[Dận Đình x Cao Ảnh] Tổng hợp fic Đình Ảnh.
Một vài fic của tui cho hai bạn Dận Đình và Cao Ảnh.Tui không ship Đình Ảnh nên đôi khi không tránh khỏi sai sót, mong mọi người bỏ qua ạaa 😭…
Một vài fic của tui cho hai bạn Dận Đình và Cao Ảnh.Tui không ship Đình Ảnh nên đôi khi không tránh khỏi sai sót, mong mọi người bỏ qua ạaa 😭…
√Fandoms: ABO✂️Relationship: Omega×Beta🗝Character: Toa Nhân, Ngôn nho nhỏ√Additional Tags: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng, Ngọt sủng, Sinh con, Tinh tế, Chủ công, Nhẹ nhàng√Language: Hán ViệtStats:Published:2021-5-21🗒Words:📇Chapters: Chưa xác định✏BY: Song bì nãi một hữu nãi | EDIT: Nghịch Thâm Uyên📜Summary:"I am a omega, you are a beta. Cùng nhau, chúng ta cố gắng trong thế giới do alpha cai trị này liều mạng sinh tồn, nỗ lực yêu nhau." "Tôi viết cho em một bài hát tên là " Theorem of Plunder "."Từ ta sáng tạo, cũng vì ta chứng minh."Định lý một: Kẻ nào cướp em khỏi tay tôi, sẽ bị tôi giết chết". "Định lý nhị: Đem em tù vây trong thế giới của tôi, em sẽ chọn yêu tôi.""Định lý tam: Tâm em và tâm của tôi dắt thành một đường tuyến màu đỏ."........Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Toa Nhân ┃ vai phụ: Dự thu chủ thụ văn: 《 Cấm dục chịu đều cướp cưới ta 》《 Nam chủ mỹ nhân sư tôn là ta lão công 》《 Ta có muôn vàn tà ám kiều công 》 ┃ cái khác:Một câu tóm tắt: Từ ta sáng tạo, cũng vì ta chứng minh.…
Một chút suy tư những năm 20 tuổi:))…
Một chuỗi mắt xích đối thoại giữa những màu tính cách khác nhau (hoặc trái nhau). Cô ấy và cô ấy. Họ sống trong cùng một căn nhà, cùng nhau nói về tình yêu, nghĩ về cuộc đời và vén bức màn chắn phơi bày những mảng tối sâu xa trong tâm hồn.…
Khi Harry bị đuổi khỏi nhà, chạy đến một con hẻm và cậu đã gặp Voldemort ở đó. Một thoả thuận đã lặp ra...khụ...Harry có một trái trứng...khụ khụ...con của Voldemort...khụ khụ khụ...…
Hán Việt: bị bách cấp tha sinh liễu nhi tử dĩ hậuTác giả: Tây Đích Nhất QuaThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Sinh con , 1v1Tóm tắt:Bị nam nhân mạnh mẽ quyển dưỡng, trở thành tùy kêu tùy đến phát tiết công cụ, hắn chỉ nghĩ thoát đi người nam nhân này.Lại lần nữa tương ngộ, nam nhân lại đối hắn lì lợm la liếm theo đuổi không bỏ."Bảo bối nhi ta sai rồi, ngươi đừng không để ý tới ta......"Hắn lạnh lùng mở miệng, "Ly ta xa một chút." "......"Chủ CP: EQ vì phụ chó săn công X thanh lãnh cấm dục học bá chịuPhó CP: Chiếm hữu dục cường hắc hóa công X thành thục ổn trọng đại thúc chịu【《 hắn chiếm hữu dục 》 thăng cấp bản, tập các loại cẩu huyết kịch bản với một thân 】…
Viết cho vui!…
Kh thích lướt , đừng toxic!…
Chim sáo sang sông, sổ lồng bay mấtAi trách đời ai mà hát nao lòng.…
Căn buồng nhỏ lặng im. Ánh sáng mờ nhạt xuyên qua khe hở của rèm cửa, lướt trên khuôn mặt tiều tụy của cô bé sáu tuổi-Trần An Nhiên. Mẹ cô đã rời đi, để lại cái ôm cuối cùng nhạt nhòa, và giấy khai sinh với tên gọi như một lời cam kết cuộc đời sẽ có hướng.Nhà không còn tiếng cười, chỉ còn hơi ấm men say phủ khắp mọi góc. Cha cô-người ngày xưa từng hứa sẽ che chở-nay chìm đắm trong rượu chè. Có đêm, cô nghe ông thì thào với một người lạ bên cạnh: "...bán con giúp...". Lời ấy như một nhát dao, khắc sâu vào tâm hồn nhỏ bé: cô không phải con gái, mà là gánh nặng.Sau ấy, bóng hình bà Nguyễn Thị Dương hiện lên trong đời cô như định mệnh. Bà - người phụ nữ vùng quê tuổi ngoài sáu mươi, người có đôi tay chai sạn nhưng ánh mắt dịu dàng như mặt trời đầu sớm. Không lời nặng hàm, chỉ một câu nhẹ nhàng: "Con theo bà nhé, bà sẽ lo cho con."Dưới mái ngói đơn sơ, An Nhiên học từng con chữ đầu tiên bằng chiếc bảng đen nhỏ. Hình ảnh bà lưng còng đút từng nét phấn trắng trên bảng-dáng đứng mệt mỏi nhưng ánh mắt đầy hy vọng-là chiếc đèn thắp sáng tâm hồn cô héo úa. Bà kể cho cô nghe về niềm tin-về ngày cánh cửa trường đại học mở rộng, về một thế giới nơi cô không là số phận.Khi cô bước vào lớp 11, bà Dương qua đời-khép lại một chương đời bằng sự ra đi nhẹ nhàng như sớm mai. Sự mất mát ấy biến thành động lực. Không ai bên cạnh, An Nhiên tự hứa: cô sẽ học giỏi, tự lập, và sống sao cho tình thương của bà không uổng phí.Rồi mùa xuân ấy, , cô gặp Trần Vương Thượng. Tình yêu ấm áp, dịu dàng sau bao n…
