|junphuc| nơi đâu cũng là anh
"điều em muốn là hiện tại, chứ không phải tương lai xa vời kia." - đâu đâu cũng là em, youngcaptainhttps://archiveofourown.org/works/58720990…
"điều em muốn là hiện tại, chứ không phải tương lai xa vời kia." - đâu đâu cũng là em, youngcaptainhttps://archiveofourown.org/works/58720990…
lưu ý siêu siêu mạnh!!!!chỉ có 3 couplestnekojunphucsookaymotip siêu cũ siêu mất dạy nhưng mình thíchwarning : ooclowercasekhông có thật…
Once again I write about you, write for you, write about love I never had…
Rốt cuộc Minh Hưởng có từng để tâm đến em không? Hay đó chỉ là sự ảo tưởng của kẻ si tình?Đông Hách chẳng tài nào xoá nhoà hình ảnh chàng trai Sư Tử ấy khỏi đoạn kí ức thanh xuân của mìnhÙm húm, thì sẽ có một số từ ngữ hơi ấy một xíu, vì bối cảnh là ở trường học. Mà học sinh thì không thể nào thiếu những pha nói bậy được đúng không??? Mong là mọi người đừng nên quá nhạy cảm với ngôn từ mình dùng nha😸…
15 days challenge: Blue core1. Bầu trời vào hôm tôi tỏ tình cậu. 2. Cánh bướm xanh. 3. Tôi đã được tự do chạy trên con đường tôi muốn, kéo theo hàng ngàn niềm vui theo sau tôi. 4. Áo sweather xanh. Nó là đồ đôi đầu tiên với cậu. 5. Tiệm cà phê vào một ngày chiều. 6. "Này, hôm nay lại đi trượt ván với tôi chứ?" 7. Những chai soda lạnh vào mùa hè. 8. Em ngã người xuống cánh đồng hoa lưu ly. Trên môi còn nở nụ cười hoạt bát. 9. "Thiếu cây bút chì màu xanh dương rồi..." "Nè, cho mượn đấy." Và đó là bắt đầu cho tình yêu của tôi. 10. Cánh diều mà tôi và cậu cùng thả. 11. Kilig. 12. Mặt trăng xanh. 13. Đôi mắt em long lanh tựa như giọt nước rơi xuống viên saphire. 14. Bất cứ khi nào khóc, xin hãy viết ra ước mơ của cậu trong một chiếc máy bay giấy và ném nó lên bầu trời. 15. Chìm dưới đáy biển sâu.---…
Park Jimin là 23t cô gái đã học xong đại học được 3năm rồi nhưng ko có công việc gì để làm và đã phỏng vấn 999 lần đều bị rớt hết. Lần phỏng vấn thứ 1000 này của Jimin ko biết phải làm sao.Jeon Jungkook 25t chàng trai có học vấn ổn định và đang làm giám đốc của một công ty có tiếng trong thị trường Hàn Quốc. Công ty của anh ấy đang tuyển nhân viên và trong đó có Jimin xin vào công ty Jeon Thị.Kim Taehyung 24t chàng trai cũng có học vấn ổn định như Jungkook nhưng Taehhyung ko phải là giám đốc hay gì chỉ là Phó Văn Phòng Tổng nhưng tại vì gia đình của anh ấy rất khác về việc đổi giám đốc hay chủ tích. Phải làm theo gia đình như từ một nhân viên nhỏ bé rồi mới từ từ tiến dần lên những cấp bật cao.Min Suga 26t chàng trai nghĩ gì thì nói ra ko bao giờ nghĩ đến việc mình nói ra sẽ bị gì cứ bất chấp mà nói thế thôi. Nhưng khi nói xong thì mới biết mình đã làm đúng hay sai.…
Anh chỉ muốn câu giờ với em cả đời.[ Thỏ x Hải Ly ]…
"Phạm Gia Khang, cho dù có nói ngàn lần, tôi vẫn thích cậu!!"Tô Thiên Vy nói lớn trước mặt anh, micro trên vạt áo tốt nghiệp màu đen vọng lại trên chiếc loa phát thanh của trường, cả trường đang ồn ào thì bỗng im lặng "Xin lỗi, nhưng tôi không thích cậu, cho dù cậu có nói ngàn lần thích tôi!"…
