atsh • anh viết tình ca
anh trai kinh tế nhưng chưa đủ bốn tế để yêu em…
anh trai kinh tế nhưng chưa đủ bốn tế để yêu em…
Yêu một người là khi đã đi qua cả tuổi trẻ cùng họ, chịu đựng những tổn thương cùng họ, khóc cùng họ, cười cùng họ... và vẫn, mỗi sớm mai tỉnh dậy, nhìn người ấy bên cạnh mình và mỉm cười: "Cảm ơn vì vẫn ở lại."…
nguyễn thái sơn ghét cái nét nhe nhởn chọc ngươi người khác của trần minh hiếu, nhưng em lại yêu cái cách anh ta ân cần nâng niu và ôm lấy em.…
"Thế giới 8 tỉ người, nhưng chỉ có một người làm ta nhớ đến mãi mãi"Thể loại: Văn xuôi, fanfic, boyloveLấy bối cảnh thật, nhưng chi tiết không có thật. Vui lòng không quá overthinking, không áp đặt sự việc trong truyện lên hiện thực.Hy vọng mọi người sẽ yêu quý, tớ cảm ơn ❤…
những ngày bình thường của hai con người không bình thường..text | ht | nhảm…
"anh giúp em đi mà, mình hẹn hò giả đi"…
Augenstern ( ánh sao trong mắt người ) Fic hiện thực hướng ( dựa theo tính cách thật , công việc hiện tại ... ) Không sến , không teencode . Only cp Doogem . Văn án : 3 năm trước, vì lý do nào đó mà họ dần né tránh nhau , không dám xuất hiện cùng nhau, không dám tương tác, và rồi mỗi người dần có cuộc sống riêng , xa lạ đến mức chẳng còn bất kỳ liên lạc hay mối liên hệ nào. Thời gian trôi, mùa thu của 3 năm sau , khi dư luận ồn ào đã lắng xuống , họ lại bỗng gặp lại nhau trong show truyền hình . Hình ảnh họ đổi giày cho nhau lại diễn ra lần nữa , trở thành thước phim kinh điển hằn sâu ở tâm trí . Tâm tư giấu kín bấy lâu không dám chạm vào , nay đã được gỡ nút thắt . Những hối tiếc trong quá khứ lần lượt hiện ra . Bỏ ra một thời gian mới tìm đúng đường cho con tim , vậy mà vẫn phải đối mặt bấy nhiêu là khó khăn từ hào quang họ nhận được . -------------------------------------------------- Trích : Đến khi xỏ vào y mới cảm nhận được , đôi giày tuy y chang 3 năm trước nhưng lại vừa chân mình đến lạ kì ....... Thiếu một người mà 3 năm như kẻ điên , Kẻ điên muốn cứu vãn tình yêu , muốn mặc kệ cả thế giới ..... " Anh để ý em có được không ?? " " Không để ý đến em ?? Rõ ràng anh thích em trước mà . " " Nhưng anh để ý lời nói của bọn họ hơn .…
"tình yêu là gì mà khiến em phải khóc?"@datinh | văn xuôi, lowercase, nhiều truyện nhỏ, có H, đủ thứ thể loại...…
Dương DuyKết HETác giả cùng với tui: Nhi022268…
Xuyên thành nam phụ streamer, quyết tâm bẻ lái cốt truyện. Ai ngờ lại "bẻ cong" luôn cả trái tim ảnh đế. Giữa showbiz thị phi, liệu "trà xanh" có tìm được hạnh phúc đích thực?Begin: 15/6/2025 End: 20/7/2025…
Bùi Anh Tú không sai?Vậy vấn đề nằm ở ai?Sản phẩm chỉ mang tính chất giải trí vui lòng mang đi đâu hoặc mang đến cho các anh trai…
