Em Là Ánh Sao
Từ thời học trò đến tuổi thành niên,con người như một giấc mộng!!!…
Từ thời học trò đến tuổi thành niên,con người như một giấc mộng!!!…
Cố chấp theo đuổi thứ không thuộc về mình sẽ nhận lại kết quả như thế nào ?Câu trả lời sẽ nằm ở cuối truyện…
nói về một cô gái được biến vào câu truyện mà cô đang đọc ! gia đình của cô cái này quá lạ rồi Thật sự muốn cách mạng cho nhân vật này quá đi…
Truyện được viết theo cảm xúc của tác giả. Tùy hứng mà viết tiếp. Tình tiết lịch sử không có thật.…
Thể loại:thanh xuân vường trường, đam mỹ, yêu thầm, 1x1, hào mônHọc thần công yêu thầm x học bá thụ bạch nguyệt quang (vạn nhân mê)Văn ánNăm đó có một Thanh Phong vì thích Thiên Kỳ mà ra sức liều mạng học hành, để nếu có một cơ hội dù chỉ nhỏ nhoi nào đó mà có thể được đứng bên cạnh cậu, ít ra hắn cũng không khiến cậu mất mặtĐối với Thiên Kỳ năm ấy có thể khi đó chỉ là "tiện tay" giúp đỡ, nhưng đối với hắn năm ấy,cũng vì một cái "tiện tay" của cậu mà đợi đem lòng yêu cậu 8 năm trờiCũng vì muốn chụp cùng cậu tấm ảnh vào ngày tốt nghiệp, mà bỏ qua sự tự ti luôn giữ trong lòng và lấy hết can đảm để nhờ cậu chụp ảnh cùng mình, vì hắn biết, nếu không can đảm lần này, sau này chắc chắn sẽ hối hận, vì trên đời đến khi ta nghĩ đến câu "nếu lúc đó" cũng chính là đã muộn Hắn ta biết mình trăm ngàn vạn lần đều không thể xứng với cậu. Vì Thiên kỳ quá đỗi rực rỡ tựa như ánh ban mai, mang theo vẻ đẹp thanh xuân của tuổi trẻ và tương lai đầy hoài bão phía trước,có thể nói là kẻ mến người yêu Còn hắn, là kẻ vốn dĩ đã được tuyên án tử từ lúc mới sinh ra, chẳng được yêu thương, phải tự mình vươn trải từ sớm tuy răng học giỏi nhưng dù có giỏi đến đâu đi nữa thì đối với mọi người hắn chỉ là thứ nhem nhuốc bẩn thỉuCữ ngỡ hai người chẳng nên có bất cứ liên hệ nào, nhưng bằng cách nào đó sợi chỉ liên kết giữa họ lại xuất hiện, đem hai con người ngỡ xa lạ gắn lại với nhauTrước khi cậu đến với hắn lúc nào cũng là màn đêm, đen tối cùng theo đó là cô đơn lạnh l…
"Được rồi, tao thừa nhận."" Từ trước đến giờ tao chưa gặp ai như mày, mày chỉ cần mỗi ngày đi học ngồi một chỗ không làm gì cả cũng khiến tao thích phát điên lên được, thích đến mức chỉ cần một cái nhíu mày cũng khiến tao đứng ngồi không yên.""Hoàng Anh Thy, mày..." Cậu ấy bất lực nhìn tôi, tức giận đến không nói nên lời."Xin lỗi. Nhưng dường như chúng ta đã bỏ lỡ nhau mất rồi..."…
Tôi Tử Nhi sau 1 lần bị bạn thân hại dã man đã chết đi, trùng sinh vào thân xác người đã hãm hại tôi quay lại năm 10 tuổi. Bất ngờ là bạn thân tôi trùng sinh vào tôi…
Đôi khi bạn thật sự đã quá mệt để yêu, nhưng lại vẫn cứ xúng xính đi đến những cuộc hẹn hò. Chỉ bởi vì, nếu không yêu ai đó, ta còn chẳng biết mình có đang sống hay không...…
Truyện không dành cho những ai kỳ thị LGBT.Không dành cho những người có tâm trạng, thất tình.Là tác phẩm đầu tay, mong giúp đỡ.…
Đồng tác giả "Không giống nhau nguyên điểm"Truyện hiện đại, tình cảm gia đình nhẹ nhàng, hay, đã hoàn. Tác giả này miêu tả tâm lý rất đã ghiền 😂😂…
những mẩu tin đầy hường,đầy ngọt a~<(@ ̄︶ ̄@)>…
Đã bao giờ bạn cảm nắng một anh chàng nào đó?Đã bao giờ bạn thổ lộ?Thanh xuân của bạn gồm những ai?…
