Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
-lại một lần nữa.., cô ta lại đứng trước tiệm thuốc cất lên giọng nói mang đầy đau khổ và tuyệt vọng. Chẳng biết đây là lần thứ bao nhiêu cô ta đặt chân tới tiệm thuốc này..đôi mắt đấy ch còn một tia hy vọng nào, trước đây em đã như thế nào..nhỉ? Chính bản thân em cũng tự hỏi..chẳng biết chẳng suy nghĩ được gì cả..…
Kagura khiến Okita bị ngộ độc thực phẩm, phải bồi thường. Và cách bồi thường của cô ấy.Lưu ý: Nhân vật không thuộc về mình.Có khả năng ooc.Thời gian ra chương mới không cố định.…
Đây là bộ truyện đầu tay của mình, cũng là lần đầu mình viết truyện nên mong mọi người bỏ qua những lỗi nhỏ và có thể góp ý để tác phẩm hoàn thiện hơn trong những chap sắp tới. Bộ truyện này kể về chuyện tình thanh xuân vườn trường của 2 nhân vật chính là Hạ Phương Ly và Triệu Viễn Huy, 2 con người đối lập nhau về tính cách nhưng cùng chung nhịp đập con tim. Bộ truyện lấy bối cảnh tại Trung Quốc nên nếu mn không thích có thể bỏ qua ạ.Chúc các bạn có một trải nghiệm thật tốt khi đọc nó 💗 Cảm ơn vì đã ủng hộ !!!💗[ mỗi tháng mình ra 1 chap, mình sẽ tăng lượng chap trong tháng khi mình rãnh ]…
Tác giả: 말린꽃Người dịch: Beloved HusbandTình hình cập nhập: vẫn đangLưu ý: Vui lòng không sao chép bản dịch của tôi trên bất cứ hình thức nào! Hiện tại chỉ đang dịch trên Wattpad, chưa trên các trang web hay các ứng dụng nào khác. Cảm ơn! TÓM TẮTKang Chae Heon.Bạn cùng lớp cấp 3, bạn cùng lớp đại học và là người tôi thầm thương trộm nhớ từ lâu.Một người đàn ông luôn đứng đầu chuỗi thức ăn, nhưng vẫn tốt bụng và thân thiện với mọi người.Khi anh ấy mỉm cười ấm áp như ánh mặt trời mùa xuân, cảm giác như cả thế giới đang tỏa sáng.…
"Đi ăn không?" Tôi không dám nhìn thẳng vào mặt nó."Mày bao thì đi" Việt Anh nở một nụ cười thật tươi rồi nhìn tôi."Ok tao bao đi không" Thằng nhóc trẻ con trước mặt tôi liền thả lỏng cơ thể và cười tít mắt khi nghe thấy tôi sẽ bao nó ăn. Tôi và nó cùng nhau đi ăn phở xào. Có lẽ lâu rồi không đi ăn món này nên tôi cảm thấy nhớ hương vị này biết bao. Ăn xong có lẽ Việt Anh chưa đủ no nên bảo tôi mua thêm gì đó."Thư ơiii tao vẫn chưa no" Nó lại bày ra cái chiêu trò làm nũng để tôi chiều theo ý nó đây mà. "Ừ cũng được dù sao tao cũng đang đói" Như lời tôi nói vì cả hai chúng tôi đều đói nên tôi và Việt Anh đã quyết định đi ăn xiên bẩn và uống trà chanh. Nghe cũng đơn giản đấy nhưng Việt Anh nó gọi một đống đồ làm tôi hoảng vl. Chúng tôi ăn no nê rồi mới quyết định đi về. Có lẽ đó là lần đầu tôi cảm thấy vui vẻ như thế cùng với Việt Anh.…
