[BH] Nữ Nhân Bất Phối - Minh Dã
Diệp Tuyền Vũ - Đan Vân Sơ ^_^…
Diệp Tuyền Vũ - Đan Vân Sơ ^_^…
Qúy gia và Danh gia là hai nhà môn đăng hộ đối.Qúy Lâm Hạo với Danh Đàm do đó mà là Thanh mai trúc mã.Từ nhỏ họ đã rất thân thiết.Sau khi Danh Đàm học xong tiểu học thì Danh gia rời Bắc Kinh chuyển đến Giang Tây sinh sống vì một số chuyện.Đến năm Danh Đàm 15 tuổi,cô trở về Bắc Kinh dưới sự chào đón của Qúy gia.Mọi người đều biết,chỉ có Qúy Lâm Hạo lại không hay.Liệu cậu có nhận ra cô sau từng đấy năm không gặp?…
Văn ánBởi vì chịu được không được ở dài lâu thời không trước mặt đích tịch mịch, bọn họ, lựa chọn cùng một chỗ cuộc sống, hợp thành một gia đình. Năm tính cách khác nhau đích quỷ hút máu, có bọn họ đều tự đích kiêu ngạo, bọn họ hội khắc khẩu, hội chấp nhất, nhưng là bọn họ nhường nhịn, bởi vì chịu không nổi kia phân mất đi đích tịch mịch.Bọn họ có nào đó chúng ta không thấu đáo có lực lượng, bọn họ đích thân thể đối thương tổn có rất nhanh đích sự khôi phục sức khỏe, chính là khi bọn hắn cam tâm tình nguyện đích làm cho cái kia đồng loại hấp thụ chính mình đích huyết lúc sau, bọn họ tại nơi cá nhân đích thương tổn trước mặt trở nên yếu ớt, không biết vì cái gì mặc dù là ngàn năm đích trí tuệ, cũng là lấy yêu đích danh nghĩa đi thương tổn. Bọn họ ở tìm kiếm trung tìm kiếm chân ái, cái kia bá đạo đích nhân tìm được rồi ôn nhu đích đứa nhỏ, hắn ở thế giới nhân loại lý gặp đủ loại đích xem thường, cái kia nữ tử thanh tâm quả dục-ngăn ham muốn, tâm trong sáng, cuối cùng rốt cuộc có thể hay không bại cấp cái kia quật cường đích làm bạn, cái kia trò chơi nhân sinh đích lãng tử, rốt cuộc xúc phạm tới khi nào mới biết được nắm chắc thuộc loại chính mình gì đó, cái kia không quả quyết đích nhân, đối mặt lựa chọn, rốt cuộc là kiên trinh không du đích yêu một cái thương tổn, vẫn là lựa chọn một loại ôn nhu đích làm bạn.Nội dung nhãn: ngược tình cảm lưu luyến thâm khế ước tình nhân ảo tưởng không gian không chỉ chi luyếnTìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: côn lê, thương nghi…
Tác giả : Đào Ảnh Xước Xước (Cái Bóng Ẻo Lả)Thể loại : Trùng sinh , thanh xuân vườn trường , sủng , ngọt ngào , 3S ...Tình trạng : Chưa HoànĐộ dài : 95 chính văn + 3 ngoại truyệnGiới thiệu : Bước qua màn sương mù, tìm kiếm chuyện sai lầm kiếp trước. Mới phát hiện, duyên đến còn có anh.... Thật xin lỗi, kiếp trước đã bỏ qua tình yêu của anh. Cám ơn anh, hai kiếp đều yêu em. Kiếp này, hãy để cho em yêu thương anh thật nhiều... Một cô nàng được sống lại tìm kiếm câu chuyện tình yêu xa xưa. Vứt bỏ nam nhân cặn bã, đá văng tiểu tam, dốc lòng cưng chiều tình yêu của mình. P/s: Sủng văn không ngược có chút "chua" ngập tràn ấm áp.…
"Và em chính là bà chủ của tiệm bánh gấu nâu đấy cô ạ!" -Hương đã kết thúc bài thuyết trình bằng một câu nói khiến cả lớp ngỡ ngàng.Câu chuyện bắt đầu vào hè năm 2017Tiệm bánh chị gấu nâu chính là tiệm mà học sinh của toàn thị xã Phổ Yên này đều biết đến. Chỉ là một tiệm bánh không nằm ở vị trí đắc địa, không xa hoa mỹ lệ nhưng lại mang cảm giác sảng khoái nhờ sắc xanh của cây lá. Chính hương vị của bánh ngọt và không gian ở đây khiến cho bao học sinh lưu luyến mãi, không chỉ thế ở đây là có một anh nhân viên siêu đẹp trai mới vào làm. Chỉ là khuôn mặt không cảm xúc chỉ nói "Xin chào" và "Cảm ơn", chính vì lý do đó mà Hương vẫn không hiểu vì sao bà lại nhận cậu ta vào làm.Đeo lên chiếc tạp dề xanh than kết hợp với màu cam đậm, công việc làm thêm khi mới chuyển về đây cũng thêm thú vị hơn so với Hà Nội đông đúc tập nập kia nhiều.…
