Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả : Lạc Lam ThiênThể Loại : Hiện Đại Mô Tả : ngôn tình xen kẽ đam và bách , nếu bạn không thích thì có thể không đọc 3> Văn án : Từ Vi một cô gái sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả, vào hồi trung học ba mẹ cô bị tai nạn xe , người ba thì đã mất còn người mẹ bị phế hai chân. Cô phải bắt đầu đi kiếm tiền để nuôi gia đình và trang trải học phíCô được nhận vào một ngôi trường danh giá nhờ học bổng.*Nhiêu đây thôi tại mình không biết nên viết như nào nên mấy bạn đọc truyện sẽ rõ nhé :)*…
TA XÂY NÔNG TRẠI VUI VẺ Ở LÃNH CUNG--*Tên do nhà dịch đặtTác giả: TIỂU BẠCH SÁT THỦRaw: Nhà của YapEdit: Góc nhỏ HanaNguồn: Zhihu--Văn án--Ta ở trong lãnh cung năm thứ ba.Ta đã phát triển thành công nông nghiệp trong hậu cung, chăn nuôi nông nghiệp và nuôi trồng thuỷ sản gì cũng có.Ta trở thành nhà cung cấp thực phẩm đệ nhất cho Ngự Thiện Phòng, đảm bảo an toàn thực phẩm cho tỷ muội trong hậu cung.Cùng lúc đó, ta từng bước triển khai các hoạt động thể nghiệm Nông Trại vui vẻ*, làm phong phú cuộc sống tinh thần của tỷ muội trong hậu cung..."Còn gì nữa không?"Hoàng đế đứng trước mặt Ta, trong tay cầm lời chứng."Cho nên, đây chính là lý do nàng lừa toàn bộ hoàng cung đến để cày ruộng mà không cấp tiền công à?"Ta đúng lý hợp tình mà giải thích: "Đó là để rèn luyện sức khỏe."Hoàng đế lạnh lùng cười: "Vậy Thái Hậu thì sao? Người đã cao tuổi như vậy mà nàng để Người cày ruộng cho nàng ba ngày, bây giờ vẫn còn đang nằm trên giường đấy!"Ah.. cái này...Đây thật sự là lỗi của ta, không nên để cho Thái Hậu nuôi heo!-*Nguyên tác là Nông Gia Lạc, mình dịch lái thành Nông Trại vui vẻ cho vui thôi nhé.* Bản edit của mình chỉ giống được 70-80% raw, mọi người có thể tìm đọc bản gốc để được trải nghiệm tốt nhất, xin cảm ơn.…
Đây là lần đầu tiên tớ viết fic, có sai sót mong mọi người cmt góp ýVề sau có thính TaeKookGiữa fic và ngoài đời khác nhau không so sánh, nếu không muốn đọc thì thoát ra ngay từ bây giờ :))))Và đừng mang truyện của tớ đi nơi khác. Kamsa😘…
Đoản văn đầu tiên của tôi trong quãng đời 17 năm. Cũng chỉ là ngẫu hứng nhất thời mà thôi. Chính tôi dùng não mình để viết. Không đạo truyện. Đọc xong có thể cho tôi nhận xét.? Nhận xét lịch sự nhé vì chúng ta đều đã học Giáo Dục Công Dân. Thân ái. _ Hạ Kì Băng _…
Thế giới của cô ngập tràn yêu thương, như khu vườn mùa xuân luôn ươm mầm hy vọng. Đôi mắt trong veo lấp lánh ánh sáng, mỗi nụ cười đều mang theo cả nắng ấm. Cô xinh đẹp, nhiệt thành, tốt bụng, lúc nào cũng tràn đầy sức sống hồn nhiên của tuổi trẻ.Thế giới của anh, ngược lại, là những trận đòn roi hằn sâu từ thuở bé thơ. Đôi mắt anh, lẽ ra phải long lanh như mọi thiếu niên mười sáu tuổi, giờ chỉ còn lại một màu đục ngầu, nặng trĩu những toan lo về miếng ăn, chỗ ở, và đứa em trai bé bỏng mười tuổi. Họ, như hai đường thẳng song song lặng lẽ trôi qua đời nhau. Thế nhưng, vào một đêm gió nổi, khi nỗi thống khổ xé nát lòng anh, cô bất ngờ bước vào. Nhẹ nhàng như một cơn gió sớm, cô mang theo hương thơm của sự sống, len lỏi vào thế giới lạnh lẽo của anh, khẽ khàng vẽ lại những mảng màu tươi sáng lên bức tranh xám xịt đó.Lần đầu tiên trong cuộc đời thống khổ ấy, hiện lên một tia nắng rực rỡ - một tia nắng ấm áp đến lạ lùng, xuất phát từ đôi mắt hạnh mềm mại kia. Ánh mắt ấy không chỉ nhìn thấy vết thương anh che giấu sau lớp vỏ cứng cỏi, mà còn dịu dàng ôm lấy từng góc tối mà chính anh cũng đã buông xuôi.Thể loại: ngược nam, 1x1, thanh xuân vườn trườngCp: Đặng Tiến Long x Trần Minh Nguyệt…
