tâm. Trải qua bốn mùa phượng đỏ rực cháy. Cùng nhau ngắm hoa anh đào hồng phấn đầu cành. Lại chở nhau dưới tán lá phong rực rỡ hoa lệ. Sau cái chết tại nạn xe hơi. Vương Nguyên nhận ra rằng, người đàn ông luôn mỉm cười ngọt ngào như nắng ấm đầu đông kia, tất cả chỉ là giả tạo.Trọng sinh, những ký ức còn sót lại tuyệt đối là không mơ hồ. Vương Nguyên nhớ, ngày hắn ta hạnh phúc cùng tân nương của mình. Nhớ, lễ tang của bản thân, biệt chẳng thấy mặt Dịch Dương Thiên Tỉ đâu. Trả thù? Không, giữa Dịch Dương Thiên Tỉ và Vương Nguyên có khi nào tồn tại thù hận. Kẻ ngu ngốc là Vương Nguyên, sẽ không mù quáng mà đem sự khờ dại ấy biến thành thù hận một cách lãng xẹt như vậy.Thế nhưng mọi thứ sau khi Vương Nguyên trọng sinh, quá khác biệt. Nhân vật mà trong kiếp trước của Vương Nguyên, không hề thấy xuất hiện, bây giờ, lại khiến cậu không thể không bị cuốn vào. Thẩm Hạo Hiên, chính là khác biệt lớn nhất của kiếp trước và kiếp này.…
Anh cưới cô về làm vợ nhưng không phải vì yêu mà là vì cô có dung mạo giống với người phụ nữ anh yêu. Bị người ta mắng chửi, mỉa mai cô nhịn. Anh hững hờ, anh vô tình cô cũng không hề than phiền. Anh mang phụ nữ về nhà cô cũng mắt nhắm mắt mở coi như không thấy. Anh nói anh yêu cô, anh quan tâm cô. Nhưng tất cả những việc anh làm với cô không phải vì yêu mà vì một mục đích khác. Trích :" Thừa Dật em hỏi anh, trước giờ anh có từng yêu em dù chỉ một chút hay không "" .... "" Im lặng coi như là không rồi, Thừa Dật em chỉ muốn hỏi anh một câu duy nhất, anh đồng ý cưới em vì điều gì. Xin anh hãy trả lời thật lòng cho em biết, có được hay không "" Em giống cô ấy "" À....haaaa hoá ra từ trước đến nay em cũng chỉ là người thay thế "-----Đọc rồi cho mị xin một vé vote nhoa😘…
lưu giữ em vào những thước phim ngắn dưới màu xanh của biển cảnhiếp ảnh gia nghiệp dư x người tình của gã.…
Giới thiệu truyện:Diệp Nhân Sênh nhất định là một sư phụ có lịch sử đau buồn nhất, khi không lại níu kéo đồ đệ hơn cả đỉa...Đồ đệ đại nhân rất lãnh đạm, đồ đệ đại nhân rất xấu bụng, đồ đệ đại nhân tuyệt không đáng yêu chút nào...Nhưng...[Mật ngữ]: Đồ đệ hứa sẽ bảo vệ người. Hả... cô tuyệt đối sẽ không nghĩ rằng là...tình yêu online! Không biết từ khi nào, đã để ý đến một người. Lúc anh ta online, dù không ở cùng một chỗ, nhưng khi nhìn thấy cái tên kia lóe lên trong danh sách "bạn tốt" thì lòng tràn đầy vui mừng. Một thời gian người ta vắng mặt, cô chẳng thấy hứng thú với thứ gì cả, hết lần này đến lần khác cứ f5 tin tức bạn tốt chờ anh lên mạng. Lúc thì chua xót lúc thì ngọt ngào, chịu đựng trăm mối dày vò. Cho đến một ngày cô mới giật mình, cứ nhăn nhó lề mề như vậy chẳng giống Diệp Nhân Sênh cô chút nào. Nhưng hình như...cô đã thích Lệnh Hồ mất rồi. Được rồi, nếu đã xác nhận rõ tâm ý, vậy thì hãy cố lên nào Sênh bé con! Có thể cuối cùng khi đã thành công, những cô gái như cô sẽ mọc lên như nấm cho xem! Lúc ấy cô đang đứng giữa đấu trường, uy phong lẫm liệt. - [Thế Giới] Sênh Sênh Ly Nhân: muốn cướp người đàn ông của chị đây, thì hãy bước qua xác chị đã!…
Lấy cảm hứng từ bài hát " Ngốc " của Hương Tràm, dựa trên MV luôn nè 1 buổi chiều rảnh rỗi ngồi nghe thế là ý tưởng tuôn trào :))) Mong mọi người ủng hộ truyện ạ ❤❤ ❤❤ Cam san mi ta ❤❤…
Một câu chuyện nhẹ buồn về hai tâm hồn tuổi mười bảy - khi người ta vừa biết rung động, vừa học cách tồn tại trong thế giới nhiều vết cứa. Hoàng Cát Minh - cậu nam sinh lớp 11A4, đẹp trai, trầm lặng, luôn giấu mặt sau lớp khẩu trang và mái tóc dài che gần hết đôi mắt. Một nốt ruồi nhỏ dưới môi trở thành cái cớ để cậu bị trêu chọc, để rồi nỗi tự ti cùng chứng rối loạn lo âu xã hội (SAD) khiến Minh ngày càng khép kín, sống như cái bóng trong lớp học của chính mình. Đình Phạm Việt Anh - lớp 11A9, thông minh, hòa đồng, giỏi ăn nói và luôn mỉm cười. Cậu là kiểu người khiến ai cũng nghĩ rằng "có gì mà buồn được chứ?" Thế nhưng đằng sau vẻ ngoài ấy là những vết roi sau lưng, những cơn ác mộng không lời và một tuổi thơ chưa bao giờ trọn vẹn.Một người như cái bóng. Một người giỏi che giấu.Hai mảnh đời chẳng có gì liên quan - vậy mà lại bước vào quỹ đạo của nhau bằng một cách rất lặng lẽ.Một ánh nhìn vụng trộm sau lớp khẩu trang.Một nhịp tim lỡ chệch giữa sân trường đầy nắng.Một cậu trai chưa từng được khen... và một người đầu tiên dám gọi nốt ruồi ấy là "đẹp".Giữa những tổn thương chưa lành, những ghen tuông trẻ con và cả những lần muốn từ bỏ - liệu hai cậu thiếu niên ấy có thể tìm thấy chút bình yên trong nhau?…
"Lần đầu gặp em tôi đã biết chúng ta sẽ thuộc về nhau rồi, nhìn em như đóa hoa hồng đầy mê quyến khiến tôi say đắm không cách nào thoát ra, tôi yêu em, yêu từng chi tiết nhỏ nhất về em, tất cả mọi thứ liên quan đến em, hãy bên nhau mãi mãi nhé" - Trang Pháp"Em cứ nghĩ em và chị là hai thái cực khác biệt không thể chạm đến, nhưng ngày chị vươn bàn tay ấy nắm lấy tay em thì em đã biết yêu là gì, em sẽ trân trọng mọi phút giây được bên chị dù là nhỏ nhất, hãy bên nhau mãi mãi nhé" - Lan Ngọc…
fic SE PPW°°°Ngày em ra đi tôi cũng nhất mất đi một nửa linh hồn.- Chắc hợp với mấy bn đô nhẹ, vì tui cx sợ SE lắm.…