Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
" chẳng phải tôi nói là cậu rất thực dụng sao. đừng chờ đợi tôi nữa, cũng đừng tỏ vẻ đáng thương nữa " !" tôi là ngốc như vậy đấy, vốn chỉ có mấy năm căn bản không thể gét nỗi anh, càng không thể hận, đúng là tôi điên rồi mà"Trong hoàn cảnh ấy, một người thương tâm, một người bước đi không quay lại. Căn bản cuộc sống không đáng tin vậy đấy.…
"Ha ha ha!!!Mấy thằng nhóc các người...được lắm! Chúng tôi không phải 'thằng nhóc',mà cũng chẳng có 'chúng tôi' nào ở đây cả"--- "Sao cũng được.Thế có muốn cơm ăn không? Có""Muốn có quần áo mặc không? Có""Muốn có chỗ ở không? Muốn""Thích đấm mấy thằng bố láo không? Thích""Ok,vậy theo ta đi giải cứu thế giới"---7 cậu nhóc,vô gia cư,mồ côi từ nhỏ,phải tự tìm cách để sống trong thế giới nguy hiểm khôn cùng.Người đời coi như rác rưởi,coi là dơ bẩn,nói chung là coi họ như một tầng lớp 'đen tối'---Ha,ai dám nói vậy?Chờ đấy đi,lũ rác rưởi này đi cứu thế giới!…
Chàng là Ngao Vĩnh-Tứ hoàng tử của Đông Hải long cung, được Long Vương thương yêu hết mực. Nàng chỉ là cô gái phàm gian sớm mồ côi cha mẹ được sự đùm bọc của dân làng mà lớn lên với cái tên Mộc Miên. Chàng đào hôn vì bất mãn với cái hôn sự chính trị được sắp đặt rồi bị tróc nã đến chỉ còn thoi thóp. Nàng gặp chàng, vì cứu chàng mà đi hái Vẫn Liễm Hoa khiến đôi mắt bị mù. Chàng vì nàng mà chống lại lệnh cấm của cha giết Tử Vân Ngư cứu dân làng. Ngày đại huynh thân chinh vấn tội, vì cứu nàng và dân làng khỏi họa sát thân mà tự nguyện trở về chịu phạt. Trước khi đi lại lấy Hộ Tâm Long Vân trên ngực hao tổn 1000 năm tu vi chữa mắt cho nàng, cùng một câu nói :" Đợi ta".…
xuyên vào sách cô gái nào đó phải xoay sở nhận hết mọi sỉ vả, cô vào vai nữ phụ chịu bao nhiêu "sỉ" và rồi họ còn muốn "vả" cô nữa, cô nhịn hết nổi cô muốn "phản cách mạng", nhưng đâu hay cô đã lọt vào bẫy mà các nam chính tạo ra nhằm muốn cô lộ mặt thật của mình, để sau này khi cô hiểu ra cô hối hận tại sao mình lại không "nhịn" nữa để rồi không muốn cho cô xoay người nữa hay sao. cô hận, lần đầu tiên cô hận đến khóc làm cho các nam chính lúng túng không biết gì hơn, hận mình làm cô ấy khóc để rồi họ cũng hận......cũng đau.…
*Văn án: Thế giới là một nơi không đơn giản như những gì chúng ta vẫn nghĩ, mọi người đều có những "mặt nạ" của riêng mình. Một chốn với trắng đen không rõ ràng, con người có thể dễ dàng mà từ bạn bè trở thành kẻ thù, từ người thân yêu trở thành tên phản bội, đâm dao sau lưng,..Vì thế đừng tin tưởng ai-Đó là điều hắn học được..... Đồng thời, với sự phát triển không ngừng nghỉ của những người "thiên tài" đang cống hiến kia, mọi thứ càng ngày phát triển, những công cụ thông minh ra đời, rô-bốt, thiết bị máy móc theo đó được tạo ra, nhất là ở thành phố lớn.Bên cạnh cái ưu đó, thì nhược điểm cũng tồn tại song song: tham nhũng, trộm cắp,...