Từ sau khi bệnh viện mời Kỳ Hạ Cảnh về làm hướng dẫn viên chuyên môn, rất nhiều người sau đó đã đến tận khoa hỏi về tình trạng hôn nhân của anh.Phó giáo sư trẻ tuổi tài năng này luôn tỏ ra bộ dáng lười biếng, lại cố ý hết lần này đến lần khác trêu chọc Lê Đông, người ở cùng khoa. Chỉ cần hai người bọn họ ở cùng một chỗ, nhiệt độ xung quanh sẽ lập tức giảm 10°C.Không ai biết vì sao!Cho đến một ngày, cả khoa tụ tập ăn tối.Kỳ Hạ Cảnh lười biếng dựa vào sô pha, ngũ quan ẩn hiện dưới ánh đèn chớp nháy, lười biếng, kiêu ngạo, cả người tản ra khí lạnh, "muốn sống chớ đụng vào."Có người đề nghị chơi trò nói thật, Lê Đông không may bị chọn trúng.Trong khi mọi người vắt óc suy nghĩ vấn đề hỏi, Kỳ Hạ Cảnh bỗng nhiên mở miệng: "Mối tình đầu là ai?"Giữa tiếng xì xào, Lê Đông bình thản đáp: "Không nhớ nữa."Sau bữa tiệc tối, trong một góc.Có người thấy Kỳ Hạ Cảnh ép Lý Đông vào tường, khoá chặt cổ tay cô, nhếch môi cười: "Không nhớ sao?""Có muốn tôi làm em nhớ lại lần nữa không?" ...Không ai biết, Lê Đông thích Kỳ Hạ Cảnh suốt ba năm cao trung.Yêu thầm giống như một vở kịch câm, Lê Đông một mình diễn xuất, khắc họa trong cuốn album miêu tả một thiếu niên bị vây quanh trong đám người, chỉ vĩnh viễn là một bóng lưng.Đêm biết Kỳ Hạ Cảnh xuất ngoại, cô viết ở cuối cuốn album: "Tựa như mùa Hạ và mùa Đông, một số người đã định sẵn sẽ không có điểm giao nhau."Khi đó cô không ngờ rằng 10 năm sau vẫn có người coi cuốn album ấy như trân bảo…
Tôi cứ nghĩ mình sẽ có 1 tình yêu đẹp như cổ tích, tôi cũng cứ nghĩ rằng mình dốc lòng yêu sẽ được đền đáp, tôi cứ nghĩ....tôi nghĩ.....thì ra là do tôi nghĩ......…
Viết ra list này mục đích chính là hi vọng có thể giúp các bạn dễ dàng lựa chọn tìm đọc tác phẩm hợp ý thích. Phần phụ là lưu giữ lại để bản thân lúc rảnh rỗi có thể lôi ra tìm đọc một lần nữa.😊 Review dựa trên cảm nhận của cá nhân, nếu bạn có suy nghĩ về tác phẩm khác mình vui lòng góp ý văn minh, mình sẵn sàng lắng nghe.…
Năm 17 tuổi tôi bắt gặp nụ cười ấy một nụ cười dù chỉ là vô tình nhưng lại làm tim tôi lệch một nhịp và một điều vô cùng đơn giản là tôi thích cậu. Người con trai ấy ưu tú hoàn hảo như vậy nhưng tôi thì có thể nói là như hai thế giới xoay hai chiều khác nhau. Nhưng vì cậu mà tôi cố gắng thay đổi để xứng với cậu hơn. Và.......…
Anh à, anh có biết không rằng em đã quen rồi: chiếc ghế này, chiếc bàn này, căn hộ này, cuộc sống này và cả nỗi cô đơn của em nữa.Tất cả mọi thứ, em đều quen thuộc lắm anh ạ.Em đã quen với cuộc sống mỗi ngày thiếu vắng anh.Em đã quen với cuộc sống một mình không người bầu bạn anh ạ.Thế nhưng, nó không có nghĩa là em không chờ đợi một người có thể nắm tay em, trao cho em một nụ hôn mỗi khi thức dậy, trao cho em một chiếc ôm ngọt ngào đầy ấm áp từ sau lưng hay trao cho em một bờ vai mỗi khi em mệt mỏi, mỗi khi em buồn anh ạ.Vương Tử Kiệt, em không cần biết rằng liệu có phải bởi chính sự kiêu ngạo trong chữ " Vương " của anh hay không mà cớ sao anh không thể một lần nói yêu em?Vương Tử Kiệt, nói đi anh, liệu anh có yêu em hay không?…
Đây là bộ đầu tay, mn thông cảm và góp ý giúp tui nhé…
Tác giả: 人间闲游客(Nhân gian nhàn du khách)…