Mùa thu là mùa lá vàng rơi , là mùa khai trường , mùa chuẩn bị ik tránh rét của loài chim , mùa có cái se se lạnh như mùa xuân . Mùa thu là mùa yêu nhau, là mùa nhớ nhung của các chàng trai cô gái vừa mới xa nhau.Chính mùa thu cũng là mùa định mệnh cho em gặp anh . Cho em biết cảm giác thích 1 ng đơn phương 1 ng .Cho em biết nhớ nhung và quan tâm ng khác như anh đã từng.*lần đầu viết chuyện xin đừng gạch đá . Đọc rồi cho mik ý kiến nha !…
CP: Thiên Thanh x Minh Vũ (nữ x nam, boygirl)----------Tóm tắt: Trong một thời đại hỗn loạn hậu tận thế, các siêu năng lực giả xuất hiện như là ánh sáng soi chiếu cho nhân loại trong cảnh mịt mù.Con người cũng bắt đầu thích ứng được với thế giới xoay vần.Câu chuyện này không kể về những góc tối lẩn khuất biến dạng, không kể về những vinh quang và khao khát rạng ngời.Chỉ đơn giản là đời thường của hai con người trái ngược giao thoa tại một điểm định mệnh.----------Phóng viên: Dạo này đang có tin đồn rằng anh đang hẹn hò với một người đàn ông, điều này có thật không ạ?Thiên Thanh: Ừ.Phóng viên: Xã hội bây giờ đúng là đã cởi mở, nhưng chắc chắn vẫn còn rất nhiều người đắn đo chuyện yêu đồng giới. Vậy anh có lời gì muốn nhắn nhủ đến các khán giả không?Thiên Thanh: ...Thiên Thanh: Tình yêu thì không có ranh giới, hãy cứ là chính mình. Nhân tiện...Một làn khói mỏng xuất hiện, vị siêu năng lực giả đẹp trai cao to đang ngồi trên ghế bất ngờ trở thành một cô gái nhỏ nhắn đáng yêu.Đây chẳng phải là tiểu thư nhà họ Trần hay sao?!!Thiên Thanh: Anh ấy thích nam hay nữ, tôi đều có thể đáp ứng.Khán giả: ?????????----------Lưu ý đọc kĩ tag truyện trước khi nhảy hố. Truyện dui dẻ thôi nên không cần kì vọng quá nhiều.Dĩ hòa vi quý nhé quý bạn<3Enjoy~…
Hổ Phách lặng im ngồi nghe, đôi khi mỉm cười với vẻ thích thú, bất chợt cậu ghé sát vào mặt Lưu Ly mỉm cười ranh mãnh: - Em muốn anh ở lại đây bao lâu? Lưu Ly ngây người. Cô bé ngước lên trời nghĩ ngợi. Thực ra cô muốn Hổ Phách ở lại bao lâu. Một ngày...hai ngày hay ba ngày? Tính bằng ngày thì chưa đủ. - Cả đời. Cô bé bất giác buột miệng. Sau đó hiểu ra là mình không nên nói, khuôn mặt đỏ đỏ, hai bàn tay bé nhỏ đưa lên che miệng, đầu ngước lên nhìn trộm. Hổ Phách vẫn nhìn cô bình thản, vẻ mặt khó đoán, vài giây sau thì cậu mỉm cười đưa tay lên vuốt tóc cô bé.…
Vừa nghĩ cậu định tắt điện thoại đi học bài thì có cảm giác lạ tràn vào cơ thể cậu.- S-Sao mắt mình chói quá...Cậu ôm đầu, cảm giác đầu cậu không đau không nhức nhưng ánh sáng lạ đó chói quá khiến cậu phải nhắm mắt lại.Rào Rào Rào"Tiếng nước chảy sao..? Mình đang ở trong phòng mà? Cảm giác cơ thể mình cũng ướt nữa"Cậu mở mắt ra cảnh tượng lạ trước mắt khiến cậu hoang mang- Hả?? Mình đang ở đâu đây? Phòng tắm của ai vậy?? Cậu tắt vòi sen, chạy lại gương nhìn. Người bên trong gương khiến cậu hốt hoảng.- T-TRUNG NGUYÊN??…