Đặc biệt thay,những nơi đô thị sầm uất đều xuất hiện một quy luật không bao giờ phai tàn: "kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu làm nô". Liệu hắn-Một "kẻ trộm" nhỏ bé có thể tồn tại trong cái môi trường này?---------------- Lưu ý: -Fic không liên quan đến chính trị, kinh tế,...tất cả đều là trong Au của tôi. -Thể loại:Ngược, hành động, tâm lý tội phạm,OOC,bạo lực, boylove. -Truyện lên ý tưởng và viết bởi tôi_Yan-Hg2Cl. Nguồn ảnh bìa: Cancallmecap trên Instagram. Thanks for reading!…
Có lẽ thời gian đi học , ai cũng từng đơn phương một người, nhưng mối tình đó một là sẽ tiếp tục hai là sẽ biến mất. Điều đó phụ thuộc vào chính bản thân mình. Vậy nên mình muốn khuyên những bạn đang đơn phương một người nào đó. Thì hãy can đam đuổi theo điều mình muốn, đừng sợ điều gì cả. Chứ đừng để đến cuối cùng khi nhớ lại thời điểm đó, sẽ cảm thấy nuối tiếc hay hối hận. Bởi vì thời gian sẽ không trở về để nghe bạn nói : " Nếu như " hay " giá mà".... Mình viết câu chuyện này để chia sẻ về thời tuổi học trò thơ ngây mình đã bỏ lỡ.....Mà tất cả chỉ vì chữ """Sợ""" " Sợ mất tình bạn khi nói ra" " Sợ mất mặt khi bị từ chối "Rất nhiều chữ ""Sợ...""…
-- "Muốn bắt đầu nha, Tetsuya."Hắn lướt qua tóc đỏ hài tử vai nhìn sang, chỉ nhìn vừa vẫn truy ở phía sau bọn họ người hùng hùng hổ hổ nói câu gì sau đột nhiên dừng lại tiến lên bước chân. Hồng Liên giống như hỏa diễm từ dưới chân hắn dấy lên, ở giàn giụa Đại Vũ bên trong chập chờn.Ở kêu thảm thiết phối nhạc trong tiếng, người trước mắt xoay người lại nâng lên mặt của hắn, hắn theo gò má lực đạo ngẩng đầu, đối đầu cặp kia ửng đỏ con mắt màu sắc càng ngày càng tươi đẹp đất phảng phất muốn chảy ra máu."Tới tìm ta." Người kia cười, hai tay từ từ trở nên trong suốt."Tới tìm ta, Tetsuya." Thân thể cũng bắt đầu biến mất."Tới tìm ta...""Không... Không được! Chinh..."+"Seijuurou!" Kêu to tỉnh lại, Kuroko Tetsuya một mặt mờ mịt nhìn trắng như tuyết trần nhà."Đích đích đích." Đầu giường đồng hồ báo thức bắt đầu hết chức trách kêu to, Kuroko xoa xoa mi tâm, bò lên nhấn tắt chuông báo sau lại đổ về trên giường."Lại làm giấc mộng kia a..." Kỳ thực trong mộng tất cả đã nhớ không Thái Thanh , duy hai có ấn tượng cũng chỉ có cặp kia giọt : nhỏ máu hồng mâu cùng cái kia dường như mệnh lệnh giống như "Tới tìm ta" . Tuy nói người hẳn là không bao nhiêu mười tuổi trước ký ức, thế nhưng cái kia vẫn bồi tiếp hắn lớn lên tóc đỏ hài tử, đối phương làm sao cũng chưa trưởng thành dáng dấp cùng quỷ dị lại thần kỳ năng lực để hắn muốn quên cũng không quên được."Rất quấy nhiễu đây, Seijuurou." Kuroko lấy tay lưng ngăn trở con mắt của chính mình, nhẹ nhàng nói như vậy.…