Thể loại : Cổ đại, ngược luyến tàn tâm, nữ si tình nhu nhược, nam bội bạc tình thâm. Nhân vật : Uyển Ca, Mộ Dung Trạm Lời tác giả : Tình yêu ba kiếp chưa chắc đã là vĩnh hằng bất diệt, hi sinh nhiều như vậy, yêu sâu đậm như vậy cuối cùng cũng chưa chắc có thể bên nhau hạnh phúc. Chân tâm là thứ khó có thể cưỡng cầu. Yêu và được yêu chính là hai trái cực khác biệt, vô trùng cách biệt, tưởng như gần gang tấc lại tựa tách xa chân trời... Duyên không thể cưỡng cầu Cố chấp mấy cũng chỉ là hư vô.…
Vì mò mò dc 1 quyển xuất bản năm 1929, xúc động quá nên type lại với chính tả 2017, là 88 năm sau ((((: --Lời nói đầu: Người xưa dẫu khuất, truyện cũ còn ghi. Trăm năm bia đá thì mòn, ngàn năm bia miệng hãy còn trơ trơ. Nói một câu mà muôn đời sử xanh còn chép, luận một lẽ mà mấy kiếp miệng thế còn truyền. Nhất ngôn hưng bang nhất ngôn táng quốc, một lời nói ra mà nước vững nhà yên, một lời nói ra mà bể dao núi động. Quan hệ thay là lời nói ! Xét ra các bậc đế vương, vĩ nhân, anh hùng, hào kiệt ; chí khí hiên ngang, công danh cái thế, sự nghiệp ngang tàng, non song chung đúc, kể đã bao phen vật đổi sao dời, mà tiếng tăm còn lừng lẫy, muôn thuở nào quên. Ấy chẳng phải là những người đã dìu dắt dạy khôn cho hậu sinh ư ! Gương sáng ví tầy nhật nguyệt, khí thiêng tựa với càn khôn ; những lời vàng tiếng ngọc đó, ta há nỡ quên sao ? Vậy nên lưu giữ lấy mà mở mang chí khí, mà nghiền mà nghĩ cho kỹ càng cho thấm thía, họa may óc non đổi nên sắt đá, khỏi phải như sáp, mà muốn nặn vuông nên vuông, nặn tròn nên tròn, mang tiếng nhược nhu. Vậy thì anh em ta, đang lúc ở vào buổi Âu Á dao thời này, cũng nên đọc mấy câu cổ ngữ sau đây chẳng cũng là một phương thể thao cho tinh thần ư ? Mong thay ! Mong lắm thay !Ngày mồng 3 tháng chạp năm Mậu Thìn(13 Janvier 1929)T. T. V.…
Dư Hoa thất nghiệp, gánh nặng gia đình đè lên vai người bạn đời Vưu Trịnh Bình. Ái nhân của anh là công nhân tạm thời ở một văn phòng trên phố, lương tháng chỉ 2500 khiến Dư Hoa vô cùng lo lắng.--- Vưu Trịnh Bình bí mật tham gia vào công việc bảo vệ thế giới khỏi những kẻ hủy diệt và các khoản trợ cấp khá hậu hĩnh. Vưu Trịnh Bình mỗi ngày đều phát sầu, hắn muốn như thế nào mới có thể không dấu vết mà nói cho Dư Hoa, hắn tiền riêng có hơn trăm vạn đâu? Cho đến một ngày, Vưu Trịnh Bình nhận được thông báo rằng có một cỗ năng lượng khổng lồ đủ để hủy diệt thế giới xuất hiện trong chính ngôi nhà của mình. Vưu Trịnh Bình lo lắng Dư Hoa- thân là một người thường- xảy ra chuyện, vội nôn nóng mà dẫn dắt đội ngũ chạy về nhà, vừa vào cửa liền thấy trong nhà một mảnh bình yên, Dư Hoa đang đeo tạp dề, và chảo rán nằm gọn trong lòng bàn tay cùng với cá được rán chín hương thơm tỏa bốn phương. Nhìn đến Vưu Trịnh Bình, Dư Hoa đem cái chảo đặt lên bếp từ chưa mở nguồn, dùng tạp dề xoa xoa tay: "Tôi chỉ muốn tiết kiệm một ít tiền điện." Vưu Trịnh Bình:...Kẻ hủy diệt tuyệt vời nhất trên thế giới thế mà lại là ái nhân của hắn!!! Dư Hoa vốn là kẻ hủy diệt mạnh nhất và là người chiến thắng trong thế giới dòng chảy vô tận, mệt mỏi với cuộc sống chiến đấu không ngừng nghỉ, anh muốn trở thành một người bình thường và sống một cuộc sống yên bình bên cạnh ái nhân của mình, nhưng anh quá kiêu ngạo.…