Đây là câu chuyện tình yêu ngọt ngào đầy tiếng cười giữa hai con người tưởng chừng như không thể có kết quả - Dương và Kiều. Dương, một anh chàng nóng tính, thẳng thắn và đôi khi có chút bất cần, đã yêu Kiều từ cái nhìn đầu tiên. Kiều, ngược lại, là một người vô cùng thông minh, lạnh lùng và lúc nào cũng cứng rắn, lúc nào cũng lắm trò để "ghét" Dương."Mần chi mà cưng ghét tui hoài vậy Kiều?" là câu hỏi mà Dương luôn thắc mắc, nhưng lại không thể tìm được câu trả lời. Liệu rằng Kiều thật sự ghét Dương hay là một phần của tình yêu bị che giấu?Cùng theo dõi hành trình từ những trận cãi nhau "tung trời" cho đến những khoảnh khắc "thương nhau" đầy ngọt ngào, khi Kiều và Dương từ oan gia trở thành đôi tình nhân mà ai cũng phải ghen tị. Chắc chắn bạn sẽ không thể dừng cười và không thể không cảm thấy ấm lòng trước tình yêu của hai người này.…
OOC, textfic x văn xuôi"Ai trên ai dưới?" ..."Nhắm lật được thì lật"..."Stop giờ thành Boss rồi hả?"...."Ê, em muốn lật"…
Đăng Dương và Thanh Pháp đã kết hôn rất lâu rồi nhưng họ không công khaiMột ngày nọ, khi được hỏi về Đăng Dương thì Thanh Pháp-người đang giận dỗi chồng mình đã trả lời rằng " tôi không thích anh ta"…
Tổng hợp 1001 oneshort của Đăng Dương và Thanh Pháp.Mỗi chương là câu chuyện khác nhau nhé.❗️❗️❗️❗️❗️❗️Truyện không có thật, chỉ là tưởng tượng của tác giả.Các nhân vật trong đây không thuộc về tôi.💜💜💜💜💜💜Cảm ơn vì đã đọclove u♡…
Yeah, tác giả biết giờ này mới đu ATSH thì khá muộn, nhưng ý tưởng đến thì mình phải triển thôi.Cảnh báo: Truyện rất nhiều yếu tố phi logic, nhân vật có thể hơi OOC, nhiều chi tiết sẽ không khớp với người thật, nên mọi người mang tâm thế đọc cho vui thôi nhé!Thể loại huyễn huyền, mô tả ngoài này thế thôi, còn nội dung thế nào thì xin mời vào fic.Couple đã định sẵn, không thay đổi, chỉ có thêm vô.Sẽ ra chậm, vì tác giả mắc bệnh lười.Vậy thôi, giờ mời vào truyện!…
"Em đừng cười kiểu đó với người khác nữa."Đức Duy khựng lại, bàn tay đang cầm cốc trà sữa hơi run."Kiểu gì cơ?"Quang Anh không trả lời ngay. Ánh đèn phòng hậu trường hắt lên gương mặt Duy - yên tĩnh, sáng, và quá mức dịu dàng."Cái kiểu cười khiến người ta tưởng em có ý gì đó." - Giọng Quang Anh trầm, đều, không nhanh không chậm - "Trong khi... em chỉ hay cười như thế với anh."Duy cắn nhẹ môi, đôi mắt lảng tránh."Anh để ý kỹ thật đấy.""Với em thì anh luôn để ý."Quang Anh bước lại gần. Rất gần. Cái khoảng cách khiến tim Duy đánh trống trong lồng ngực."Từ bây giờ," - cậu nói chậm rãi - "đừng mang ánh mắt đó, nụ cười đó... cho ai khác nữa. Được không?"Duy im lặng.Một lúc sau, cậu nhỏ giọng, gần như là thì thầm."Vậy... anh tính làm gì với ánh mắt đó?"…
"đi trễ trừ điểm""á à? nhóc láo toét này ra về cổng trường"…
Lần đầu tiên Thái Sơn nhìn thấy Minh Hiếu, chính là lễ trao giải làn sóng xanh ngày ấy. Khoảnh khắc Minh Hiếu lên nhận giải, cũng là lúc hình bóng đó khắc sâu vào tâm trí của Thái Sơn.…
Gọi 1-800 anh cần tư vấn về tình yêu.Vì anh thấy nhớ mong, nghĩ về em ở trong lòng nhiều.…