Cô ngây thơ, hiền lành, nhõng nhẽo. Anh độc ác, tàn nhẫn, vô lương tâm. Anh yêu cô, cô yêu anh.... Hiểu lầm... Đau thương... Sự thật... Diễn biến mới.... Em gái nuôi... Nước mắt.... Con người thật... Fic mới của au ạ<3…
Jing Yuan là giáo viên chủ nhiệm của Yanqing, thầy là giáo viên dạy môn hóa môn mà Yanqing tệ nhất sao nhiều kèm cặp yanqing thì cậu đã lỡ phải lòng thầy chủ nhiệm của mình Tác giả : YasukoManga: Bé iu của Yaoshimong mọi người ủng hộ nha…
Hà Dữ và Hầu Minh Hạo đã có hôn ước từ nhỏ, thế nhưng trớ trêu thay Hà Dữ trong lòng đã có người không thể quên còn Hầu Minh Hạo lại đem lòng yêu anh từ lần gặp gỡ đầu tiên. ...…
Series Đơn phương... nói về tâm tư, nỗi niềm của những cô gái ôm ấp mối tình đơn phương của mình mà không thể bộc lộ với người mình yêu dù chỉ một chút nên đành gửi gắm qua từng câu chữ, chỉ mong một ai đó có thể thấu hiểu...…
Đây là nhật kí của mình. Để khi đọc lại, mình biết mình yêu anh tới chừng nào...…
Thấy ít fic viết về Yukimura quá hà :<
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…
Bài thơ này tôi viết cũng khá lâu rồi.Bài thơ này tôi dành tặng anh, một người con của mảnh đất Long An.Bài thơ này tôi dành tặng anh, một chàng cầu thủ phải vĩnh viễn gác lại niềm đam mê với quả bóng tròn khi tuổi đời còn rất trẻ.Mong anh an nghỉ.…
Hoàng Thanh Trương là một chàng trai lạnh lùng, trầm mặc, sở hữu vẻ ngoài hoàn mỹ được ví như "Nam vương". Với chiều cao nổi bật, đôi mắt sâu thẳm và khuôn mặt góc cạnh, Trương luôn là tâm điểm chú ý. Nhưng ẩn sau vẻ đẹp ấy là một trái tim cô độc và tổn thương. Anh lớn lên trong sự ghẻ lạnh của mẹ, sự cô lập từ bạn bè và nỗi đau mất cha, khiến anh mang ác cảm sâu sắc với con gái.Dù khép kín và luôn giữ khoảng cách với mọi người, Trương lại không thể kìm nén tình cảm đặc biệt dành cho Dương Tự Khánh - người bạn thân từ thuở nhỏ. Tình cảm ấy lớn dần theo năm tháng, nhưng Trương luôn giấu kín, sợ rằng Khánh sẽ không thể đáp lại hoặc thậm chí xa lánh mình nếu biết sự thật. "Nếu cậu ấy biết tôi thích cậu ấy... liệu Khánh sẽ còn coi tôi là bạn thân không?" - Trương tự hỏi, nỗi lo lắng luôn bủa vây tâm trí.Mọi chuyện bắt đầu thay đổi vào một buổi sáng mùa hè, khi Khánh vội vã đạp xe đến trường và té ngã trước mặt Trương. Cảnh tượng Khánh lúng túng, đau chân, và Trương cõng cậu đến phòng y tế không chỉ là một khoảnh khắc gần gũi mà còn khơi gợi những cảm xúc sâu kín trong lòng Trương. Dù cố gắng tỏ ra bình thản, nhưng ánh mắt lo lắng và bàn tay dịu dàng của Trương lại nói lên tất cả.Khánh vẫn luôn giữ được sự vô tư trong mọi tình huống, đôi khi còn đùa cợt mà không hề hay biết: "Cậu là bạn thân của tớ, Trương! Dĩ nhiên tớ tin cậu hơn bất kỳ ai khác." Nhưng liệu sự vô tư ấy có khiến Trương mãi mãi không dám thổ lộ?…
Tình cảm còn đau hơn cả đơn phương....…