[Taegi] (SE) NGƯỢC TÍNH
"Nếu như mỗi người đều ví mình như một loài hoa,thì tôi sẽ là một loài hoa đặc biệt khác!" Các bạn nghĩ,tôi rất đặc biệt, cũng đúng,nhưng, tôi là một loài hoa không tên!"Author: Muối…
"Nếu như mỗi người đều ví mình như một loài hoa,thì tôi sẽ là một loài hoa đặc biệt khác!" Các bạn nghĩ,tôi rất đặc biệt, cũng đúng,nhưng, tôi là một loài hoa không tên!"Author: Muối…
【DROP】Tác giả: Lí Xián黎贤Thể loại: Tình trai - Hoan hỉ oan gia - Hàng xóm - Đời thường - Vườn trường.Tại một thị trấn yên tĩnh nằm phía xa ngoại thành, nơi có những khu nhà nhỏ liền kề nhau.Trong một khu nhà nọ, có hai cậu thiếu niên trẻ tuổi không biết vô tình hay hữu duyên mà sống gần nhau.Mùa khô nóng nực qua đi, mùa mưa ẩm thấp đi đến, có những lúc vui, cũng có những lúc buồn. Nhưng cảm xúc dù thế nào đi chăng nữa, hai con người ấy vẫn bình dị mà trải qua.Cùng chung một sở thích, cùng chung một đam mê, cùng nhau nỗ lực luyện tập, cùng nhau đến trường vượt qua những mùa thi cử, cùng ngồi bên nhau trên mái hiên xập xệ ngắm những vì sao tỏa sáng.Tôi và cậu là đối thủ của nhau, bị ngăn cách bởi tấm lưới mỏng manh, nhưng tấm lưới ấy có đáng là gì so với tình yêu mà tôi dành cho cậu.Khoảng thời gian này, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Từ khởi đầu là đối thủ đứng trên sân đấu, trải qua bao ngày tháng cùng ở bên nhau, bao giây phút cùng nhau giãi bày tâm sự. Hai thiếu niên đã trở nên thấu hiểu, hòa đồng và mở lòng với nhau hơn, dần nảy sinh những thứ tình cảm sâu sắc mà bản thân lại chẳng hề hay biết.Tình yêu của tuổi 17, vừa trẻ con vừa bé nhỏ giản đơn nhưng lại ngọt ngào đằm thắm.Hạnh phúc, như một đốm lửa vừa ấm áp nhưng cũng thật cháy bỏng.《Trần Gia Định × Trịnh Thanh Hoàng》* Truyện có bản quyền chính thức, reup thì đừng hỏi sao xui.…
Tên truyện: Trở về 1988 ( Hồi đương 1988 )Tác giả: Ái Khán ThiênTình trạng: 188 chương + PNEdit: Skamly3Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại , Hiện đại ,HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Song khiết ,Làm giàu , Thanh mai trúc mã , Chủ thụ , Sảng văn ,Nhẹ nhàng , Kiếp trước kiếp này , Dưỡng thànhDương quang thụ x Bá đạo thiếu gia khiết phích công. Công dưỡng thụ từ bé, ngọt văn.Văn án:Bạch Lạc Xuyên nắm chặt hắn, cắn răng nói: "Nhiều năm như thế, cậu mắt mù nhìn không ra sao? Nhìn không ra tôi đây có ý gì......"Mễ Dương đau đầu muốn nứt, cơn buồn ngủ dần dần trào ra, lúc nằm trên giường bỗng nhiên nghe được Bạch Lạc Xuyên thở dài dường như nói một câu: "Tôi thật muốn trở lại khi còn nhỏ, bắt đầu lại từ đầu, lại gặp lại cậu một lần."Mễ Dương nghĩ thầm, đại thiếu gia này thế nhưng còn mơ trở về? Thay đổi hắn, hắn đều không muốn trở về quá khứ đâu, hiện tại mỗi ngày đều khá tốt, lăn lộn làm cái gì đâu?Nghĩ như vậy, mơ mơ màng màng ngủ mất.Thời điểm tỉnh lại, bên tai Mễ Dương nghe được tiếng vang một trận trống bỏi, "tùng tùng đong đong" thập phần có tiết tấu.Mễ Dương cau mày, một bên duỗi tay ấn tắt chuông báo, một bên lại nghĩ di động hắn không có tiếng chuông như vậy mới đúng, chờ đến lúc sau ra sức mở mắt, mới thấy rõ đánh thức mình là đôi vợ chồng trẻ ăn mặc trang phục kiểu cũ, trong tay phẩy một cái trống bỏi lắc qua lại trêu đùa hắn, hai người trên mặt đều còn mang nét ngây ngô, còn có một tia ấm áp thỏa mãn của bậc làm cha mẹ.…