Nếu mệt quá thì về nhà con nhé! là một cuốn nhật kí tự sự nỗi lòng của một người con xa nhà xa quê hương xa những thứ quen thuộc để rồi vài lần vấp ngã đầu đời để trưởng thành mới hiểu ra rằng nhà là nơi tuyệt vời nhất mà ta có…
Tên truyện: Bắt Ma Đặc Công - 狙魔特工Tác giả: Tạo Bạch (Xà Bông) - 皂白 Link tiếng trung: http://www.qidian.com/book/1382413.aspxhttp://www.zwxiaoshuo.com/cht/book/7/7277/ Nguồn Raw: www.tangthuvien.com - Converter: tuyetphanhoaThể loại: Linh dị, phá án.Tình trạng sáng tác: Trọn bộ 7 quyểnEditor: cốc vô danh http://vodanhcoc.blogspot.com/p/bat-ma-ac-cong.html…
Ta hy vọng, hy vọng cho những mối tình đau buồn.…
"Bức Tranh Dang Dở” là câu chuyện của Văn Nhã – một cô gái sinh ra ở Hải Phòng với tài năng hội họa thiên bẩm, mang giấc mơ vẽ vời vượt khỏi những mái nhà lợp tôn và tiếng rao chiều. Trong một lần được cử sang Nhật Bản thi đấu vẽ tranh quốc tế, cô tình cờ gặp một chàng trai bên gốc cây hoa anh đào. Một ánh mắt, một câu chào, và một cuộc đời đổi hướng. Từ mối duyên đẹp như bức tranh mùa xuân, họ vẫn giữ liên lạc qua năm tháng. Nhưng khi cô trở về Nhật lần nữa để hoàn thiện bức vẽ cưới cho người khác, một sự thật được hé lộ: chàng trai cô yêu đang chuẩn bị kết hôn với người khác – theo một cuộc hôn nhân sắp đặt, không tình yêu. Liệu tình yêu có đủ mạnh để vượt qua những bức tường của địa vị, gia đình và định mệnh? Hay những gì đẹp nhất chỉ nên dừng lại ở... khung tranh?Hãy đón chờ tác phẩm nhé!…
một câu chuyện ảo tưởng của bà meo…
Cặp đôi chim trống bỗng một ngày muốn có con~~~…
. Truyện cung đấu thời xa xưa và chỉ là do mình tưởng tượng ra và có sự góp mặt của một số chi tiết từ một số phim cung đấu mình đã xem…
Trong một thế giới tương lai nơi con người có thể cộng hưởng với sức mạnh cổ xưa, những đứa trẻ đặc biệt được gọi bằng cái tên lạnh lùng: "Vũ Khí Mang Hình Dạng Con Người."Chúng không được sinh ra để sống,mục đích thật sự là để chiến đấu, để hy sinh,phục vụ cho nhân dân và đất nướcGia tộc họ Lê từng có tất cả: một mái nhà ấm áp, bốn đứa trẻ thông minh, một người mẹ anh hùng, một người cha lạnh lùng nhưng tận tụy.Cho đến ngày người mẹ ngã xuống nơi chiến trường.Cho đến ngày đứa con gái út ,cô bé hiện diện cho sự ấm áp gia đình, bị đưa đi rồi, rồi trở về trong chiếc hòm sắt lạnh toát.Đúng ngày mà mẹ cô hi sinh,cũng là sinh nhật thứ mười hai của cô bé.Cô bé ấy... đã từng cười như nắng ban mai.Đã từng được nâng niu bởi bàn tay của cha, của anh chị, của quản gia và bảo mẫu.Đã từng chiến đấu với một ý chí kiên cường không hợp với lứa tuổi.Nhưng rồi chết trong đau đớn, tan nát, không toàn vẹn, với đôi mắt mở hờ và nụ cười đầy hối hận.Người cha phát điên.Gia đình đổ nát.Người chị thứ ba phát hiện ra một sự thật bị che giấu trong phòng thí nghiệm:Thi thể ấy... chỉ là một phần còn sót lại.Ai đã xé toạc linh hồn đứa trẻ ấy ra làm đôi?Và tại sao... ngay cả sau cái chết, cô bé vẫn như đang gánh lấy một điều gì đó cho cả gia đình?Bi thương, tàn khốc và ngập tràn ký ức, "Một Mình Con Gánh Cả Sự Bình Yên" không chỉ là một câu chuyện về chiến tranh hay thù hận - mà là bản thánh ca của tình thân, của ký ức bị lãng quên, và của một đứa trẻ dám mang cả bình yên củ…
To you, the one in my mind...…