Không phải một sân khấu lớn.Cũng chẳng phải một sàn diễn nhỏ.Đây chỉ là nơi ta được toả sáng, mặc cho sau bóng cánh gà hay trước tấm rèn đỏ.Hãy ngước mắt lên, vào thời khắc này!Câu chuyện tuyệt đẹp của ngày hôm nay, vở kịch về họ xin được phép bắt đầu!"Sân khấu của chúng ta" đơn giản là câu chuyện của họ, của những niềm đam mê bất diện với sân khấu.…
Cậu và cô quen nhau cũng 3 năm rồi...Là bạn thân nhưng cô và cậu như hai thái cực trái ngược nhau...Cô, một nữ sinh xinh đẹp, giỏi giang, theo đúng chuẩn "con nhà người ta", là mẫu bạn gái biết bao nam sinh mơ ước.Trong khi đó, cậu không có gì nổi bật, vậy mà số phận đưa đẩy, chỉ vì sự cố đó, cậu thân với cô, lại còn chiếm vị trí cũng làm bao nhiêu tên con trai phát ghen: bạn thân của cô.Nhưng bỗng một ngày, cô nhận ra và cậu cũng vậy, có vẻ như tình bạn này không thể duy trì được nữa...…
thanh xuân vườn trường của hai đôi lứa đồng tình luyến ái.. "mày thích tao hả" -" đâu, t chỉ thích m thôi chứ đâu phải gu tao""wow"truyện sẽ xen lấn tình tiết vui và buồn. Cao xuống thất thường nên cân nhắc!-"..Vào cái ngày định mệnh khi ấy, t nghĩ là t nên yêu mày thêm một lần nữa. có lẽ khi ấy sẽ không quá muộn như bây giờ đâu nhỉ..""hãy mở miệng nói chuyện đi mà.. sao mày tồi với tao vậy hả.. đừng như vậy mà , đừng bỏ t một mình"----"haha, nhìn m dth quá. Cho t nựng míng đi..""nhìn này, cái mặt i đúc m lun kìa. dth như m vậy he- grau grau""ơ, này chờ t với đừng có bỏ đi một mình coi""sau này, nếu có kiếp sau. Hãy yêu nhau lần nữa nhé.. hứa đi.""T cũng yêu m đời đời kiếp kiếp. cùng nhau đầu bạc răng lông. cùng nhau già.. và cùng nhau băng hà nhé..yêu m lắm""Nhìn đi, là đồ handmake đó xinh hong. Sau này nếu lõ t có đi xa thì hãy lấy này ra ngắm nhe.. chắc sẽ hạnh phúc lắm đó"…
WARNING!!!Câu chuyện mang ý tưởng dựa trên "Câu chuyện cổ tích của người mẹ kế" hoặc "The Stepmother's Marchen". Từ hình ảnh của người mẹ, từ những đứa con, từ số phận nó sẽ có phần tương đồng nhưng đảm bảo nội dung sẽ không giống với cốt truyện của "Câu chuyện cổ tích của người mẹ kế". Note: mình bị lụy và lỡ đắm vào câu chuyện của Shuri rồi huhuhuuuuu. Mong độc giả sẽ chào đón tác phẩm của mình với những điều tích cực nhất!"Vì ta không phải là Secret, mà chính là ta" có một tên gọi khác là "The Secret Lady" với nhân vật chính là tiểu thư của gia tộc kỵ sĩ danh giá nhưng phải giả danh làm kẻ hầu phục vụ cho gia tộc của đất nước kẻ thù (kẻ xâm chiếm quê nhà của nàng). Và rồi đột nhiên một màng tối sập xuống phủ lấy tấm thân, nàng tỉnh dậy trong một cơ thể khác? Mà còn là phụ nữ có chồng và những đứa con của vợ trước?…