Ở một thị trấn cổ tên Phượng Tường - nơi nắng luôn nhuộm vàng bậc thềm, và tiếng ve kêu như đánh thức cả tuổi thơ - có một nhóm tám đứa trẻ nghịch như quỷ sứ.Bốn đứa con trai, ba cô bạn gái và... một "ông tướng" chuyển trường cực kỳ đáng nghi.Tụi nó từng cùng nhau bắt rắn nhựa hù hàng xóm, từng cúp học chỉ để đi theo một con mèo lạ, từng trốn dưới gầm bàn lớp để đọc thư tình đưa nhầm, và từng thề nguyền dưới chân cầu thang rằng:"Tụi mình dù lớn lên, dù thi rớt, dù chia xa... cũng vẫn là tụi mình."Nhưng liệu lời thề đó có giữ được, khi tuổi mười sáu bắt đầu có những rung động đầu tiên, những hiểu lầm đầu tiên, và cả những tổn thương đầu tiên?"Chúng Mình Của Năm Tháng Ấy" là một hành trình hài hước, tưng tửng, mà cũng đượm buồn - về một hội bạn thân không hoàn hảo, nhưng chân thành.Có thể tụi mình không mãi là bạn thân... nhưng sẽ mãi là một phần của nhau trong ký ức.#thanhxuanvuontruong #truyenviet #chuyencap3 #banthan #hoctro #doraemonphienbannguoithat #truyencuoingotngao…
Cái lớp quậy phá, làm trái nội quy, cái lớp mà mọi lớp khinh thường. Phải, là chúng tôi - lớp 6H13. Tôi chưa hiểu cái trường này đặt tên lớp như thế nào nữa mà cái lớp H13 này nó đen đủi như số 13 vậy. Chúng tôi bị các giáo viên coi thường, xem bọn tôi như lũ nghịch ngợm rác rưởi và không làm được việc gì. Nhưng, ẩn ngầm dưới một cái lớp học quậy không ra đâu với đâu là một tổ chức ngầm quỷ quyệt đến đáng sợ...Bìa: @color_teamNơi đăng duy nhất: Wattpad - @YumiRei1234Bản quyền: YumiReiCấm sao chép dưới mọi hình thức (chuyển ver, đú cốt truyện,...) Truyện của tôi, tôi đăng. Cấm đăng truyện trên các trang web/nick khác :([highest ranking: #22 in thanhxuânvườntrường, #143 in họcđường, #13 in truyendai, #15 in họcsinh, #220 hocduong, #2 in yumirei]…
Những câu chuyện thường ngày của cặp đôi Taekook sau khi kết hôn.…
Chỉ là những dòng ghi vội lúc bâng quơChỉ là tiếc thương người cũ đã đi rồiĐêm lạnh lẽoHải Phòng mờ hơi sương.(Ba xạo, hôm nay có hửng nắng rồi) Bắt đầu viết ngày: 13/2/2018 - 14/2/2018.…
Thể loại: tản văn, tùy bút, tạp văn(nói chung viết theo cảm xúc, không gò bó chủ đề)Tác giả: Duệ Túc Em - Hoạ, là một "con cá mặn"; cuộc sống tẻ nhạt chẳng có đích đến, như chiếc lá lênh đênh giữa dòng suối nhỏ mà chảy siết. Tới đâu thì tới.Cho đến hôm ấy, mây trời trong xanh cũng không kéo em dậy được, lúc mở mắt lần nữa, trên tay đã là bệnh án có chữ kết luận tuy nhỏ nhưng lại như khoét mù mắt Hoạ: "kết luận: Lupus ban đỏ hệ thống"_nyhn_…
