Call me
Truyện về hồi ức của cô bé Hy và hành trình tìm lại "ước mơ" thuở bé của mình. Những hồi ước và kỉ niệm ùa về với chiếc điện thoại của cô béSẽ có những tình tiết hơi phi logic…
"Dù chàng trai của em có đến muộn đi chăng nữa, thì vẫn sẽ đến. Hoa Quỳnh ấy, dù muộn màng thì nó vẫn nở, vẫn mang hương thơm tinh khiết biểu xén không gian này!" Thành, cậu trai hiền lành thường xuyên được gửi những bức thư kì lạ bỗng nhiên phải lòng cô bạn lớp kế. Lợi, cậu trai chững chạc trước tuổi, lúc nào cũng tỏ ra cứng rắn.Tuấn, một cậu trai thông minh nhưng có vấn đề với gia đình.Minh, một cậu trai hoạt bát nhưng chất chứa nhiều nỗi buồn trong lòng.Cùng nhau trải qua cái tuổi 17 với bao nhiêu cảm xúc vui vẻ có, đau buồn có, hờn ghen có tương tư cũng có của 4 nhân vật, vì tuổi trẻ, không chờ ai cả...…
Warning Bạo LựcJun bị XHTD Oneshort…
Anh và Cậu hai thế giới khác nhau ....nhưng lại có điểm chung" luôn là kẻ đau thương"Thế tại sao ....anh lại mang đều ngọt ngào...cậu mong nhất biến thành sự đau thương không hồi kết...Sau đó...lại bắt cậu mãi mãi bên anh...thật khó hiểu...biết bao ?.…
- Đơn giản là vì tớ thích câu…
vô gòi bt nghe…
nói chúng là xả những ảnh OTP của tui nha Thể loại:Boylove,contryhuman,...Không bít nói j hơn>^<…
ừm đơn giản là tôi cho những nhân vật của thời đại cũ nhìn thấy tương lai( truyện của tôi sẽ ko giống bản gốc ví dụ như là yamato sẽ vào băng)…
Từ chap 1 - 12 mn qua nick cũ của toii * dinhphuongliny* đọc nha Do nick kia bị lỗi nên tôi buộc phải đăng truyện từ chap 13 bên nick này , mong mn thông cảm ;-;…
Truyện của toyy ngắn ngắn xinh xinhhh <33…
Đôi khi vì quá mải mê, tất bật với cuộc sống bận rộn của chính mình nên ta quên mất đi những giá trị đẹp đẽ quanh mình. Và tôi cũng không ngoại lệ, guồng quay hối hả của cuộc sống đã kéo phăng tôi ra khỏi quỹ đạo riêng của chính mình. Đối mặt với vô vàn những thay đổi không hề lườn trước được đang chầu trực xảy ra hàng ngày, hằng giờ tôi vẫn mong sau một lần được dừng chân và nhìn lại, nhìn lại để thấy mình đã trải qua những gì, đã đi được bao lâu, bao xa và sắp phải trải qua nhũng gì trong tương lai. Giống như những vẻ đẹp bị lãng quên vậy, tôi luôn ước giá mình có thể làm tốt nhất có thể, làm tốt để khi nhìn lại mình vẫn có thể còn thấy được những vẻ đẹp đã từng rất chói sáng, chói sáng đến mức cho dù có bị hiện thực nghiệt ngã vùi dập đến mức nào đi chăng nữa, chỉ cần được gột rửa, được bức mình ra khỏi những lớp bụi thời gian kia vẻ đẹp đó sẽ trở nên tỏa sáng hơn bao giờ hết, chắc chắn rằng nó sẽ còn rực rỡ hơn cả trước khi chúng bị lãng quên.…