Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Yêu rồi...Đó là 1 người thầy, hơn cô 4 tuổi...Liệu có thành trong khi nó luôn được mọi người kì thị...Vì tình yêu cô có dám chống lại cái quy luật không căn cứ đó và cả người bạn thân 12 nămChống lại tất cả kể cả gia đìnhBuông bỏ?!-> Cùng theo dõi hành trình của Thiên Thiên và Triệu Phi nhé! ^^…
Gia đình, gia đình là gì chứ, ai cũng nói gia đình là nơi ấm áp, nơi mọi người sẻ chia cảm xúc , mang đến niềm vui tiếng cười, là nơi ai cũng mong ngóng. Vậy tại sao ? tại sao gia đình của tôi lại....! Tôi chưa từng cảm thấy hơi ấm của gia đình chút nào cả.…
Ưa dùng bảo lực chỉ hợp với con trai. Ấy vậy mà con gái cũng thích. Đình Nhi, cô tự cho rằng hiền lành nhút nhát chỉ dành cho những kẻ yếu đuối. Nên cô đã tự tạo vỏ bọc mạnh mẽ cho mình. Vào năm học, cô bất chợt quen biết tên mọt sách. Mà tên Mọt sách ấy không hẳn như vậy ...[ Bắt đầu : 160629]…
Trước khi rời khỏi ga tàu, Đan Trúc đã lưỡng lự rất lâu. Trong vô thức, cô luôn nhìn vào khoảng không vô định để tìm kiếm một điều mà cô luôn trông ngóng, chờ đợi nhưng vô vọng. Nhìn dòng người tấp nập trong sân ga, họ rất ồn ào nhưng tuyệt nhiên mọi thứ trong tầm mắt của Đan Trúc bỗng trở nên ù đi một cách khó hiểu. Đan Trúc nắm chặt quần, thở dài một hơi. Đành thôi!! Đan Trúc đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi, tiến nhanh vào bên trong tàu, đoàn tàu sau vài phút cũng từ từ tiến về phía trước, mang theo một cô gái đầy vết xước cùng với tương lai vể phía trước. Chỉ có duy nhất một ánh mắt lặng lẽ dõi theo đoàn tàu dần rời sân ga, cùng với hàng nước mắt nóng hổi chảy dài trên má. Bóng lưng cao lớn run nhẹ lên, cuối cùng thì sự chần chừ, lưỡng lự đã khiến mọi thứ muộn màng. Cho anh xin vài phút viết tình ca Gửi tặng em người tên Trúc điệu đà Nếu một ngày em cần người che chở Anh xin nguyện yêu em mãi đến già.…
Đau nhất không phải là yêu đơn phương, đau nhất là khi hai người đều dành cho nhau tình cảm sâu đậm, nhưng lại không dám nói ra, để rồi bỏ lỡ cơ hội này mãi mãi. Tình yêu thật sự rất đẹp, nhưng cũng thật buồn."Như đóa hướng dương xinh đẹp luôn hướng về mặt trời, nhưng mặt trời thì chưa bao giờ vì bông hoa si tình mà bỏ dở hành trình của mình.Cũng giống như tôi luôn hướng về anh, về mặt trời của tôi, nhưng anh thì chưa bao giờ ngoái nhìn lại dù chỉ một lần... Tôi không buồn đâu, vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ mà. Gặp được anh là duyên, không được ở bên anh là phận... Chúng ta vốn dĩ chỉ là gió thoảng mây bay...."…
Thể loại: Ngôn tình, học đường, hơi ngọt, hơi ngược, hơi mệt...Một câu truyện được lấy cảm hứng từ thực tế...Khánh Di - nữ sinh cấp 3 bắt đầu hành trình theo đuổi Crush - lớp trưởng.Nhật Thành - Nam sinh vừa chuyển lớp đã trở thành crush của rất nhiều người vì vẻ ngoài ưu tú Liệu Khánh Di có theo đuổi thành công Nhật Thành? Nhớ đọc và theo dõi hành trình của Di nhé!!!…
Câu chuyện kể về một cô học trò tên Tịch Nhan siêu quậy , dễ thương và vô cùng lém lỉnh . Cuộc sống đang yên làng bỗng một ngày phải trở thành hầu gái cho 1 nam nhân mà cô ghét nhất , đồng thời kiem chức là thầy giáo chủ nhiệm lớp cô . Số phận cô sau này sẽ trôi vào đâu !!!! Hãy cùng vào truyện để biết rõ ơn nhé !!!…
OOC nhận vật, không liên quan đến người thật.Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, bạo lực học đường, bạo lực gia đình, mặt tối, phản nghịch.CP: Thầy giáo cấm dục công x Học sinh lưu manh thụ.…
Học sinh cá biệt.... hội trưởng hội học sinh.... một trẻ con... một lạnh lùng.... hai đường thẳng.... tưởng chừng là song song... có thể nào cùng giao nhau tại một điểm.... liệu hai thế giới khác nhau... có hay ko một cánh cửa tương phùng...Hãy yên tâm về độ bựa của em nó!!!♡버 벅 거♡…
Khi cả nhóm đi ngang qua dãy phòng chuyên Hóa, Trung Nguyên đột nhiên khựng lại một nhịp. Có gì đó... khác lạ.Không còn cái ánh mắt sắc lẹm như dao lam hay cái nhíu mày hờn dỗi quen thuộc mỗi lần hai đứa chạm mặt nhau.Hôm nay từ lớp chuyên Hóa, Trần Tú Anh ngồi gần cửa sổ, ánh mắt dịu dàng như chưa từng có, lặng lẽ ngồi đó vẻ mặt vui vẻ. Và khi ánh mắt họ giao nhau, cô... cô ấy thật sự cười. Một nụ cười tươi tắn, mềm mại và có chút gì đó... thoải mái.Trung Nguyên chớp mắt.Tim cậu lỡ mất một nhịp. Cái con nhím đanh đá ấy lúc nào cũng như muốn xé xác cậu vì những chuyện cỏn con trên trời dưới đất. Giờ lại cười nhẹ như gió, như hoa, như... thôi chết rồi."Cậu ta bị gì vậy?" Trung Nguyên lầm bầm, nhưng không giấu được một nụ cười thoáng hiện nơi khóe môi.…
Có chút ngọt ngọt nhưng cũng có chút cay cay!! Hình như anh bị điên vì em mất rồi... -----Fic tặng hai con đũy BFF của taoNhìn chúng mày đơn phương người ta... tao thương.…
Tình đầu là gì? Nó có những khung bật cảm xúc như thế nào mà khiến con tim ta cứ đập loạn nhịp, cứ thổn thức không thôi.Tình đầu là gì mà khiến chúng ta tiến không được mà rút cũng không xong.Tình đầu là gì mà khi nhắc tới ta chỉ thấy thật đẹp dù nó đã trải qua biết bao thử thách.1 người, nhiều số phận, ở nhiều vũ trụ khác nhau. Và liệu, bạn có thấy chính bạn ở trong những câu chuyện này?…
Hello everybody! Con tác giả đã xuất hiện! Mọi người thông cảm cho một con trốn trại mới vào nghề nhé. Gạch, đá, cà chua, trứng thối... gì gì đấy nhận tuốt. Nhưng hãy nói không với BƠ. Ở đây không thiếu đâu nên khỏi cần cho, có nhận tấm lòng thôi nha. Còn về lịch ra chap thì... còn tùy vào độ chăm của mình, sorry. Vậy nhé, chúc mọi người thưởng thức vui vẻ! Vào truyện thôi!…