"Tìm thấy rồi! Phong ơi! Chị tìm thấy rồi! Ở đây này!" Đó là tiếng thét của Thùy Linh. Tuy không phải đồ của nó, mà nó mừng như trẩy hội. Tuấn Phong nghe được liền chạy lại chỗ nó. "Đúng cái móc chìa khóa này không? Cute khủng khiếp luôn ý! Với cả nó ở dưới gầm ghế cơ nên em tìm mãi không thấy là đúng rồi." "Vâng ạ. Em cảm ơn chị nhiều lắm!" Vừa nói, Phong vừa cúi gập người để thể hiện sự biết ơn. Lần này, thằng bé nở một nụ cười rất tươi, khác xa với sự điềm tĩnh và có chút khó gần của nó. "Sau này, em nên cười nhiều hơn nhé." Linh xoa đầu nó, nhìn nó với một ánh mắt đầy thiện cảm và cưng chiều."Tại sao ạ?" "Vì em cười đẹp lắm luôn! Mà đôi khi, điềm tĩnh quá người ta lại cho rằng em khó gần đấy!" "Nhưng em vốn vậy mà..." Vẻ mặt Phong có chút trầm xuống."Khó gần đâu mà khó gần? Chị thấy em dễ thương mà?" Nghe được lời khen như thế, đột nhiên nó ngại ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Linh nữa. "Em cảm ơn chị." "Ừm." Thùy Linh mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng và rực rỡ khiến ai ngước nhìn cũng phải đứng tim.…
Không có…
Nơi chia sẽ mọi việc trong cuộc sống hàng ngày của tớ. Do đây là một câu chuyện được tổng hợp từ những việc nhỏ nhỏ tớ trải qua và nó hoàn toàn là suy nghĩ của tớ nên nêu có hơi phiến diện hoặc sai lệch cái gì đấy thì mong mọi người bỏ qua hoặc góp ý nhẹ nhàng ạ. Tớ viết từ năm lớp 4 và tớ muốn mang lên để chia sẻ cho mọi người nên có thể cách hành văn sẽ hoàn thiện theo thời gian. Tớ cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã dừng chân ở ngôi nhà nhỏ này ạ.Love you <3…
truyện có thể ngược, có thể ngọt, đôi khi là điền văn. ns chung tùy tâm trạng.Đây là tp đầu tiên có j m.n góp ý nhẹ nhàng đừng chửi mình nha.…
*Lại là cậu chuyện couple anh em với cha mẹ tái hôn trong truyền thuyết đây sao*💫Thanh Xuân Vườn Trường🌙Giang Hạo Nguyệt tuy bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại ấm áp, dịu dàng liệu có ủ ấm được trái tim đang cố giả vờ đóng băng của Giang Lăng☀️Hai tâm hồn không đồng điệu liệu cuối cùng có gắn kết được với nhau?.[Tất cả chỉ là hư cấu, là suy nghĩ của tác giả, ai cũng có tự do sở thích riêng của mình. Bạn nào không thích xin mời lướt qua, đừng nán lại để bản thân khó chịu rồi buông lời khó nghe. Cảm ơn nhiều ạ.]🌙Học Thần lạnh lùng nhưng có tính nhường nhịn cao Giang Hạo Nguyệt × ☀️Giáo Bá ngang ngược, được nước lấn tới Giang Lăng…
Cậu có từng mơ được chạm tới thiên không bao giờ chưa?Trước đây, tớ là một bông hoa dại, lẩn trong đám cỏ chưa từng dám vươn cao, tớ từng nghĩ mình sẽ tạm bợ như vậy cả đời.Nhưng có một ngày, tớ trông thấy mây, cậu ấy ở tít trên khung trời xanh thẳm, cậu ấy rực rỡ đến mức làm tớ chói mắt, nhưng cũng làm tớ mê đắm...Từ đó, cuộc đời tớ chỉ xoay quanh cậu ấy, tớ nhìn cậu ấy vụt bay, nhìn cậu ấy tự do, nhìn cậu ấy tỏa sáng, tớ ước rằng mình có được đôi cánh, để bay lên thiên không xa ấy, đến gần cậu ấy hơn một bước.Nhưng thiên không xa quá, mà tớ thì quá nhỏ bé, tớ muốn đợi gió đến, để gió mang tớ bay cao.Nhưng phận số mong manh, tớ không đợi được gió đến, cũng chẳng đợi được ngày chạm vào thiên không tớ mơ ước...(Đây là góc nhỏ tớ lưu giữ những đoạn tản văn nho nhỏ mà tớ ngẫu hứng viết nên, hoan nghênh đến chơi :3)…
Nhân vật: Hạnh Hà - Con gái - 25 tuổi - Nhân viên cửa hàng trang sức đá quý AnkhChương Nam - Người Mẹ Tuấn Tranh - Con trai - 33 tuổi - Ông chủ cửa hàng trang sức đá quý AnkhMột người mẹ quyết định thử thách "xuyên không" để gắn kết với hai người con của mình.…
Cậu là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ.Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến.Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng giám chung đường.…